41 Tần Mộ Phong lại hôn mê một lần nữa. Trọng thương , kịch độc đã khiến cho thân thể hắn thập phần suy yếu , lại thêm một hồi ‘vận động kịch liệt’ khiến cho hắn lại ngất đi.
42 “Ngươi như thế nào biết ?” Tần Mộ Phong kinh ngạc, nàng xuất thân là con nhà quan , tại sao lại hiểu rõ việc giang hồ như thế ?Câu hỏi của hắn làm cho Liễu Thiên Mạch trấn định lại.
43 Khí trời cuối thu vốn đã rất lạnh , trải qua một cơn mưa to lại càng lạnh thêm. Bầu trời u ám , mưa nhỏ bay bay , khiến cho người ta cảm thấy buồn bã.
44 “Thanh Loan, phệ cốt tán phối không tốt lắm. ” Thanh âm của Thiên Mạch bình thản như cũ nhưng trong đó đã thiếu đi sự lạnh lùng ngày trước. Thanh Loan cúi đầu, thân thể có chút run rẩy “Tiểu thư, trong đó có một loại thuốc ta chế mãi không được , là Hoa Linh làm giúp cho nô tỳ.
45 Tay Hắc y nữ tử vừa động , thanh kiếm đã của nàng đã thóat khỏi sự trói buộc của cây roi trong tay Hồng y nữ tử. Nàng lùi lại vài bước , lạnh lùng nói “Ngươi là ai , cần gì phải xen vào chuyện của người khác ?”“Ta không quen nhìn ngươi khi dễ người khác.
46 “Liễu Thiến , mau đi ra , một tháng đã hết rồi , ngươi mốc cũng đủ rồi đó. ”“Ta còn chưa mốc mà , để cho ta tiếp tục mốc đi nghen. ”“Mau đi ra , nhân mã của Bình Nam Vương đang tìm ngươi khắp nơi.
47 Thiên Mạch chậm rãi khép lòng bàn tay lại , nắm lấy hoa quế trong tay “Không có gì , tướng quân đại giá quang lâm không biết có gì chỉ giáo ?”Hoắc Thiên mỉm cười “Phu nhân nói quá lời , Hoắc Thiên đặc biệt mang đến cho phu nhân một vật.
48 Liễu Thiên Mạch ngồi trước gương đồng , ngẩn ngơ nhìn cái bóng trong gương , đồ trang sức để lung tung trên bàn trang điểm. Hôm nay là thọ thần của tể tướng ,là nữ nhi của hắn, nàng phải đến.
49 Thời gian Thiên Mạch sống ở Liễu phủ không dài , từ năm sáu tuổi nàng có quay lại Liễu phủ vài lần , ấn tượng về Liễu phủ cũng không có khắc sâu. Ấn tượng của nàng về Liễu phủ chính là phủ thị lang đơn giản năm đó chứ không phải tướng phủ ngày hôm nay.
50 Thiên Mạch chạy loạn trên đường , mặc cho mưa phùn táp vào người. Nàng cực kỳ thích trời mưa , phi phi yên vũ , giống như tên của nàng bình thường mềm mại và ấm áp.
51 Sau khi tắm rửa , nàng thay một bộ quần áo màu vàng , mái tóc đen dùng một dải lụa màu vàng buộc lại , dùng một vài con bướm vàng làm phụ kiện. Trên tai đeo một đôi khuyên hình con bướm nhỏ màu vàng.
52 Hoắc Thiên cầm ô , Thiên Mạch trong tay ôm cái hộp gấm hoa mỹ màu đỏ. Hai người đi cạnh nhau dưới cây dù , trông giống hệt một đôi vợ chồng. Hoắc Thiên đem phần lớn chiếc dù che cho Thiên Mạch khiến cho bả vai bị ướt một mảng lớn.
53 Hoang viên vốn là hoang viên, tự nhiên sẽ không có tên. Năm đó bọn tỷ muội ở chỗ này khi dễ nàng , mẫu thân ở nơi này bỏ nàng mà đi. Nơi này chính là cơn ác mộng cả đời của Thiên Mạch.
54 Thọ yến của tể tướng, người đến đương nhiên là đại quan quyền quý. Quan văn , quan võ , cự phú quyền qúy đều tề tựu ở nơi này. Tể tướng ở đại sảnh đón khách, những vị phu nhân của hắn tự nhiên là ở trong phòng khách chiêu đãi khách nhân.
55 Liễu Thiên Mạch dừng bước , đứng tại chỗ. Tần Mộ Phong nhìn bóng lưng cô đơn của Thiên Mạch nhịn không được có cảm giác đau lòng. Liễu Phinh Đình là muội muội của nàng mà cư nhiên lại nói nàng như vậy.
56 Những chuyện tượng tự như vừa rồi thường xuyên xảy ra. Mỗi một đoạn thời gian , nàng sẽ thu được thư của sư phó và sư tỷ. Nàng rời khỏi Vô Tranh sơn trang đã năm năm , trong năm năm đó , chưa bao giờ bị gián đoạn.
57 Ban đêm không có ánh trăng , loạn táng cương chìm trong bóng đen mù mịt , âm trầm đáng sợ. Gió lạnh gào thét thê lương , giống như trận trận tiếng kêu rên rỉ bi ai.
58 Liễu Thiên Mạch một thân bạch y thuần khiết , bên hông đeo một viên dạ minh châu , trên mái tóc đen gắn một viên thuỷ sắc mã não , trên búi tóc cài một đoá hoa phù dung màu trắng , xung quanh đoá phù dung khảm vài hạt trân châu sáng lấp lãnh.
59 Tần Vật Ly quay đầu lại , phe phấy chiết phiến trong tay , nhìn Tần Mộ Phong cười cợt “Huynh đệ, ngươi còn chưa chết trong phấn son đấy chứ ?”Tần Mộ Phong cười lạnh “Đại ca, ngươi đừng nguyền rủa tiểu đệ ta.
60 Tần Vật Ly bất ngờ chen vào giữa bọn họ “Liễu Thiến là ai ? Các ngươi nói cả nửa ngày mà ta vẫn không biết các ngươi đang nói cái gì. ”Liễu Thiến vỗ vỗ tay, khoé miệng hiện ra một nụ cười lạnh “Bình Nam Vương nhân lúc muội muội ta uống rượu say đã cường bạo nàng.