1 "Tâm Nhi, muội lại đây!" Một thiếu niên chừng mười hai, mười ba tuổi, trên người mặc trường bào màu lam quý giá, mái tóc đen dùng ngân quan cố định, trên ngân quan đính một viên lục ngọc quý giá, hắn nghiêng mặt, khiến cho người ta thấy rõ ngũ quan tinh xảo rõ ràng.
2 Ánh nến chập chờn ở trong một căn phòng sơ sài, vừa đủ để thắp sáng những chữ viết trên giấy,Lưu Nghị xem xét những giấy tờ trên án thư, chậm rãi đọc từng tờ từng tờ, mày kiếm thỉnh thoảng chau lại.
3 Một thiếu nữ dáng vẻ mảnh mai đứng ở trước gương, một thân váy dài màu trắng thêu hoa hải đường tinh xảo, toát lên vẻ thanh lệ xinh đẹp, nàng thoa một lớp son mỏng lên đôi môi hồng, khiến cho gương mặt thêm phần tươi tắn.
4 Dùng xong điểm tâm, Điền Tâm ngồi ở trước gương để cung nữ vấn tóc, trang điểm cho mình, xong xuôi, Lăng Minh Duật cùng nàng lên xe ngựa, hai người vào trong cung, theo lễ dâng trà cho hoàng thái hậu và hoàng thượng.
5 Còn nhớ, lúc nhỏ, Điền Tâm đến Đông cung chơi, lúc ấy rất thích căn biệt viện nhỏ xinh phía sau chính điện, thường đến đó chơi đùa. Những lúc có tuyết rơi, Lăng Minh Duật cùng nàng thường cùng nhau ra ngoài đắp người tuyết, cho nên Lăng Minh Duật đã đặt cho nó một cái tên - đó là Băng Tâm viện.
6 Đông cung. Sắc mặt Lăng Minh Duật trở nên âm trầm " Người Tử Vân lâu nay có gây rối, bất quá chỉ là làm loạn nho nhỏ, sao lần này lại xuất ra binh lực tài lực lớn như vậy? Nhất định là có kẻ xúi giục.
7 " Cấp báo!"Từ bên ngoài đại điện, một binh sĩ chạy vào giữa lúc thượng triều, lưng đeo lệnh kỳ, toàn thân trên dưới đều là bụi đất, là do năm ngày ngựa không ngừng vó chạy về báo tin.
8 Địa lao, ba ngày sau. " Chủ nhân, đêm nay giờ Tý, chúng thuộc hạ sẽ đưa người ra ngoài. " Vẫn là bút tích của Khương Duy, Lăng Minh Duật lại dùng nội lực tiêu huỷ đi tờ giấy, lần nữa nhắm mắt dưỡng thần, đêm nay cần đến nhiều sức lực, nên chuẩn bị chu toàn thì hơn.
9 "Vương gia, đã về tới vương phủ rồi!" Tử Nguyệt một bên vén mành xe, bên trong, Lưu Nghị bế bổng Điền Tâm lên, ôm nàng ra ngoài. Cánh cổng vương phủ mở ra, hắn dẫn đầu bước vào, muốn đưa Điền Tâm đi biệt viện đã vì nàng chuẩn bị sẵn.
10 Điền Tâm thức dậy, hỏi tì nữ bên cạnh " Giờ là lúc nào rồi?" " Hồi nương nương, Vương gia có lẽ sắp thượng triều trở về rồi. " " Muộn như vậy? Tại sao không đánh thức ta?" Điền Tâm lo lắng nói.
11 "Cữu cữu, người không được vũ nhục nàng!" Lưu Nghị rống giận, không hề nể mặt Lương Chung, ánh mắt tràn đầy nộ khí. " Nghị nhi!" Lương Chung không thể tin Lưu Nghị vì một nữ nhân, cư nhiên đối nghịch với mình.
12 Nghị vương phủ. " Vương gia, tuyên phi nương nương mời người và Điền trắc phi vào trong cung một chuyến. " Lan Chi? Bà ta muốn làm gì đây? Xem chừng là muốn dò xét Tâm Nhi một phen, muốn biết sủng phi của hắn rốt cục là người thế nào.
13 Trong phòng, giá nến bằng vàng bên trên chạm khắc tinh xảo, nến thơm chậm rãi cháy, nhìn vào có cảm giác phú quý sang trọng, cũng chỉ có vật dụng như vậy, mới xứng được đặt trong Đông cung.
14 Nghị vương phủ. " Vương gia, hạ nhân Tấn vương phủ đưa thiếp mời đến, mời vương gia cùng trắc phi tham dự yến tiệc tối nay. " Không lâu trước đây, Lưu Hàn lập công, nên đã được Tây đế phong hào Tấn vương.
15 Tấn vương phi thì thầm gì đó với Tấn vương, chỉ thấy ánh mắt hắn loé loé, sau đó gật đầu. "Mọi người đã đông đủ rồi, khai yến!" Tấn vương vừa dứt lời, lập tức có thị nữ dâng tửu.
16 Điền Tâm vừa tỉnh, liền thấy mình đang đứng ở một nơi xa lạ. Có lẽ, nàng đang đứng ở phủ đệ của một gia đình giàu có, xung quanh là non bộ, hồ nước, cầu nhỏ, còn có kỳ hoa dị thảo muôn hồng nghìn tía.
17 Thực sự, Điền Tâm đã nhớ ra thân phận của mình, nàng là đại tiểu thư của phủ thái sư Nguyên Lăng quốc, còn có biểu ca là thái tử Lăng Minh Duật, tình cảm rất tốt.
18 "Tâm Nhi, hôm nay ta có công sự cần giải quyết, có lẽ không kịp về dùng Ngọ thiện với nàng, nàng cứ ăn cơm rồi nghỉ ngơi đi, không cần đợi ta. " "Thiếp đã biết, chàng yên tâm, không cần lo lắng nhiều cho thiếp.
19 "Tâm Nhi!" Trong mắt Lưu Nghị là cảm xúc hỗn loạn, hắn không làm thêm động tác gì, vẫn cứ giữ nguyên chuỷ thủ trong không trung. " Câm miệng! Không được phép gọi ta như vậy!" Điền Tâm rít lên, đôi mắt nàng tràn ngập điên dại cùng thống hận tột cùng.
20 Hoạ Thuý khẽ nhếch môi, đưa bát cháo cho Điền Tâm, nói " Nương nương, nếu như người muốn báo thù, muốn trở về tìm Nguyên thái tử, vậy người nên chú ý giữ gìn sức khoẻ của mình.