21 Đêm khuya tĩnh lặng , mảnh trăng lưỡi liềm toả ra ánh sáng mờ nhạt. Một bóng đen thần bí được ánh trăng mờ nhạt che đậy , nhanh nhẹn nhảy vào Thính Phong hiên.
22 Lời nói của Tần Mộ Phong không phải lúc nào cũng có thể tin. Năm ngày trước , hắn đại phát lôi đình, tuyên bố không muốn gặp lại Hoắc Thiên. Năm ngày sau , hắn rút lại lời nói , bảo Phi Dương mời Hoắc Thiên đến phủ Bình Nam Vương.
23 Liễu Thiến đẩy cửa sổ ra , kéo váy , từ cửa sổ nhảy vào trong phòng. Vừa nhảy được vào bên trong phòng , nàng lập tức đem quần áo trên người cởi ra , sau đó ba chân bốn cẳng chạy đến tủ quần áo , tuỳ tiện lấy ra một bộ mặc vào người.
24 Rượu của Tuý Yên lâu cùng nữ tử ở Tuý Yên lâu đều giống nhau , là kinh thành đệ nhất. Đối mặt với Liễu Thiến - người đã nhìn thấu lòng dạ của hắn , Tần Mộ Phong gỡ bỏ lớp nguỵ trang , tự mình phóng túng dùng rượu ngon để chuốc say chính mình.
25 Ngón tay của ta a , ô. . . . , ngón tay thân yêu của ta a. . . đau a. ” Liễu Thiến nằm ở trên giường , nhìn ngón trỏ. Than vãn một cách đau khổ. “Tiểu thư , chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi.
26 “Tiểu thư, ngươi xem bông hoa ta thêu thế nào ?” Hương nhi cầm bông hoa mới thêu đưa đến trước mặt Thiên Mạch. Thiên Mạch thản nhiên liếc măt “Tốt lắm.
27 Phi Dương hộ vệ nhìn qua hoả khí rất lớn , nói chính xác là phi thường căm tức, tuỳ lúc có thể bạo nộ. Hắn tức giận đùng đùng xông vào Thính Phong hiên, lại tiếp tục xông vào thư phòng , bất chấp lẽ tiết , hắn đem bức thư trong tay ném lên trên thư án.
28 Ánh trăng xuyên qua cửa sổ đang mở rộng , tiến vào trong phòng , đem cái bóng tựa như du hồn kéo thật lâu. cái bóng rất dài , cao ngạo và cô đơn. “Tiểu thư , người của Bình Nam Vương phủ đang điều tra quá khứ của ngươi.
29 Thời gian ba ngày , Ngọc Cẩm viện đã trông như mới , chẳng những được quét dọn sạch sẽ mà ngay cả những đồ dùng đều được thay bằng những thứ xa hoa đắt tiền.
30 Tần Mộ Phong bước vào Đạm Tình cư ,nhìn thấy chính là Thiên Mạch đang trầm tư suy nghĩ. Nàng nghiêng người ngồi tựa trên ghế, tay vỗ vỗ cái trán. Đôi mắt trong suốt , trống rỗng , vô cảm , trong sự trống rỗng đó hiện lên những tia sầu muộn.
31 Bốn cái thị thiếp trong Vương phủ trước nay vẫn bất hoà. Từ khi các nàng bắt đầu tiến vào Vương phủ thì vẫn không ngừng tranh đấu. Mỗi người các nàng đều cho rằng mình đẹp hơn so với ba người kia , đều cho rằng chỉ mình mới có tư cách được Tần Mộ Phong sủng ái.
32 Đã là cuối thu , thời tiết của kinh thành tốt hơn rất nhiều. Quế hoa trong đình viện đã nở rộ , một mùi hương thơm nồng tràn ngập Đạm Tình cư. Mùi hương hoa theo gió bay vào trong nhà, khiến cho trong phòng tràn đầy mùi thơm.
33 Liễu Thiên Mạch đi vào trong ngôi đình , cẩn thận đem ‘Vô Âm’ đặt trên bàn đá. Ngón tay ngọc của nàng vuốt nhẹ dây đàn. Mị nhãn trong lúc đó toả ra một ánh sáng kỳ lạ.
34 Thân thế của bốn ả thị thiếp đã điều tra rõ ràng , mỗi người đều có một lai lịch trong sạch , không hề có chỗ nào quái dị. Thải Y , Yên Chi , Ngọc La xuất thân không có gì đặc biệt , đều là những nữ tử nhà nông nghèo khó , bởi vì những nguyên nhân đặc thù mới bị bán vào thanh lâu.
35 Thiên Mạch giống như một hồn ma lang thang , hoảng hoảng hốt hốt đi ra khỏi Bình Nam Vương phủ. Tiến vào Vương phủ lâu như vậy đây là lần đầu tiên nàng từ cửa chính đi ra.
36 Bầu trời u ám, mấy đen nhanh chóng kéo đến , không gian sớm đã bị bao phủ bởi bóng tối. Gió thu lạnh thổi càng thêm mạnh, cỏ dại lắc lư , giấy tiền vàng mã bay lượn trên trời khiến cho loạn táng cương tràn đầy quỷ khí.
37 Hắn không rõ bản thân đến tột cùng đang làm cái gì , tại sao lại muốn cứu người đàn bà này ? Hắn luôn luôn không coi trọng đàn bà , cho tới bây giờ cũng vẫn không coi đàn bà quan trọng hơn bản thân mình.
38 Nàng lạnh lùng liếc nhìn Liễu Thiên Mạch , mặt không cảm xúc “Ngươi nhận thức ta ?”“Tại sao không nhận ra ngươi. ”Thiên Mạch cúi đầu nhìn nàng , từ trên người nàng tìm ra ba cây ngân châm , cũng từ trong tay áo móc ra một cái khăn tay màu trắng chà chà ngân trâm.
39 Mưa rơi vô tình đánh vào trên người thiên mạch , nàng đỡ lấy Tần Mộ Phong đang hôn mê, trong mưa gió vất vả đi về phía trước. Một thân bạch y bị mưa gió làm cho ướt nhẹp , dính chặt vào cơ thể mềm mại của nàng , tóc bị ướt dính lại thành từng lọn nhỏ , dính ở trên lưng.
40 Nàng nhìn ánh lửa đang toát ra , cảm giác có chút mê đi. Nàng luôn luôn theo nguyên tắc ‘người không vì mình trời tru đất diệt’ ,cho tới bây giờ bản thân cũng sẽ không chịu ủy khuất.