21 "Tiểu thư, người uống nước không?" Ngân Tụ và Âu Dương Sùng Hoa. ngồi ở trong lương đình Âu Dương Sùng Hoa gật gật đầu, kỳ thật cũng không phải khát nước, chỉ là đột nhiên nghe Ngân Tụ hỏi vậy làm nàng bất giác đồng ý.
22 Âu Dương Sùng Hoa dựa vào cây gậy chống tiếp tục đi xuống phía dưới núi, nhưng càng đi xuống dưới, sẽ cảm thấy nhiệt độ càng thấp, giống như là đang từ ấm áp mùa xuân thoáng cái đã đến cuối mùa thu, quần áo mùa xuân mặc trên người bây giờ xem ra có chút đơn bạc.
23 Bên trong sơn động tối tăm, nhìn không thấy gì mà lại có người?"Tiểu oa nhi, coi như ngươi mạng lớn, xương cốt đều gãy mà người còn chưa có chết. " Tiếng cười trêu tức từ phía trước truyền đến.
24 Một nam một nữ cánh tay bị xích sắt trói chặt treo ở giữa không trung, nếu chỉ nhìn ở phía trên thì thấy như người bình thường, nhưng nếu rời tầm mắt xuống phía dưới thì sẽ không nhìn thấy trọn vẹn nửa thân dưới.
25 Âu Dương Sùng Hoa đồng ý điều kiện của hai quái nhân, ở trong sơn động tu luyệnMỗi ngày ngoại trừ tu luyện bộ nội công tâm pháp ngoại kia, Âu Dương Sùng Hoa còn phải lo ba bữa cơm rất bận rộn, trong sơn cốc thức ăn rất ít cộng thêm với việc không có lửa để nấu.
26 Khi hắn thấy rõ thân hình nhỏ gày kia , giống như không dám tin mở to hai mắt nhìn, kinh hô: "Tại sao lại là một đứa bé?"Âu Dương Sùng Hoa trở lại, nhìn thiếu niên trên mặt đất, lại đưa mắt nhìn phía trên, "Ngươi tự đâm đầu vào chỗ chết sao?""Ta sợ nhất chính là chết.
27 "Tiểu oa nhi, ngươi không muốn sống nữa sao!" Lão nhân thanh âm tức giận, từ đỉnh đầu truyền đến. Âu Dương Sùng Hoa lau đi vết máu ở khóe miệng, ngồi thẳng ngẩng đầu lên, nhìn qua đỉnh đầu hai lão quái nhân, "Ta chết đi, sẽ không có ai mang hai người ra khỏi đây.
28 Dáng đứng phiêu dật, tóc trắng đón gió chập chờn, đôi mắt tản mát ra khí thế đe dọa kinh người Thiếu niên đưa mắt nhìn về phía hai lão quái nhân, ánh mắt lúc sáng lúc tối, bóng dáng tựa hồ đã ở trong con ngươi đang đóng mở, phiêu hồn bất định.
29 Âu Dương Sùng Hoa chậm rãi ngồi dậy, mắt ngắm nhìn bốn phía, nơi này là?"Ngươi đã tỉnh. "Theo bên cạnh truyền đến tiếng vang, Âu Dương Sùng Hoa đột nhiên cảnh giác, ánh mắt trong nháy mắt sẽ tụ duệ sắc, thẳng tắp quét về phía thiếu niên ngồi ở phía trước trước bàn.
30 Mặc Âm Trần xoa thân thể thấy đau, khập khiễng đi đến trước bàn, khi hắn thấy Âu Dương Sùng Hoa đi bộ về phía hắn thì sợ đến vội vàng che mặt của mình, hướng về phía Âu Dương Sùng Hoa hô: "Ngàn vạn lần đừng đánh vào mặt của ta.
31 Mặc Âm Trần nhíu chặt lông mày, nhìn gã sai vặt tiểu Lục tử, tiểu tử này như thế nào đã tới nhanh như vậy ?"Vương gia. . . . . . . . . ô. . . . . . . .
32 Âu Dương Sùng Hoa nhìn qua thiếu niên đang cười với nàng, hắn rõ ràng chính là người cùng nàng có hôn ước Cẩn vương gia, Mặc Âm Trần?"Lục tử, ai cho ngươi lắm mồm như vậy, còn không mau lui xuống cho ta!" Mặc Âm Trần trừng trừng hai mắt, quát tiểu Lục tử chói tai.
33 Cơn đau đớn ở ngực, làm cho Âu Dương Sùng Hoa lại lâm vào hôn mêBên tai thỉnh thoảng truyền đến thanh âm kêu gọi mình, lúc rõ lúc mờ, nghe không cắt nghĩa được, nhưng lại cảm thấy đúng là có người đang gọi mình.
34 Mái tóc đen lại che đi khuôn mặt của hắn, gương mặt đó. . . nhưng lại có một mảng mờ mịt trong đầu nàng không cách nào thấy rõ. Chính hắn là Mặc Âm Trần, Cẩn vương gia - Lung Nguyệt vương triều, nhưng.
35 Âu Dương Sùng Hoa nhìn qua cửa chính màu đỏ thắm phía trước, khí phách to lớn, không khỏi làm cho người ta bắt đầu kính nể. Đưa mắt quan sát, rơi vào trong mắt nàng chính là ba chữ kim khảm ‘ Âu Dương phủ ’.
36 Âu Dương Sùng Hoa nằm ở đầu tường, từ xa nhìn lạiĐúng là Liễu phi nương nương cùng Bạch Tố Nương ở ngoài viện, nàng xem vị kia mỹ phụ cùng Bạch Tố Nương thân mật, không khỏi nghĩ tới một người.
37 Nói xong , Mặc Âm Trần lông mày giãn ra, hai mắt cười, nhấc tay, ném hòn thẳng vào mặt tên dữ tợn kia "A ——"Tiểu Lục tử mở to hai mắt, thét lên. Vương gia rõ ràng cầm tảng đá đi nhưng những tên sơn tặc giết người kia không chớp mắt !Nương nương, nô tài xin lỗi ngài a!Tiểu Lục tử nhìn hòn đá kia trên không trung bay vòng vo, sau đó chuẩn xác không sai đập trúng mũi sơn tặcLập tức máu theo trong lỗ mũi chảy xuôi xuống.
38 Nhưng, tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một thân hình từ đàng xa lấy tốc độ mắt thường không cách nào bắt kịp, chui vào trong vòng vây, dùng thân hình nhỏ bé của mình , chắn trước mặt Mặc Âm Trần.
39 Tiểu Lục tử thừa dịp rối loạn, đã trốn vào trong bụi cây gần đấy. Tuy rất muốn đi cứu Vương gia, nhưng trong rừng đao quang kiếm ảnh kia, căn bản là không dám vào.
40 Mặc Âm Trần bị đánh trong nháy mắt, không khí bốn phía đông cứng trong khoảnh khắc Khuôn mặt vốn đang tức giận của tên thủ lĩnh sơn tặc, cũng vì điều này mà biến hóa, lộ vẻ cả kinh trong nhất thời không biết nói gì.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 100
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50