41 Mặc Âm Trần tiếp tục đi theo hai đạo ánh sáng khác màu, đôi con ngươi màu đỏ, càng lúc càng tối lại ở giữa hai ánh sáng màu đó. Âu Dương Sùng Hoa không biết phía dưới rốt cuộc chuyện gì xảy ra, bốn phía tiếng quát tháo đang biến mất, nhiệt độ thân thể đang không ngừng tăng lên, thần trí lại trở lại.
42 Âu Dương Sùng Hoa nhìn qua Mặc Âm Trần, nàng đã mấy lần thử hắn, hắn xác thực không có võ công. Rốt cục là chuyện gì đã xảy ra?Vì sao mỗi lần chỉ cần có hắn, sự tình trở nên đặc biệt quái dị?Ví dụ như tình huống vừa rồi vậy, rốt cuộc là mình quá đa nghi, hay là Mặc Âm Trần có cái gì giấu diếm?"Lục tử!" Mặc Âm Trần kéo Tiểu Lục Tử lên, hung hăng đạp một cái Tiểu Lục Tử.
43 Cẩn vương phủ"Vương gia đã trở lại —— Vương gia đã trở lại ——"Tiểu Lục Tử vừa bước một chân vào cửa chính Vương Phủ đã hô to lên. Cửa chính vốn đang đóng chặt, khi Tiểu Lục Tử hét lên liền mở ra, không bao lâu, một đám người vội vàng từ bên trong chạy raBọn họ phân biệt xếp thành hai hàng người, tạo thành một đường đi ở chính giữa.
44 Âu Dương Sùng Hoa nhìn Mặc Âm Trần rời đi, Nương Nương trong miệng Tiểu Lục Tử, nhất định chính là mẹ đẻ Mặc Âm Trần —— Liễu Phi nương nương. Thật không nhìn ra được, Mặc Âm Trần, cư nhiên lại sợ Liễu Phi nương nương như thế.
45 Theo sau Tiểu Lục Tử , Âu Dương Sùng Hoa đi tới tòa tháp lâu Mặc Âm Trần đã chuẩn bị cho nàng. Nhìn qua cái tháp lâu cao vút, đáy lòng nghi hoặc càng ngày càng sâu.
46 Âu Dương Sùng Hoa nắm cổ tay Mặc Âm Trần, "Ngươi là Vương gia, chẳng lẽ còn thiếu hộ vệ bảo vệ?" Nheo lại con mắt, sắc bén đảo qua Mặc Âm Trần. Mặc Âm Trần cau mày, nhìn mạch đập ở cổ tay mình đang bj bóp chặt.
47 Âu Dương Sùng Hoa hiện tại đang suy nghĩ về bóng dáng màu lục đột nhiên biến mất kia, tựa hồ từ khi nàng vào Cẩn vương phủ, sẽ thường xuyên xuất hiện trước mắt nàng.
48 "Chỉ cần vết máu này một ngày còn tồn tại, ta và ngươi sống cùng sống, chết cùng chết. "Bên tai không ngừng lặp đi lặp lại câu nói kia. Ngữ điệu nhàn nhạt, lại lộ ra nét đe dọa sắc bén làm cho người ta không cách nào thoát khỏi, Âu Dương Sùng Hoa không cách nào giải thích.
49 Âu Dương Sùng Hoa nhìn qua vết máu hoa anh đào trên trán, trong đầu chỉ nghĩ đến Mặc Âm Trần, trừ hắn ra, không ai có thể cho nàng đáp án. Nhưng mà, nàng đang ở hiện đại, phải làm thế nào để trở về đó?"Âu Dương, thật sự không có chuyện gì sao?" Giáo sư Hà Điền ở bên nhìn xem Âu Dương Sùng Hoa, đối với một loạt hành động của nàng tỏ vẻ ra nghi hoặc cùng quan tâm.
50 Trong khi nói chuyện, Giáo sư Hà Điền nhìn về cụ xác ướp cổ ngàn năm. "Con biết chuyện này rất hoang đường, chính là giáo sư, ta xác thực ngàn năm trước có Hoài Nguyệt vương triều.
51 Khởi động xe xong, Âu Dương Sùng Hoa lại nắm tay lái thật lâu nhìn qua phía sau xe. "Âu Dương, xuống giúp ta một chút. " Giáo sư Hà Điền ôm cái xác ướp cao hơn mình hẳn một cái đầu, cố hết sức thở hổn hển.
52 Âu Dương Sùng Hoa không nghĩ tới Giáo sư Hà Điền cho nàng gặp người được mệnh danh là đệ nhất quỷ tài giới khảo cố học: Từ Mộc Dương. Chỉ là, đánh già về Từ Mộc Dương, đánh giá phần nhiều nếu không phải kẻ điên thì là kẻ ngu.
53 Từ Mộc Dương đứng ngồi không yên, hắn khi thì đứng người lên gãi gãi đầu, khi thì ngồi xuống dậm chân một cái. Âu Dương Sùng Hoa cùng Giáo sư Hà Điền nhìn Từ Mộc Dương suy tư rồi lại nhìn nhau, cũng không lên tiếng.
54 Bồi hồi, Âu Dương Sùng Hoa mở ra căn phòng nhỏ, người chậm rãi đi vào. Âu Dương Sùng Hoa hai chân vừa bước vào phòng nhỏ, cả người như bị điện giựt run lên.
55 Tư liệu cũng không ghi lại nhiều, chỉ đơn giản viết nguyên nhân hoàng hậu Âu Dương Cẩm Nguyệt chết. Đối với Âu Dương Cẩm Nguyệt, Âu Dương Sùng Hoa cũng không có ấn tượng gì, tại Lung Nguyệt vương triều Âu Dương gia thì nhị tiểu thư Âu Dương Cẩm Nguyệt chưa xuất hiện qua một lần.
56 Giáo sư Hà Điền bất đắc dĩ hướng về Âu Dương Sùng Hoa nhún nhún vai. Âu Dương Sùng Hoa cũng không có biểu lộ quá nhiều, kỳ thật nàng đối với những lời Từ Mộc Dương mới nói cảm thấy có chút hứng thú.
57 Âu Dương Sùng Hoa không cách nào khống chế bị hồng quang dẫn dắt, cất bước về phía cửa. Cửa phòng vốn đóng chặt, nhưng khi ba người Âu Dương Sùng Hoa đi đến, chậm rãi mở ra.
58 "Sùng Hoa, nữ nhân của ta" nam tử tóc trắng cúi đầu, trong mắt tràn ngập nhu tình, phảng phất như một cái đầm sâu không đáy. Gió vẫn cuộn lên, làm những sợi tóc trắng bay phơ phất, trường bào phiêu dật.
59 Âu Dương Sùng Hoa bỗng nhiên ngẩng mặt, nhìn về phía nam tử tóc trắng bên cạnh, trong mắt nàng lộ ra vô tận kinh ngạc cùng nghi hoặc, lời hắn nói thật sự sao?.
60 Đột nhiên xuất hiện chuyển biến, Từ Mộc Dương kinh hãi, hắn thậm chí không kịp có bất cứ phản ứng nào, đã bị công kích, cả người “bịch” một tiếng ngã về phía sau.
Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15