61 **: Tâm bị khóa lạiÁnh hồng bạch hào quang trộn lẫn vào nhau, đem trọn cả không gian nhuốm trong sắc màu kỳ ảo. Âu Dương Sùng Hoa cùng nam tử tóc trắng bốn mắt nảy lửa, hình ảnh đối phương cứ thế xẹt qua xẹt lại trong mắt nhau.
62 Trong tiếng kêu gào thảm thiết của Ngân Tụ, Âu Dương Sùng Hoa ráng hết sức mở mắt ra. Trong khoảnh khắc, một dung nhan khuynh thành tuyệt lệ lọt vào mắt nàng.
63 "Phu nhân. " Ngân Tụ rung rung nước mắt ngồi bên cạnh, nhìn Bạch Tố Nương đang bôi thuốc cho Âu Dương Sùng Hoa Bạch Tố Nương nhìn thấy vết thương đầy người Âu Dương Sùng Hoa, khuôn mặt ràn rụa nước mắt, "Đứa trẻ này sao mà số khổ, cuối cùng tưởng như còn có hy vọng, thế mà Cẩm Nguyệt lại nhẫn tâm không buông tha nó.
64 "Nương. "Lúc này đây nghe được từng chữ nhấn rõ ràng, Bạch Tố Nương cuối cùng cũng không nén được nữa, bước nhanh ôm lấy Âu Dương Sùng Hoa"Sùng Hoa"Bạch Tố Nương rung động cánh môi, ôm lấy Âu Dương Sùng Hoa hai tay run rẩy.
65 "Vương gia, chúng ta đây là đang làm cái gì?"Tiểu Lục tử đen thui sắc mặt nhìn người đang leo lên đầu tường, rình rình coi. Đây là Vương gia à ?!"Tiếp tục nhiều chuyện, bạt đầu lưỡi ngươi.
66 Ngân Tụ bị Tiểu Lục Tử lôi đi. Mặc Âm Trần công khai cầm tay Âu Dương Sùng Hoa. Âu Dương Sùng Hoa nhìn chàng trai nở nụ cười trước mắt này, thời gian hai năm này hắn dường như có chút thay đổi.
67 Đường sông Lạc Hà chính là kinh thành đệ nhất phồn hoa, hai bờ sông Lạc Hà có thể nói là khu náo nhiệt nhất cả trong kinh thành. Thuyền hoa trên Lạc Hà lại càng là kinh đô nhất tuyệt.
68 Bên bờ sông Lạc Hà, thỉnh thoảng có mấy người, có dáng vẻ vội vàng, cũng có dáng vẻ thong thả bước đi, trông thấy thiếu nữ ngồi bên bờ sông thì đều xa xa mà thu mắt lại.
69 Trời tháng sáu mưa phùn liên miên, ướt một phố mẫu đơn, nhưng lại trong cả một hồ bích ba, yên ẵng gợn sóng. Trong lúc mơ hồ, Tế Vũ Trung lại mang theo điệu hát du dương ngân nga, dây đàn lưu sắc xuân kéo dài, ở trong tiếng mưa rời chậm rãi truyền lay động.
70 Nhớ tới những năm tháng lúc mới vào Âu Dương phủ, nàng vẫn ở tại nơi xa xôi nhất Bắc Uyển, tứ sau ngày Mặc Âm Trần đến, toàn bộ đều trở về lúc bắt đầu, nàng vẫn là tam tiểu thư ngu dại của Âu Dương Gia, ở Bắc Uyển này ngoại trừ Ngân Tụ cùng Bạch Tố Nương thì ít có người đến hỏi thăm.
71 Mặc Âm Trần thu lại tầm mắt từ ngoài cửa sổ, hắn nghiêng người, lần nữa ôm Âu Dương Sùng Hoa vào trong lòngÂu Dương Sùng Hoa chỉ là nhẹ nhàng tựa vào lồng ngực của hắn, cặp mắt trong suốt kia nhìn phương xa.
72 Mưa chưa bao giờ dừng lại, tí tích tí tách mà lạnh lùng rơi xuống đầy sân, rêu xanh ở dưới bậc lại xanh biếcMặc Âm Trần dựa vào gần cửa sổ, đôi mắt trong suốt chiếu đến mưa, đón gió, nhìn qua ngoài cửa sổ, đêm càng khuyaBóng dáng chậm rãi từ bên ngoài đi vào, nhìn thiếu niên ngồi gần cửa sổ, trên mặt giương một nụ cười: "Trần Nhi.
73 Không quá nhiều ngày, chuyện Cửu vương gia vì Liễu phi nương nương mà tổ chức hội hoa mẫu đơn, liền truyền khắp cả phố lớn ngõ nhỏ trong kinh thành. Những người kia chỉ cần hơi có thân phận, đều xếp hàng muốn dính hơi vào hào hoa phú quý của Liễu phi nương nương, liều mạng muốn xâm nhập vào trong danh sách mời.
74 Âu Dương Sùng Hoa nhìn qua chuông bạc trên chân, nhẹ nhàng lắc lư một cái, thanh âm đinh linh dễ nghe, lần nữa quanh quẩn ở trong thuyền hoaLạc Thanh Lưu nhìn qua cùng Âu Dương Sùng Hoa nửa tháng trước tưởng như hai người, trên mặt xinh đẹp giống như hoa nguyệt, nở nụ cừơi, "Sùng Hoa, ta rất hiếu kỳ, rốt cuộc trong lòng nàng nghĩ đến cái gì?"Âu Dương Sùng Hoa chuyển mắt, tầm mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng rơi lên trên mặt Lạc Thanh Lưu, "Biết càng ít đối với nàng mới có lợi, Lạc Thanh Lưu, đây là một ngàn lượng bạc.
75 Người đột nhiên xuất hiện lại là đại thiếu gia, đại thiếu gia a ——Trong đầu vừa mừng vừa sợ, Ngân Tụ nhìn thấy Âu Dương Tề Duyệt đã hiện ra ôm Âu Dương Sùng Hoa hôn mê lên bên cạnh hồ.
76 "Tiểu thư, người có cảm giác hôm nay đại thiếu gia có chút kỳ quái hay không?"Ngân Tụ tiếp nhận quần áo ướt sũng mà Âu Dương Sùng Hoa đưa tới, tò mò hỏi.
77 Hai mẹ con ở trong phòng mật đàm hồi lâu, thần sắc Bạch Tố Nương không yên rời điSau khi Bạch Tố Nương rời đi, thì Ngân Tụ trở về trong phòng, nhìn thấy Âu Dương Sùng Hoa nằm lại trên giường"Tiểu thư, người không sao chớ?"Âu Dương Sùng Hoa giương mắt, nhìn về phía Ngân Tụ, con mắt thoáng nhìn nhàn nhạt, rồi khép mắt lạiNgân Tụ nhìn qua giống như Âu Dương Sùng Hoa đang ngủ, nhíu mày, nhìn sắc trời bên ngoài, không khỏi bởi vì rảnh rỗi nhàm chán mà buồn ngủ đánh úp lại.
78 Khi Lạc Thanh Lưu thấy Âu Dương Cẩm Nguyệt gần người rốt cuộc thăm dò, nói ra: "Kìa, tiểu thư làm gì khách khí như vậy, Thanh Lưu cũng gánh không nổi, phu nhân đã coi trọng Thanh Lưu như vậy thì Thanh Lưu đương nhiên sẽ dốc hết khả năng của mình.
79 Ngân Tụ âm thầm hạ ánh mắt, nguyên lai là có chuyện như vậy, tiểu thư đoán chắc là phu nhân sẽ tới, cho nên mới không phải sợ hãi như thế. "Vào đi thôi" Âu Dương Sùng Hoa thu hồi tầm mắt, xoay người lại, nói với Ngân Tụ.
80 Lạc Thanh Lưu chỉ mỉm cười nhìn Âu Dương Sùng Hoa, không sợ hãi không loạn chỉ là nhìn Âu Dương Sùng Hoa. Âu Dương Sùng Hoa lần nữa ngồi trở lại, nàng cầm ly trà trên bàn, đặt ở hai đầu bàn.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50