1 “ cô nương, người dùng trâm bạch ngọc mà lần trước trong cung thái hậu ban thưởng đi, cây trâm này màu xanh thông thấu, rất tôn da, hôm nay vào cung nhất định Túc vương điện hạ sẽ nhìn thấy người đầu tiên.
2 “ Đổi bộ khác đi, ta nhớ nhị tỷ thích màu đỏ, ta không muốn mặc, tránh va chạm với tỷ ấy. ” Minh Lạc quay đầu thấy Lục Hạnh cầm y phục đỏ muốn mình thay thì con mắt cảm thấy như bị kim châm, khôngchút do dự nói.
3 Minh Lạc tuy không cha không mẹ, nhưng lớn lên trong sự nuông chiều của Minh lão phu nhân và thái hậu.
Minh gia vì có thái hậu nên không giống những gia đình huân quý khác, trọng nam khinh nữ, ngược lại phá lệ coi trọng nữ nhi, nữ thi Minh gia lại đều có tư sắc, Minh lạc lại nổi trội hơn, vì vậy không chỉ lão phu nhân và thái hậu đau sủng Minh lạc,ngay cả đích tôn cũng chưa bao giờ bạc đãi nàng- Minh Tú phải gả vào cung làm hậu, tương lai nhiều quan lại có quan hệ thông gia, càng là trợ lực với Minh Tú.
4 Mấy người Minh lạc ngồi không bao lâu, ma ma chưởng sự mời các nàng ngồi xuống rồi bẩm báo với thái hậu
Thái hậu nghe nói các cháu gái đã đến thì gật nhẹ đầu, nói “ huynh trưởng các nàng đang ở kỵ xạ trận, để các nàng đến bồi huynh trưởng nói chuyện, lát nữa hoàng đế sẽ đến.
5 Túc vương lãnh đạm với Lăng thái phi, đối với hai vị cô nương Lăng gia càng như không khí.
Minh thái hậu thấy thái độ đó thì rất vui vẻ- bà ta đi chiêu hiểm này cũng không phải muốn để Túc vương cưới nữ nhi Lăng gia, chỉ là muốn thử thôi- đương nhiên nếu Túc vương cưới nữ nhi Lăng gia bà cũng không khó chịu- dù sao so với cưới nữ nhi trọng thần trong triều thì cũng tốt hơn, bà ta đã điều tra kĩ nhị cô nương Lăng gia, nhân phẩm bình thường, tướng mạo cũng chỉ thuộc tầm trung, không phải nhân tài- nàng ta cũng được Lăng gia tỉ mỉ giáo dưỡng như Minh gia, nhưng tướng mạo lại kém xa, nếu đứng cùng một chỗ thì không so được, chứ đừng nói đến so sánh với Minh Lạc.
6 Mọi người đưa mắt nhìn Minh Viện, chỉ thấy nàng ta hơi ngước khuôn mặt nhỏ, sắc mặt tái nhợt nhưng ánh mắt kiên định là thường- nàng ta sinh ra cũng có chút diễm lệ, lúc này lại lộ ra tái nhợt và kiên định liền phá lệ động lòng người.
7 Minh lạc vẫn luôn nghĩ đến chuyện xảy ra với Túc vương, nghe câu nói không đầu không đuôi của Minh Viện, nàng ngẩng đầu nhìn nàng ta, thấy nàng ta đang nhìn mình, trên mặt biểu lộ thương tâm và ủy khuất, nhưng trong mắt lại là vẻ oán độc không dễ phát hiện.
8 Lão phụ nhân rời đi. Trong mắt Triệu Thành lóe lên mỉa mai. Phong thư này lão phụ nhân kia đặc biệt nhấn mạnh chưa từng ‘ đem phong thư cho quốc công gia.
9 Lúc ấy Dung Viễn Hàm nói với Minh Lạc, cữu cữu nàng luôn bị ngăn về kinh, chuyện đó rất mịt mờ, khi đó Minh Lạc không mẫn cảm với cục diện chính trị, đối với cữu gia cũng không có tình cảm nên khôngnghĩ nhiều- vì phải có tình cảm mới nghĩ nhiều- coi như lúc đó nàng nghiêm túc nghĩ cũng chưa chắc nghĩ ra cái gì.
10 Mùng bảy tháng bảy, Thấm Cảnh viên.
Thâm Cảnh viên là biệt trang của hoàng gia, lưng tựa Thiên Mai sơn, lại có Nguyệt Minh hồ lớn nhất ngoại ô kinh thành, hoàn cảnh thanh u, đông ấm hè mát.
11 Ôn Tuệ nghe câu này của Minh Viện thì mắt sáng lên, lúc này nàng ta cũng không so đo với câu nói “ hoàng thất chúng ta”- ai là hoàng thất cùng các người, ngươi họ Minh, một cái thứ nữ Minh gia mà dám mở miệng nói ‘ hoàng thất chúng ta’, hoàng thất họ Triệu, khi nào thì thành hoàng thất của Minh gia các ngươi rồi?
Mặc dù Minh gia thế lớn nhưng Ôn Tuệ quận chúa vẫn có sự kiêu ngạo của quận chúa.
12 Minh Thiệu Án chảy mồ hôi lạnh, nhưng Cảnh Hạo vẫn chưa nói xong.
hắn nhìn sắc mặt Minh Thiệu Án, tựa hồ rất hưởng thụ sắc mặt biến hóa của hắn ( MTA), chậm rãi nói “ muốn nói đến vì tư lợi, đại nghịch bất đạo- ngươi vì lợi ích một người, lấy công dưỡng dục uy hiếp, cưỡng ép con trẻ mồ côi của tướng sĩ chiến tử, mới đúng là vì tư lợi, Nhị muội là tương lai nhất quốc chi hậu cao quý, trong miệng nói là muốn gả Minh tam cô nương cho Túc vương làm vương phi, lại muốn Minh tam cô nương sau khi gả không được lấy nhà chồng làm trọng, không thể vi tôn Túc vương, chỉ có thể nghe theo phụ thân ngươi, lấy tư lợi của nhị muội ngươi làm trọng, mặc kệ lập trường của vương phủ, không để ý công lý đại nghĩa, đây mới thật sự là đại nghịch bất đạo!”
“ thể tử mời ăn nói cẩn thận!” Minh Thiệu Án tỉnh lại từ trong khiếp sợ, nghe Cảnh hạo càng nói càng nặng, không nhịn được đánh gãy hắn.
13 Túc vương quay đầu nhìn về phía Cảnh Hạo, lạnh nhạt nói: "Việc này là thật là giả, Minh cô nương tự có phán đoán, còn không cần thế tử phí sức. Ta cùng Minh cô nương còn có sự tình thương lượng, thế tử mời đi trước.
14 Minh lạc nhìn hắn, nàng rất muốn tỉnh táo, nàng nghĩ trải qua kiếp trước sẽ không có chuyện gì khiến nàng mất bình tĩnh, chí ít nàng có thể khống chế tâm tình của mình, nhưng giờ phút này, nàng cảm thấy một cỗ bi thương đánh tới- nếu như điều hắn nói là sự thật, vậy Minh gia và hắn có tử thù!
Loại tình huống này, không nói đến lập trường chính trị, không nói đến đấu tranh trên triều, tổ phụ, tổ mẫu, còn có cô mẫu, bọn họ muốn nàng vào Túc vương phủ, nàng liền sẽ không có thời gian tốt đẹp, đồng thời bọn họ muốn mượn tay người bên cạnh nàng, lợi dụng tín nhiệm của nàng, làm nhiều chuyện như vậy,
Căn bản ngay từ đầu nàng đã được phán hi sinh, quân cờ lợi dụng xong thì vứt bỏ.
15 Minh Lạc quay người rời đi, cơ hồ quên mất Túc vương Triệu Thành đang đứng cạnh cửa sổ, phu quân trước của nàng.
“ A Lạc” Túc vương ở phía sau nàng gọi.
16 Tâm Minh thượng thư mặc dù vì lời của Minh đại phu nhân mà tạm thời nới lỏng nhưng chuyện của Minh Lạc, hắn càng nghĩ càng cảm thấy nếu gả Minh lạc cho Túc vương thì giống như chôn một cái đinh trong lòng, kiểu gì hắn cũng không gnur ngon được – đề xuất gả Minh lạc cho Túc vương là sau khi phụ thân hắn, Thừa Ân công, Minh lão thái gia và thái hậu thương nghị, hắn căn bản không chen vào được.
17 Túc vương phủ thật là có người đề xuất cầu hôn đích thứ tôn nữ Trịnh thủ phụ, nhưng người này khôngphải Túc vương, mà là lão trưởng sự Túc vương phủ, Nhan trưởng sự.
18 Từ lúc Minh đại phu nhân nói, mặt Minh lão phu nhân luôn trầm như nước, mãi đến khi Minh Lạc vén rèm bước vào, thấy cách ăn mặc của nàng, sắc mặt mới nới lỏng, đến khi Minh Lạc nở nụ cười tươi đẹp cực điểm, Minh đại phu nhân trong lòng có quỷ, cảm thấy là yêu tinh phụ thân, nhưng trong nháy mắt vẻ mặt lo lắng của Minh lão phu nhân lại dãn ra.
19 Những ngày này tâm trí Minh Lạc đều đặt trên việc thăm dò và đối phó với Minh gia và Minh thái hậu, nghĩ biện pháp cải thiện tình hình bị động của mình nên không suy nghĩ nhiều về hôn sự- thật ra nghĩ cũng không có tác dụng, chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu thôi.
20 Cảnh thái phi? đầu óc Minh Lạc rốt cuộc quay lại chuyện hiện tại – nàng vừa ở chỗ Cảnh thái phi ra, hắnhỏi mình như vậy là vì cho là mình đi tìm Cảnh thái phi để người Minh gia nghĩ mình có ý với Cảnh Hạo?
Nàng nhìn hắn một cái- vẻ mặt và ngữ khí đó làm nàng nhớ lại những lần hai người nói chuyện, hắnchất vẫn và cuối cùng là những ngày tháng lạnh lụng bất tận.
Thể loại: Xuyên Không, Khoa Huyễn, Nữ Phụ, Ngôn Tình
Số chương: 50