1 Diễm Lệ, quán bar mờ ảo trong ánh đèn nhấp nháy, hai vũ công uốn éo theo nền nhạc, mọi người: đàn ông, phụ nữ đều đắm chìm sự sa đọa của màn đêm, không ai chú ý đến một cô gái vừa bước ra từ căn phòng vip xa hoa.
2 Cổ họng khô rát khiến Am tần ngần thức dậy, sự mệt mỏi lộ rõ trên khuôn mặt, đôi mắt sưng húp lên vì ngủ nhiều, tóc tai rối bung như vừa trải qua một cơn lốc xoáy.
3 Nhắc đến tỉnh I không ai không biết đến hai người: Giang Nhạc và Hoàn, một là chủ tịch tập đoàn Giang Linh giàu có, một là ông trùm ma túy ghê gớm. Nói tới Giang Nhạc, người ta chỉ biết suýt xoa vì sự tài giỏi của ông ta; còn Hoàn, lại phải suy nghĩ tới một nhân vật nữa, Thành, chàng sinh viên vừa tốt nghiệp học viện An Ninh, chỉ trong vòng 3 tháng ngắn ngủi đã bắt sống Hoàn khi hắn ta đang giao dịch một số lượng lớn ma túy sang tỉnh khác.
4 Phía bắp đùi đột nhiên nhói một cái khiến Am giật mình thoát khỏi màn hồi tưởng, giơ tay xuống dưới. “Bốp”. Đau thật!Hình như mình dùng sức hơi quá. Am mím môi, chịu đựng cú đánh đến nhe răng vừa rồi.
5 Nhiệm vụ mới+) Đối tượng cần tiếp cận:Họ và tên: Giang Duy LinhTuổi: 18Ngày sinh: 16. 06. 1997Chòm sao: Song TửNhóm máu: ABE-mail: giangduylinh@gmail Facebook: Duy LinhTwitter: Duy LinhCon vật yêu thích: nhímLoài hoa yêu thích: hoa anh túcBài hát yêu thích: Lạc mất yêu thương+) Nhiệm vụ cần đạt được:*Tiếp cận và làm cho Giang Duy Linh tin tưởng tuyệt đối.
6 Nhiệm vụ mới+) Đối tượng cần tiếp cận:Họ và tên: Giang Duy LinhTuổi: 18Ngày sinh: 16. 06. 1997Chòm sao: Song TửNhóm máu: ABE-mail: giangduylinh@gmail Facebook: Duy LinhTwitter: Duy LinhCon vật yêu thích: nhímLoài hoa yêu thích: hoa anh túcBài hát yêu thích: Lạc mất yêu thương+) Nhiệm vụ cần đạt được:*Tiếp cận và làm cho Giang Duy Linh tin tưởng tuyệt đối.
7 Sáng sớm, một màn hài kịch đang diễn ra tại salon Edl. Cô gái tóc tai rối bù ngồi bó gối trên ghế, mắt nhập nhèm, tay vỗ vỗ che đi cái miệng đang ngáp to đến mất cả hình tượng, nói trong cơn buồn ngủ với nhà thiết kế đang đứng đực ra bên cạnh ngạc nhiên nhìn mình:- Cậu làm thế nào thì làm, nhưng phải khiến tớ trông thật giống một cô bé 18 tuổi ngây thơ trong sáng, rồi nhuộm đỏ cho tớ.
8 Chải lại một lượt tóc cho Am, Ella hài lòng nhìn thành quả của mình, rất tốt, mái tóc màu đỏ được làm xù đang dần lên màu, giũ xuống hai bả vai, rất xinh xắn, hệt như một công chúa nhỏ.
9 Với một cảnh sát, đám côn đồ này chỉ là một lũ tép riu, điều đó cũng không ngoại lệ với Am, nếu là bình thường, chắc chắn Am sẽ không ngần ngại mà xông lên dần cho bọn chúng một trận.
10 Đột nhiên có một vật nặng đè lên người khiến Thành từ từ thức giấc, đôi tay dài đưa lên che đi luồng sáng hắt ra từ bóng điện, đợi tới khi đôi mắt đã thích ứng được với ánh sáng, Thành mới cúi người xuống nhìn về phía bụng mình.
11 “Một vụ giết người cướp của, nạn nhân bị cưỡng hiếp rồi giết chết. ”Cả người Am giật thót lại khi nghe xong câu nói của Thành, đôi mắt mở to, một chút do dự thoáng qua rồi rất nhanh biến mất, thay vào đó là sự kiên định rõ rệt.
12 “Hung thủ chỉ ở quanh đây thôi. ”Câu nói chắc nịch của Thành vang lên như một dấu chấm hỏi lớn cho Am, cau mày, ngẫm nghĩ. Am thực sự không hiểu. Ừ thì, thấy được chỗ giấu ma túy, nhưng rốt cuộc, tại sao lại kết luận được hung thủ ở gần đây chứ?Cứ cho hung thủ là người đã giấu đống ma túy này đi, nhưng cũng không có lí gì để giải thích cho việc hắn ở đây hết?Ngẩng mặt lên, Am hơi hé môi ra, định hỏi thì trung úy Can đã tiến lại gần, đưa tờ giấy trên tay cho Thành:- Đã liên lạc được với thân nhân của nạn nhân, thuộc một gia đình trung lưu ở tỉnh H, nạn nhân thường qua lại Diễm Lệ.
13 Một mùi còn nồng nặc bay tới khiến cho Am nhăn mày thức dậy, đập vào mắt là trần nhà trắng xóa. Đây là đâu?Kí ức chợt đưa Am về buổi tối hôm đó, khi tên hung thủ định bắn người đàn ông kia, Am đã lao ra, chắn trước người đàn ông, đạp khẩu súng trên tay hắn khiến đường bắn chệch đi, viên đạn găm trúng phần vai của Am.
14 Tròn trĩnh một tuần nằm trong viện, ngoại trừ Thành luôn ở bên cạnh chăm sóc hay nói chính xác hơn là hầu hạ ra, Giang Duy Linh không xuất hiện thêm một lần nào nữa, nhưng sáng sớm hôm nào, cũng có một cô y tá đến đặt một bó hoa nhài vào phòng của Am.
15 Xuống dưới, đã thấy Duy Linh đứng dựa vào chiếc xe thể thao đỏ quen thuộc, đang khoanh tay nhìn đồng hồ một cách không kiên nhẫn, liếc mắt thấy Am tiến tới, không nói không rằng mở cửa xe rồi đi vòng qua bên kia ngồi vào ghế lái, nói vỏn vẹn có hai tiếng:- Vào trong.
16 Thắt chặt chiếc nơ trên cổ áo, Am hài lòng nhìn tạo hình của mình trong gương: mái tóc dài được làm xù màu hung đỏ có cài một chiếc bờm tai thỏ, đôi mắt to tròn dễ thương( nhờ đeo kính áp tròng) được giấu sau chiếc kính không độ gọng Nô – bi – ta, khuôn mặt trắng nõn không chút tì vết(nhờ chiếc mặt nạ mà Trác đưa cho).
17 “Oáp”, Am chán nản lấy tay che miệng lại, đôi mắt không kìm được mà lại liến nhìn đồng hồ thêm lần nữa, ánh mắt đảo qua cô giáo đang say dưa giảng bài trên bục giảng, chép miệng.
18 Theo ánh mắt của Duy Linh, đại tá Tho nhìn thấy Am đang chạy tới, dụi dụi mắt, nhìn lại, vẫn vậy, trong lòng không khỏi cảm thán, đúng là sức mạnh của tình yêu có khác, làm cái gì cũng nhanh.
19 - Thành, vừa mới tỉnh, sao đã ngồi dậy vậy? Mau nằm xuống đi. Am vội tới bên cạnh, tay chạm lên tập tài liệu trên tay Thành, lấy ra, đặt lên bàn. Bàn tay đưa ra định đỡ lấy Thành nằm xuống nhưng Thành đã lắc đầu, tỏ vẻ không cần, vỗ vỗ vào chỗ trống trên giường, ý bảo Am ngồi xuống.
20 Duy Linh đưa Am tới một sân tập bắn. Trước đôi mắt thắc mắc của Am, chỉ nhàn nhạt giải thích một câu ngắn gọn:- Những lúc tâm trạng không tốt, tôi thường tới đây.