221 Dung mạo này thấy như thế nào lại cảm thấy được giống như đã gặp qua ở nơi nào a, Phỉ Thành Liệt nhăn mặt mày, nhanh chóng đánh giá từ trên xuống dưới Lưu Nguyệt.
222 Lập tức thu hồi ngón tay đang chỉ vào Lưu Nguyệt, ngượng ngùng hướng nàng nói : “Lưu tướng quân tuấn tú lịch sự, cùng cố nhân của ta có điểm giống nhau đến nỗi thiếu chút nữa nhận nhầm, làm Lưu tướng quân chê cười.
223 Lưu Nguyệt nghe vậy liền không nói gì, việc này nàng biết. Hồi báo tin tức Trung Quốc và Phương Tây hán, Hán chủ vẫn là một người thần bí, trước kia ngay tại thời điểm diễn ra tiệc mừng thọ của Hậu kim quốc chủ, còn có thể xuất hiện một chút, nhưng vài năm còn lại thì căn bản mặt cũng không thấy, quả thực chính là thần long kiến thủ bất kiến vĩ (tức là thần long thấy đầu không thấy đuôi).
224 Ngày hôm đó, Lưu Nguyệt mang theo hai bình trà tốt về phía Tây Hán mà đi. Tây Hán tứ đường. "Thái tử điện hạ có hỏi, Phỉ Nghiêm có khởi sắc ?" Ngồi trong tứ nội đường, Lưu Nguyệt nhìn tứ Đường chủ trước mắt , thản nhiên nói.
225 An bài rất là xảo diệu. "Lưu tướng quân chờ. " Tới một chỗ tiền đình viện, người hầu trong phủ đó hướng Lưu Nguyệt nói một câu, xoay người liền tiến vào đình viện tối như mực kia.
226 Gió đêm nổi lên, ôn nhuận mà thanh nhã. Lưu Nguyệt lặng yên không một tiếng động ẩn vào Tây Hán, hoàn toàn dung hợp cùng bóng đêm dung hợp trong một chỗ, hướng tới nơi Phỉ Thành Liệt ẩn núp mà đi.
227 Đi xung quanh quan sát tảng đá chắn ngang một vòng , trong mắt Lưu nguyệt dâng lên một tia khinh miệt, nghĩ rằng chỉ với tảng đá này mà có thể cản bước tiến của nàng ? Quả thực hết sức ngu ngốc.
228 Bên trong thạch thất, bốn phía đều được chưng bày một cách bất đồng. Từ cầu thang nhìn qua hướng đông liền nhìn thấy những dãy bình được đặt theo hàng , Lưu nguyệt nhìn lướt qua từng nhãn dán trên bình, không phải là vật kịch độc, chính là thứ linh dược cực kì trân quý , so với những thứ ở thiên thần quốc thì phong phú hơn nhiều.
229 Trong thạch thất nho nhỏ, không có một khe hở, che kín tiến quang, sợ có đến hàng trăm cái. Hàn quang âm trầm, hướng về phía Lưu Nguyệt, làm cho người ta không thể tránh né.
230 Lưu Nguyệt chỉ thiếu bay nhanh trên bậc thang dài cả trăm thước, thân hình chợt lóe, nhanh như cắt. Vừa bước đi, vách tường vốn trên đỉnh đầu, mới bước vài bước, nó đã muốn áp Lưu Nguyệt chỉ có thể áp sát người xuống mà đi, không gian càng ngày càng nhỏ.
231 Quả thực đây chính là thấy chết không sờn, Lưu Nguyệt đưa đầu hướng thạch thất thoạt nhìn chắc chắn kia đánh tới. Vọt mạnh một cái, mạnh mẽ xuyên qua tảng đá trước mắt , đầu Lưu Nguyệt cơ hồ đụng vào hành lang lan can ở phía trước.
232 Người phía sau , người phía sau. . . . . . Thân hình cường tráng kia , lồng ngực rộng lớn kia, mùi hương quen thuộc kia , có thể làm cho nàng buông tâm hoàn toàn kia, ái mộ tin tưởng ôm ấp.
233 Phi nhanh mà đi, nhanh như tia chớp. Dưới màn trời đen tối, chỉ có thể nhìn thấy một đạo bóng đen phi như bình thường mà qua,nhanh tới mức còn tưởng rằng gặp quỷ mị.
234 Từng bước rơi trên mặt đất, Lưu nguyệt còn chưa có phản ứng, Đỗ nhất đứng phía sau đã lên tiếng: "Có người đến đây. "Vừa nói, một bên cổ tay nhất thời dùng sức, một phen nhào qua người Lưu nguyệt đi ra phía ngoài, một bên lắc nhẹ thân hình liền bao phủ ở ngay trong bóng đêm.
235 Bảo hộ, hừ, sợ là nàng mới đến, cho dù là thân thế trong sạch không thể trong sạch hơn, cái lão nhân Hậu Kim vẫn là không dám phớt lờ. Cho nên, mới âm thầm phái người tới giám thị nàng.
236 “Thái tử điện hạ đến. ” Lưu Nguyệt vừa mới bước vào trong phòng, phía sau có một tiếng thông báo vang lên, từ rất xa. Lưu Nguyệt hơi giơ giơ lên mi. Đến nhanh thật.
237 Năm ngón tay trong tay áo nắm chặt thành quyền. Chẳng lẽ vì nàng không bị hoài nghi, hắn lại phải đi chui đầu vào lưới?Không, không đúng. Trong lòng chợt lóe, Lưu Nguyệt nhìn lại về hướng pháo hoa sáng lạn.
238 Chẳng lẽ hắn thật sự vì muốn đánh tan hiềm nghi của nàng, chạy tới dẫn dụ người của Tây Hán đi. Không, không, tâm gắt gao buộc chặt , cơ hồ có điểm hít thở không thông.
239 Chậm rãi tựa toàn bộ thân thể vào cổng , Lưu Nguyệt bình tĩnh nhìn người trước mắt , nàng suy nghĩ ,ba năm , đợi người ba năm , Hiên Viên Triệt, trượng phu của nàng, Hiên Viên Triệt.
240 Không có thuật lưỡi xán hoa sen khuynh tình ( hô hô,chắc các nàng cũng biết à gì rùi ý nhỉ…*đỏ mặt*), không có rơi lệ đầy mặt gào khóc, chỉ có cúi đầu nhẹ giọng.