101 “Đệ muội bị thích khách bắt đi rồi. ”Dạ Tinh Triệt cúi đầu, khàn khàn nói. Vị hoàng đế cao ngạo xưng hùng xưng bá một phương giờ phút này giống như một đứa trẻ làm sai, đang chờ người đến phạt vậy.
102 “Hoàng huynh, Thần đệ hi vọng huynh coi kỹ hoàng hậu của mình. Để tránh cho Thần đệ nhất thời ngứa tay, bóp gãy cái cổ xinh đẹp của nàng ta. ”Khi mọi người ở đây đang cảm thán Dạ Tinh Thần trở nên xa lạ thì hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn Dạ Tinh Triệt, con ngươi thâm u, làm cho không người nào có thể nhìn ra cảm xúc nơi đáy mắt, đôi môi khẽ nhếch, gằn từng chữ.
103 “Ngươi sẽ sao?”Một câu nói tràn đầy tự tin, lại làm cho Bắc Tiểu Lôi nhất thời im lặng. Hắn cứ như vậy mà tin nàng ư? Đôi mắt xinh đẹp đảo qua đôi lãnh mâu thâm thúy tràn đầy ý cười kia, đột nhiên sinh ra hứng thú đối với diện mạo người nam nhân này.
104 Trăng treo trên ngọn cây, ánh trăng thanh lãnh bao phủ mặt đất. Gió đêm thoảng qua, trong hoàng cung vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ, sáng rực một mảnh.
105 Trước phủ Tiêu Dao Vương, đèn đuốc sáng trưng. Quản gia dẫn đầu mọi người chờ ở trước phủ, nhìn lên thấy Dạ Tinh Thần đã trở lại. Lập tức tiến lên nghênh đón, nhưng trái xem phải nhìn cũng không thấy Bắc Tiểu Lôi, không khỏi nghi hoặc hỏi thăm.
106 Trong mơ hồ, Bắc Tiểu Lôi tựa hồ nghe thấy thanh âm nào đó. Khuôn mặt ngủ say bắt đầu xuất hiện dao động, đôi mi thanh tú nhíu lại, lông mi đen rung động, đôi mực đồng sáng ngời chậm rãi mở ra.
107 Bắc Tiểu Lôi nhấp nhẹ môi, nhưng lại dùng con ngươi quét mắt nhìn hắn. Nhìn biểu tình chân thành của vị nam nhân tự xưng là Thu Triệu Ảnh này cũng không giống như đang nói dối.
108 “Là ông ấy—“Thu Triệu Ảnh kinh hỉ mở to hai mắt nhìn, không ngờ tới Tiêu Dao Vương phi lại là đồ đệ của Tiết thần y. Tuy rất tò mò vì sao nàng không học y thuật, nhưng hiện tại quan trọng nhất vẫn là tìm Tiết thần y chữa bệnh cho Nguyệt Nhi.
109 “Cáo từ. ”Đưa mắt nhìn thiếu niên áo đen rời đi, mâu quang Dạ Tinh Thần lóe lên. Tuy Lôi Nhi nói nàng vô sự, nhưng hắn vẫn không quá yên tâm. “Vương gia, nếu vương phi đã bình an, người xem có nên gửi thư đi sơn trang Thất Dạ, nhắn Tả công tử đưa tiểu thế tử, tiểu quận chúa trở về không?” Ngô tổng quản mang lên nụ cười, quét bỏ vẻ mặt lo lắng.
110 “Nguyệt tư thảo?”Lời Dạ Tinh Thần vừa nói ra, hoàng đế, thái hậu, hoàng hậu đều kinh ngạc. Phải biết Nguyệt tư thảo là vô cùng quý báu, ở hoàng cung cũng chỉ có hai cây.
111 Hôm sau, ánh bình minh trời đầy ráng hồng, tầng tầng lớp lớp, như hé mở gấm vóc mềm mại. Gió sớm lướt nhẹ trên mặt, thổi tới hương thơm của đất, mùi hoa thoang thoảng dịu nhẹ.
112 Đôi mắt long lanh của Bắc Tiểu Lôi sáng ngời rực rỡ, bóng dáng lửa đỏ khẽ nhoáng lên, như một ngọn lửa bay nhanh về phía Dạ Tinh Thần. Môi mỏng Dạ Tinh Thần gợi lên, vui mừng trong lòng càng làm cho đôi mắt kia sáng như sao, vươn hai tay thon dài ra nghênh đón nhân nhi kia.
113 Căn phòng trúc thanh nhã. Sau phòng, trúc xanh đung đưa theo gió. Ánh mặt trời ấm áp, nhàn nhạt từ song cửa sổ bằng trúc chiếu xiên vào, rọi sáng cả gian phòng.
114 “Tại hạ Doãn Tư An. ”Doãn Tư An chắp tay với Thu Triệu Ảnh, cười nhẹ tự giới thiệu mình. “Doãn công tử, hạnh ngộ. ” Thu Triệu Ảnh chắp tay nói. “Tại hạ Thu Triệu Ảnh.
115 Nguyệt Diễm quốc – Hoàng cungRường cột chạm trổ, ngói lưu ly dưới ánh mặt trời khúc xạ ra ánh sáng rực rỡ. Trong ngự thư phòng, lụa trắng lay động, hương khói vấn vít.
116 Cung Càn Khôn. Một mặt gương đồng, nữ nhân trong gương đang dùng tay ngọc thon thon cầm bút vẽ lông mày. Mắt ngọc mày ngài, băng cơ ngọc cốt. Thanh cao thoát tục.
117 Đằng Chính trầm mặc, cánh môi mím lại. Vì bảo trụ địa vị, danh tiếng của Đằng gia, tay của hắn đã lây nhiễm vô số máu tươi. Tâm cứng như đá, vốn tưởng đã chết lặng, sẽ không còn có cảm giác.
118 Thị trấnCửa hàng san sát, ngựa xe như nước. Tiếng la hét liên tục không ngừng, một mảnh huyên náo, vô cùng sầm uất. Một cỗ xe ngựa tinh xảo họa những đám mây lành trên thân chậm rãi đi từ cửa thành vào.
119 “Tránh ra—“Một tiếng hô kinh động đột nhiên truyền đến, ngay sau đó, mọi người nhìn thấy một chiếc xe ngựa hoa lệ từ hướng cửa thành thẳng tắp lao tới.
120 Bắc Tiểu Lôi cùng bạch y thiếu nữ nhìn nhau, ai cũng không nhượng bộ. Người bên ngoài đều lau mồ hôi, không ngờ sẽ làm náo đến tình cảnh muốn động thủ.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 48