81 Ánh nắng mặt trời vàng nhạt chiếu xuống trên đất. Mái hiên cong cong, giống như con đại bàng giương cánh muốn bay. Bên ngoài cánh cửa phòng đóng chặt, Dạ Tinh Thần mím môi, dựa lưng vào cột trụ đỏ.
82 “Lôi Nhi, nàng đã tỉnh. ”Thanh âm quen thuộc vang lên bên tai, Bắc Tiểu Lôi mê hoặc trong giây lát. Mở ra hai mắt, lông mi cong thon dài như hồ điệp màu đen đang giương cánh bay múa.
83 “Sư muội. ”Cửa phòng bị đẩy ra, ánh nắng màu vàng nhạt tiến vào, vàng óng đầy trên đất, khiến cả phòng thêm ấm áp. Doãn Tư An mặc bộ áo trắng thắng tuyết, đi giày viền bạc bước đến.
84 “Cẩn thận—“Dạ Tinh Thần kinh hãi nhìn Kim sí điểu bay về phía Bắc Tiểu Lôi. Nếu như không phải đang ôm Nguyệt Nhi, chỉ sợ đã lộ ra võ công. Doãn Tư An, Tả Quân Mạc đều hoảng sợ, đây chính là chim độc a.
85 Bắc Tiểu Lôi đã tỉnh, trái tim của Dạ Tinh Thần cũng trầm tĩnh lại. Áo bào màu trắng tung bay trong gió đêm, cảm giác lành lạnh từ bên má tiến vào trong lòng.
86 Người áo đen sửng sốt trước lời của Dạ Tinh Thần, sau đó lạnh lùng nhìn hắn. Bọn họ là người tới không có ý tốt, nhưng rốt cuộc những người này là ai? Tại sao lại muốn nhằm vào Sát Thủ môn?“Hừ, các hạ đừng vội xuất khẩu cuồng ngôn.
87 “Hoàng thượng, hoàng thượng…”Thái giám tổng quản cầm phất trần, vội vàng chạy vào ngự thư phòng. Mặt trời ở trên cao tươi cười chiếu xuống ánh nắng chói mắt, gió thổi qua cũng mang theo nhiệt độ, không khí oi bức.
88 “Vậy ngươi cứ như vậy mà nói đi. ”Thái hậu phất tay, cho Tuyết Hàm đứng ở một bên. Tuyết Hàm nhìn Thượng Quan Mị, con ngươi sâu thẳm, cảm giác sắp có chuyện phát sinh.
89 “Tham kiến hoàng thượng. ”Dạ Tinh Triệt ngay cả long bào cũng không thay, để một thân sáng chói như vậy, cùng mấy thị vệ theo phía sau đi thẳng đến Tiêu Dao Vương phủ.
90 Sau một cái tát, bầu không khí nhất thời lâm vào yên lặng. Gió lẳng lặng thổi vào, cuốn theo màn lụa trắng, lay động sợi tóc. Năm ngón tay của Bắc Tiểu Lôi in dấu rõ ràng trên mặt Dạ Tinh Triệt, hắn nhìn Bắc Tiểu Lôi đến quên cả phản ứng.
91 Từ Ninh cung“Cái gì?”Thái hậu vỗ một cái lên trên bàn, ngón tay mang hộ giáp đụng vào ly trà, ba một tiếng, ly trà rơi xuống đất thành mảnh vụn, hương trà tràn ngập trong không khí.
92 “Tiếp chỉ ở đâu hả?”Bắc Tiểu Lôi đi ở phía trước Ngô tổng quản, Tả Hữu Nguyệt ở trong lòng thích thú lôi kéo sợi tóc hai bên mai của nàng, rộ lên tiếng cười khanh khách thanh thúy.
93 “Thái hậu, Tiêu Dao Vương phi đến. ”Lý Anh Kiệt dẫn Bắc Tiểu Lôi vào Từ Ninh cung, khom lưng với thái hậu, phục mệnh(1) nói. “Ngươi đi xuống đi. ”Thái hậu phất tay với Lý Anh Kiệt cho hắn lui ra.
94 “Bổn cô nương không tiếp các ngươi. ”Dứt lời, bóng dáng màu trắng đã biến mất trước mặt mọi người. Thái hậu phịch một tiếng ngồi xuống ghế, cẩm bào viền vàng quét trên mặt đất, tay đặt trên tay vịn không ngừng run rẩy, lồng ngực phập phồng, cả người tức đến run lên.
95 “Đánh ngươi thì sao? Ngươi cũng là lão vu bà. ”Bắc Tiểu Lôi trừng lão ma ma, dám nói nàng là nữ tặc, đánh bà ta là còn nhẹ đấy. Ánh mặt trời rực rỡ chói mắt.
96 Bóng dáng màu vàng dạo bước trong ngự hoa viên đầy hoa thơm bướm lượn, vương miện trên đầu dưới ánh mặt trời khúc xạ lên ánh sáng rực rỡ. Chói mắt nhất là vẻ vương giả chí thượng tôn quý, chân đi giày thêu viền vàng, khuôn mặt tuấn khốc không hiện bất luận biểu tình gì khẽ mím môi.
97 “Chậm đã—“Một tiếng quát uy nghiêm vang lên, chính là thái hậu được đám người hoàng hậu đỡ đi đến, kéo theo cẩm bào viền vàng, kim trâm trên đầu càng không ngừng đung đưa, nghênh đón ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng lóa mắt, như có những ngôi sao được khảm ở bên trong.
98 “Hoàng hậu, ngươi nói nhiều quá rồi. ”Dạ Tinh Triệt lạnh lùng liếc Thượng Quan Mị một cái, trong đôi mắt thâm thúy hiện lên một tia chán ghét. Nữ nhân này không tạo mưa gió là không chịu ngừng phải không? Xem ra lần trước cảnh cáo đã bị nàng ta hoàn toàn coi thường.
99 “Có thích khách—“Thanh âm bén nhọn, xuyên qua màng nhĩ khiến mấy người Dạ Tinh Triệt giật mình. “Hoàng thượng—“Hoàng hậu Thượng Quan Mị hướng về phía Dạ Tinh Triệt kêu lên, trên khuôn mặt quyến rũ động lòng người mang theo sợ hãi.
100 “Mau đuổi theo—“Dạ Tinh Triệt thấy Bắc Tiểu Lôi bị Hắc y nhân bắt đi, khuôn mặt tuấn tú bỗng biến sắc, vừa thi triển khinh công đuổi theo, vừa phân phó thị vệ vòng vây hướng khác.