21 Thanh âm lanh lảnh của thái giám trông coi Từ Ninh cung cắt đứt cuộc trò chuyện của Hy Thái hậu cùng Hoàng đế, cũng vô tình giải vây cho Hoàng đế. “Cuối cùng đã đến.
22 “Con, hài tử này!” Hy Thái hậu từ ái cười khẽ, mắt lưu ly hướng tới Bắc Tiểu Lôi nhìn lại. “Cũng đã là người thành gia thất, vẫn còn nghịch ngợm như vậy.
23 Màn trướng hồng phấn, ngọc gấm. Gương đồng, hương son phấn. Nữ tử ngồi ở trước gương, làn váy gấm dài kiều diễm, bên hông buộc dải lụa màu rủ xuống trên thân váy.
24 “Thần Nhi, Lôi Nhi, các con dự định khi nào thì cử hành hôn lễ đây?”Hy Thái hậu cười hỏi hai người, tuy rằng Thần Nhi đã nhận định Lôi Nhi, nhưng hôn lễ vạn lần không thể thiếu, đây chính là chuyện Thần Nhi lập phi, không thể làm cho qua loa được.
25 Lời nói của Bắc Tiểu Lôi giống như quăng ra một quả pháo rồi bùng nổ, làm cho trước mắt Dạ Tinh Triệt cùng Hy Thái hậu tuôn ra kim quang. “Ngươi, ngươi nói Thần Nhi là ngươi cướp làm áp trại phu quân?” Hy Thái hậu chỉ vào Bắc Tiểu Lôi, tay cũng run lên.
26 “Lớn mật. ” Hy Thái hậu nhìn ánh mắt không thuần phục của nàng cả giận nói, thực sự là nhìn nhầm rồi. Lúc trước cư nhiên còn cho rằng nàng là một nữ tử trang nhã khéo léo, ngỗ ngược như vậy quả nhiên là người của sơn tặc.
27 “Tuyết Hàm, lại đây. ” Thái hậu nghe thấy, trên mặt nở nụ cười. Bắc Tiểu Lôi tò mò, đến tột cùng là ai có thể làm cho lão thái bà này hòa ái đến thế? Nghiêng đầu nhìn lại, lại thấy một thiếu nữ đi đến.
28 Bắc Tiểu Lôi nhếch miệng hỏi, cũng không muốn bị nữ nhân này ai oán nhìn mình. Nếu nàng thích thì trực tiếp nói, đừng khổ khổ sở sở như vậy, nhìn thực phiền.
29 Bắc Tiểu Lôi đón lấy ánh mắt tức giận trừng trừng của Hy Thái hậu, dùng sức đem Dạ Tinh Thần kéo đến bên người. Dạ Tinh Thần nhìn vào vẻ mặt độc chiếm của Bắc Tiểu Lôi, ánh mắt sáng thâm thúy trái lại tràn đầy ý cười.
30 Yên lặng, thực yên lặng. Trong nhuyễn kiệu hoa lệ, Bắc Tiểu Lôi ngồi đối mặt với Dạ Tinh Thần, trừng mắt nhìn hắn, hung hăng mà nhìn chằm chằm hắn, tên nam nhân họa thủy này, nếu như hắn thực dám trèo tường, lấy tiểu lão bà, xem nàng thu thập hắn như thế nào.
31 “Thiên kim Lại bộ Thượng thư Tô tiểu thư. ” Dạ Tinh Thần giải thích cho Bắc Tiểu Lôi. “Ngươi là ai?”Hai tròng mắt Tô Tâm Nhu gắt gao nhìn chằm chằm Bắc Tiểu Lôi nắm lấy tay Dạ Tinh Thần, tiếng chuông cảnh báo trong lòng leng keng vang lên không ngừng.
32 Mặt trăng treo trên ngọn cây, sao sáng trăng tỏ. Cửa sổ màu trắng phản chiếu lên một bóng người, chỉ thấy bóng người không ngừng đi tới đi lui, bộ dáng dường như rất nôn nóng.
33 “Ta muốn đi ra ngoài. ”Bắc Tiểu Lôi đứng ở trước mặt Dạ Tinh Thần, đầu ngẩng lên thật cao, mang theo giọng điệu ra lệnh. Mái tóc đen dài mềm mại như lụa buộc cao cao, giản đơn cắm một nhánh châu sai.
34 Tô Diệu Đường bưng cánh tay thối lui đến một bên, gia đinh phía sau âm trầm cười lên huy động đại đao hướng Bắc Tiểu Lôi đi đến. Dưới ánh mặt trời, thân đao ánh lên ánh sáng lạnh lẽo, giống như dã thú giương nanh múa vuốt muốn xé rách nàng.
35 Bắc Tiểu Lôi đột nhiên hướng tới hai người hô, dẫn đến cái nhìn lấm lét của mọi người, cũng khiến đồng tử lạnh nhạt của nam hài bảy tám tuổi không khỏi hiện lên một đạo ánh sáng.
36 Một tiếng mẫu thân của tiểu nữ oa thạch phá kinh thiên(1), khiến cho tất cả mọi người sửng sốt ngây ngẩn cả người. Hai mắt Bắc Tiểu Lôi tròn to trừng thật lớn chỉ vào chính mình, tiểu nữ hài cư nhiên gọi mình là mẫu thân? Mở thật to hai mắt, giống như bươm bướm vỗ cánh.
37 “Vương phi vẫn chưa về sao?”Dạ Tinh Thần để sách trong tay xuống, đôi mắt sáng nhìn ra bên ngoài. Trời đã gần đến giữa trưa, Bắc Tiểu Lôi lại vẫn chưa về.
38 “Nguyệt Nhi, Tinh Nhi, các con đã dậy chưa? Nắng đã chiếu đến mông rồi. ”Bắc Tiểu Lôi đẩy cửa phòng ra, hướng tới hai tiểu bất điểm la hét. Ánh mặt trời tinh tế thừa cơ hội lén lút lẻn vào, hạ trên mặt đất, vàng óng.
39 Mái cong lưu ly, cửa cung thâm sâu. Lại một lần nữa đến Hoàng cung, Bắc Tiểu Lôi đối với nơi nguy nga tráng lệ này lại không có hảo cảm. Có một câu thơ là: ‘Quyền thế giàu sang thịt chó rượu, Kẻ nghèo lạnh cóng buốt thấu xương’(1) ai biết ở dưới nơi cung điện lộng lẫy này cất giấu bao nhiêu chuyện bẩn thỉu dơ dáy chứ?“Tiêu Dao Vương gia giá lâm!” Tiếng bẩm báo lanh lảnh của thái giám vang lên.
40 Cho dù không nguyện ý, hôn lễ vẫn được tiến hành. Tiêu Dao Vương phủ, đám người gia phó vội vã quét tước sửa sang lại trong ngoài phủ, vội vàng đem một chiếc đèn lồng đỏ chót treo lên, vội vàng chuẩn bị yến tiệc mời tân khách, tóm lại, là một mảnh bận rộn.