81 Cởi quần áo cái gì, Thư Nhã Phù tự hỏi mặc dù chỉ là một hội liên hiệp giả, đối với trai đẹp mỹ nữ cũng rất hiểu mà quang minh chính đại đi thưởng thức, nhưng bây giờ nói với Nam Cung Thần "Ngài cởi quần cho ta xem nửa người dưới, mặc dù cũng biết chỉ nói là hai chân mà thôi, nhưng vẫn cảm thấy lời này có chút nghĩa khác, làm cho người ta đỏ mặt cùng ngượng ngùng.
82 Cả thành Khai Dương, trong những ngày gần đây, các loại nguyên liệu thuốc trong thời gian ngắn đột nhiên trở nên khan hiếm, rất nhiều nguyên liệu thuốc hình như bị người vụng trộm thu mua, thế nhưng khi thật sự có người đi phái người đi điều tra, cũng không thể tìm được người hành động sau màn này.
83 Nàng làm sao có thể thất bại! Nàng cũng sớm đã có chuẩn bị. An Mộng Hàn giơ tay lên hướng trong đám người vung dưới, ngay sau đó nhìn về phía Thư Nhã Phù, cười hả hê.
84 A. . . . . . . . . . . . Một tiếng kêu thê lương thảm thiết cũng chợt vang lên. Chuyện gì xảy ra? Mọi người đột nhiên bị một tiếng kêu thảm thiết thê lương này làm kinh sợ, ánh mắt tất cả đều nhìn về phía phương hướng phát ra âm thanh.
85 Nhã Phù đã sớm có chuẩn bị, vẫn mặc quần áo lúc đến Thiên cư. So sánh với Hoàng hậu nương nương vì tiếp đãi thái tử Huyền Nguyệt quốc mà ăn mặc vừa phải long trọng cao quý, cùng với An quý phi bình thường ăn mặc vốn là xinh đẹp, cộng them Uyển quý phi chói mắt diễm áp quần phương mà nói, Thư Nhã Phù một thân trang phục cơ hồ có thể tính là cực kỳ tầm thường, vô cùng đơn điệu, tùy tiện một nha hoàn phục vụ bên cạnh đều mặc so với nàng phải tới hoa lệ.
86 Phủ đệ An gia, mấy ngày nay bệnh tình của đại tiểu thư vẫn không có bất kỳ cải thiện nào, bất kỳ thức ăn gì cũng ăn không trôi, vẫn như cũ cả người co quắp lay động, lời nói bất kỳ nào cũng không nghe lọt, ngược lại càng ngày càng có khuynh hướng điên cuồng.
87 Đối với người An Hoằng Văn này, có lẽ trong nhận thức trước kia của Thư Nhã Phù có biết, nhiều lắm là coi như là một con em thế gia, nhưng hôm nay nàng coi như là rõ ràng biết nhiều hơn, người này căn bản là ngu ngốc, một người mười phần siêu cấp đại ngu ngốc!Lời như thế đều có thể nói ra, hơn nữa hiện tại nàng đã sớm thân là Tề vương phi, rõ ràng đối với hắn không có một chút ý tứ, rõ ràng lại rõ ràng rồi mà!Nhưng là người đàn ông này lại còn có thể có phát tán suy nghĩ như vậy, tự mình một người nghĩ đến cái loại địa phương đó đi, Nhã Phù thật sự không thể không nói bội phục, thật sự là cường hãn, da mặt chưa từng gặp qua dầy như vậy, cũng chưa từng thấy qua người ngu ngốc cùng tự luyến như vậy.
88 Đối mặt lý do mà Tiểu Lan nói, Thư Nhã Phù cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên!Trong ấn tượng, Thư Hương Di cùng Nhị phu nhân là một loại tính chất phụ thuộc, hơn nữa vẫn luôn xem nàng, huyết mạch duy nhất của chính phòng là cái đinh trong mắt, nhất là sau lần trở về của nàng.
89 Công chúa Bắc Việt quốc chọn phò mã, hôm nay lập tức thành chuyện được coi trong nhất trên đại lục, dĩ nhiên đây là đối với những người có địa vị cao mà nói, đối với bình dân bách tính mà nói, mặc kệ ngươi là ai đang nắm quyền hay không có quyền, chỉ cần bọn họ có thể an an ổn ổn sống qua ngày, vậy cũng tốt.
90 Thời gian đám người Thư Nhã Phù tới Bắc Việt quốc, so ra vẫn tương đối sớm, cách thời gian chọn lựa phò mã còn có mấy ngày, cho nên mấy ngày nay, đám người Nhã Phù dĩ nhiên là ở trong Liêu Tuyết Thành tùy ý đi dạo một chút, dù sao đây là một thành phố Băng Tuyết không giống với Đông Ly quốc, luôn sẽ có rất nhiều thích thú.
91 Trong đám người được mời lại có thể có tên Cảnh Lưu Niên, điều này thật sự là để cho bọn họ có chút nghi hoặc, đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"Tên của ta?" Nhã Phù cũng có chút kỳ quái, đưa tay đem danh thiếp trên tay Nam Cung Thần lấy tới nhìn xuống.
92 Cung đình Bắc Việt vì những người khách tới từ các nước khác mà chuẩn bị tiếp phong yến, hiển nhiên cũng là để Bắc Việt vương hoặc là công chúa nói trước gặp người một lần, mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, lần này mọi người đến Bắc Việt vốn là một đại sự, Bắc Việt ở phương diện tiếp đãi cũng không dám có bất kỳ chậm trễ nào.
93 "Được rồi, công chúa ngươi chuẩn bị cái gì cũng ở bên trong, tự ta đi vào đổi, ngươi không phải cũng muốn đổi trang phục này thành y phục nha hoàn sao, ta tự mình được!" Nhìn Phương Phi Linh đang kéo mình đi vào, liền chuẩn bị cởi quần áo của mình, Nhã Phù vội vàng kéo ra tay nàng ta, cười khổ nói.
94 "Đứng lên đi! Linh nhi mau tới bái kiến các vị khách quý, ngươi chậm chạp không xuất hiện, lại cho phụ hoàng một niềm vui vô cùng to lớn!"Vừa cảm thán, con ngươi Bắc Việt Vương Nhã Phù, nhưng khóe mắt cũng là liếc Phượng Phi Linh ở bên một cái, ý tứ chỉ trích rất rõ ràng.
95 Thư Nhã Phù rất bội phục công chúa, nàng đã ở trong thời gian ngắn như vậy chuẩn bị xong tất cả, đồng thời rất rõ ràng làm sao có thể đủ bắt được ánh mắt cùng lòng người.
96 Hai canh giờ lúc này đã qua hơn một nửa thời gian, mà bên trong lều lớn, mấy người cũng tùy ý hàn huyên hồi lâu. Nhã Phù đứng dậy, nhìn về phía Bắc Việt vương, lại cười nói: "Tại hạ còn phải vào trong rừng rậm săn thú, mặc kệ như thế nào không thể để cho người ta phải hoài nghi!"Vẫn chưa từng nghe qua nàng nói qua cũng muốn đi vào rừng rậm, Nam Cung Thần trực tiếp không đồng ý nhíu mày, cũng không có mở miệng, âm thầm trong bụng tự định giá.
97 Mặc dù Nam Cung Thần cách hai người kia không có xa lắm, nhưng đúng là vẫn còn khó có thể làm cho người ta quên sự hiện hữu của bọn hắn, động tác thì thầm bên tai than mật của hai người, tất cả đều rơi vào trong mắt mấy người xung quanh khác, hai người Liễu Trì còn hiểu được dời đi ánh mắt, phi lễ chớ nhìn, nhưng Phượng Phi Linh cũng hoàn toàn không có bất kỳ cố kỵ nào.
98 "Tuyệt đối không thể nào, Tề vương gia bọn họ làm sao có thể lại không thấy tăm hơi, không thấy bong dáng, ngươi chạy tới cùng ta nói những lời vô nghĩa này làm gì!"Cả người run rẩy, một thân rét lạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại đáng yêu giờ phút này phủ đầy sương lạnh, đáy mắt hoàn toàn là không tin tưởng khiếp sợ cùng sợ hãi, thân thể nho nhỏ không bị khống chế run rẩy, hung dữ nhìn chằm chằm tới người thông báo ở trước mặt.
99 "Rốt cuộc là ai đang cùng lão phu đối nghịch, đám rác rưởi các ngươi, một chút đầu mối cũng không tra được, lão phu nuôi một đống phế vật các ngươi có ích lợi gì!"An Thừa Tướng những ngày gần đây, tính khí vô cùng nóng nảy cùng lo lắng, chỉ vì An gia trên dưới luôn xảy ra vấn đề, mà thỉnh thoảng xuất hiện tình huống người bên mình đột nhiên mất tích, nhưng đến tột cùng là air a tay đều muốn đối phó An gia của ông ta, những người kia mất tích thế nào, một chút đầu mối ông ta cũng không tra ra được.
100 Tẩm cung của An quý phi, giờ phút này một người không ai nghĩ tới đang ở nơi này, chính hẳn vỗn vẫn còn ở Bắc Việt quốc, Nam Cung Hữu. Mà Nam Cung Hữu cả người mặc trang phục thái giám, hiển nhiên là không muốn làm cho người khác biết mình đã lặng lẽ dẫn đầu trở về nước, lần này vào cung cũng chỉ là bởi vì đặc biệt tới gặp mẫu phi của mình mà thôi.