21 Khi một đám người cũng chạy tới trong sân Tam phu nhân trong sân, xác định cả đám người làm thần sắc hoảng loạn ở bên ngoài nhìn quanh, chỉ là bây giờ xảy ra chuyện như vậy, bọn họ mặc dù tò mò, nhưng lại cũng không dám tùy tiện đi vào nhìn, chỉ sợ xảy ra chuyện gì trách đến trên đầu của mình.
22 Thư Nhã Phù vẫn luôn chú ý vẻ mặt và thần sắc của mấy người xung quanh, ánh mắt nhìn Nhị phu nhân đột nhiên hơi chậm lại, mặc dù chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng tất cả đều bị nàng xem ở đáy mắt.
23 "Tỷ tỷ rốt cuộc sai Đại Tổng Quản đi lấy cái gì? Sính lễ có liên quan gì với chuyện Tam phu nhân trúng độc sao?" Thư Hương Di nhìn bộ dáng nhàn nhã của Nhã Phù, đáy lòng bất an cũng ức chế không được mà lan rộng ra, trong thời gian chờ đợi tâm trạng cũng không yên.
24 Đối với hành động đột nhiên của Thư Diệu Kỳ, cho dù là Nhã Phù cũng kinh sợ một chút, không ngờ hành động của Thư Diệu Kỳ nhanh như vậy, có thể ra tay ngay lập tức, thật đúng là tính khí người trong quân đội, không thích lề mề.
25 "Thư Nhã Phù!" Nhị phu nhân cắn răng nghiến lợi, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể nặn ra mấy chữ, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Nhã Phù. "Được rồi! Sau này tất cả chuyện lớn nhỏ trong phủ đều nghe đại tiểu thư phân phó! Hành vi của Nhị phu nhân không thích đáng, còn không biết hối cải, đánh 30 gậy, bắt đầu từ hôm nay úp mặt vào tường sám hối nửa năm ở Phật Đường! Không có sự đồng ý của đại tiểu thư, tất cả đều không được thăm hỏi!" Hầu Gia vung tay lên, tức giận lạnh giọng hạ lệnh, ngay sau đó giận dữ nhìn Nhị phu nhân dưới đất đã không còn hồn phách, phất tay áo chuẩn bị rời đi.
26 Đợi đến khi Nhị phu nhân bị đánh đến hả giận, 30 gậy mới vừa kết thúc, mà giờ khắc này Nhị phu nhân cũng sớm đã bị đánh bất tỉnh hai lần, cả người xụi lơ nằm trên mặt đất, nếu như không phải là Thư Hương Di dìu ở bên cạnh, sợ là cả người cũng té xuống.
27 Bị tướng mạo của Nam Cung Thần làm cho chấn động, không chỉ là một mình Thư Nhã Phù, đường đường là Hầu Gia cũng sững sờ, sắc mặt phức tạp, khuôn mặt biểu lộ quái dị, kinh nghiệm trên chiến trường nhiều năm như Hầu Gia cũng khiếp sợ, nhưng trong lòng không cầm được mừng như điên.
28 "Tề vương Điện hạ, Điện hạ thân phận tôn quý, trong lòng Nhã Thù tất nhiên tồn tại kính sợ!" Nhã Phù cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, từ từ lộ ra một nụ cười nhạt, đem người trước mắt coi như là một người bình thường để đối đãi, nhưng mà lại không giống với những người khác.
29 "Nhã Phù không dám! Huống chi Nhã Phù thấy, có thể đi lại hay không thì như thế nào, bản thân cũng không thể nói rõ vấn đề, rất nhiều người có thể chạy có thể nhảy, ngược lại so ra kém người trên người thiếu gì đó một chút, Vương Gia chắc hẳn cũng không phải là người tự coi nhẹ mình như vậy.
30 Đợi đến khi Nam Cung Thần rời đi, Nhã Phù liền bắt đầu nghĩ đến chuyện làm thế nào để đào hôn, hôm nay bởi vì thấy mặt Nam Cung Thần, cũng đã để cho nàng hạ quyết tâm muốn đào hôn rồi.
31 Tiểu Viêm Viêm, sự xưng hô này cho dù phát ra từ trong miệng của ai, Nam Cung Viêm đều cảm thấy một trận buồn nôn, huống chi bây giờ còn do một đứa bé không tới mười tuổi, ở trước mặt mình, vẻ mặt đáng yêu mỉm cười gọi mình là Tiểu Viêm Viêm.
32 Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, ngày hôm nay Thái hậu thiết yến không chỉ mời một mình Nhã Phù, đồng thời được mời còn có nhiều tiểu thư và công tử nhà khác.
33 Thời gian nói chuyện ngắn ngủi có mấy phút, đối mặt với ba vị nương nương trước mắt, Nhã Phù coi như là hiểu thân phận và quan hệ của các nàng. Trước mắt, An Quý phi chính là mẹ đẻ của Tam hoàng tử Nam Cung Hữu, mà Uyển Quý Phi lại là mẹ đẻ của Tề vương Nam Cung Thần, mà ở trong hậu cung, Uyển Quý Phi rất được hoàng thượng sủng ái, về phần Huệ Chiêu Nghi hình như là quan hệ mật thiết hơn với An Quý phi.
34 Nam Cung Nghiêu nhìn bộ dạng Nhã Phù, nghĩ tới cái người Thư Nhã Phù trước mắt này có phải lại vờ ngớ ngẩn rồi hay không, không phải lời đồn đãi nói nàng bây giờ đã khôi phục bình thường rồi hả? Thế nào nhìn vẫn là một kẻ ngu!Bị người mắng mà còn ngây ngốc cười cười đáp tạ, đây không phải là kẻ ngu thì là cái gì?Ngược lại Nam Cung Triệt ở một bên, nụ cười trên mặt phong lưu phong tình như cũ, hếch lên đôi mắt đào hoa mang theo ánh mắt loại khác nhìn Nhã Phù, một bộ chờ nàng nói tiếp.
35 Dọc theo đường đi, Nhã Phù luôn trầm mặc, chỉ theo chân đám người Uyển Quý Phi cùng nhau vào Lăng Duyệt hiên, nơi Uyển Quý Phi ở. Uyển Quý Phi vào phòng thay quần áo, mấy nha hoàn hộ tống cùng đi vào hầu hạ, chỉ để một mình Nhã Phù chờ ở bên ngoài, sau khi xem xét cẩn thận hoàn cảnh xung quanh, trang nhã thanh tú, cũng không có vẻ quá mức cao quý, bên trong đơn giản nhưng cũng không mất đi tính lịch sự tao nhã.
36 Thái độ Uyển Quý Phi biến chuyển, khiến đầu óc Nhã Phù có chút lơ mơ không rõ, đến tột cùng là bà nghĩ gì?Nhưng mặc kệ thái độ của bà ta là gì, khi lần đầu tiên nhìn thấy Nam Cung Thần, nàng cũng đã quyết định, phải tránh xa người đàn ông này, người đàn ông này chính là một đống phiền toái, mặc kệ thân phận của hắn là gì, hay vị trí của hắn ở hoàng cung tranh đấu, đều là nguyên nhân của các loại phiền toái.
37 Khi Liễu Trì chạy đến, có chút kinh ngạc nhìn không khí kỳ quái giữa ba người, mà sắc mặt của Vương Gia nhà mình hình như có gì đó không đúng. "Vương Gia!" Tiến lên, Liễu Trì kinh ngạc khi thấy tay Nhã Phù còn đặt trên tay cầm của xe lăn.
38 Thư Hương Di nhìn Thư Nhã Phù, An Quý phi cũng đã nói với nàng, Thái hậu không thích Thư Nhã Phù, bây giờ hôn sự của Tề vương và Thư Nhã Phù có thể thành hay không còn chưa có xác định.
39 Nam Cung Thần cảm thấy rất tốt, vừa vào vương phủ cũng đã cảm giác được ánh mắt, chợt ngẩng đầu nhìn về phía mái hiên. Nhìn một đôi chân đứa bé ở đó lay động thoáng qua, diện mạo bình thường, nhưng một đôi mắt màu hổ phách cũng mang theo hiểu biết khôn khéo, cho dù là lần đầu tiên nhìn thấy diện mạo tên tiểu tử này, nhưng Nam Cung Thần nhìn thấy cậu, die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«o đã nhận ra cậu chính là ‘con trai thập nhị tứ hiếu’ lần trước xông vào Tề Vương phủ.
40 Nội tâm Nam Cung Viêm rối rắm cùng khiếp sợ, đáng tiếc hai người khác hoàn toàn không để ý đến, một ăn vui vẻ, một người khác căn bản đã đem hắn thành không khí.