41 Sau khi phát sinh sự tình trong bữa yến tiệc của thái hậu, mặc dù mấy người An quý phi rất tức giận, cũng chỉ có thể cắn răng đem chuyện hỏng đàn nuốt vào bụng, cũng từ sau khi đó người của An gia trở mặt hoàn toàn với Thư Nhã Phù.
42 Trong Tề Vương phủ, giăng đèn kết hoa, hầu hết thời gian trong năm là đóng chặt cửa lớn, hôm nay cũng mở rộng ra, triều thần khắp nơi đều chạy tới. Tề Vương mặc dù không thể đi được, không thích ra cửa nhiều, nhưng mà phần lớn thời gian thao túng quyền ở trên triều đình, cũng lớn hơn so với hoàng tử bình thường , hơn nữa Tề vương còn là hoàng tử mà Đương Kim hoàng thượng và Thái hậu sủng ái nhất, đồng thời là con của Uyển Quý Phi hậu cung thụ sủng nhất, cho nên điều kiện thân thể bản thân bị hạn chế, diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn.
43 Dung nhan xinh đẹp, hai mắt nhắm nghiền, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com, dưới sự trang điểm tinh xảo, làm cho người ta không nhìn ra sự khác biệt trên khuôn mặt, nhưng cũng làm cho người ta biết, hiện tại ngất xỉu nhất định có vấn đề.
44 Chuyện hôn lễ ở Tề Vương phủ, bởi vì Tề vương phi Thư Nhã Phù ngất xỉu, cuối cùng được ngự y chẩn đoán là trúng độc, cho nên trước khi điều tra rõ ràng, hoàng thượng hạ chỉ không cho phép bất luận kẻ nào rời khỏi Tề Vương phủ nửa bước.
45 "Thì ra là Băng Đồng cô nương, chắc là Vương Gia để cho ngươi ở chỗ này phục vụ vương phi! Mấy tỷ muội chúng ta nghe được tin tức thân thể vương phi không khỏe, đặc biệt đến thăm, chỉ là không biết hiện tại vương phi tỉnh chưa?" Trên mặt Khương San San mang nụ cười, mở miệng đáp.
46 "Vương phi?" Giọng nói Băng Đồng lạnh lẽo, mang theo nghi hoặc. Không phải nói Vương phi lâm vào bất tỉnh hôm mê sao, sao bây giờ đột nhiên có tình trạng sắp tỉnh lại, hơn nữa nhìn sắc mặt hình như có vẻ rất khổ sở.
47 "Bổn vương không muốn hỏi lần thứ hai, ai cho phép các ngươi vào đây!" Đối với các mỹ nữ trước mặt, gương mặt Nam Cung Thần lạnh lùng, bén nhọn nhìn bọn họ.
48 Trong Hầu phủ, bởi vì chuyện Thư Nhã Phù trúng độc, cả Hầu phủ cũng bị phong tỏa, không để cho bất luận kẻ nào tùy ý rời đi hay tiến vào. Phần đông binh lính Hầu bao quanh vây lại, càng dẫn tới sự chú ý của mọi người, cũng bởi vì chuyện cưới Tề Vương phủ, ở trong thành Khai Dương là một chuyện lớn, vậy mà hôm nay, nhà mẹ Hầu phủ của Tề vương phi, sau khi ở hôn lễ không bao lâu lập tức bị binh lính vây quanh, đưa tới nhiều suy đoán của mọi người.
49 Thị vệ trên dưới Tề Vương phủ đề phòng càng thêm nghiêm ngặt hơn trước, nhưng cho dù vậy, mấy đội nhân mã sau khi tìm kiếm, bây giờ vẫn không phát hiện tung tích Tề vương phi.
50 Còn cho là hôm nay có cơ hội nhìn thấy tân nương tử rồi, phi tử của Thập đệ là Thư gia Thư Nhã Phù, ta vẫn muốn xem hình dạng nàng như thế nào, nhưng không có cơ hội.
51 "Vương Gia, ý của ngài là, vương phi tự mình chạy trốn?" Liễu Trì và Băng Đồng, nhìn nhau, kinh ngạc hỏi. "Đem gian phòng này kiểm tra rõ ràng! Cho người đến xem bên phía của Hầu Gia, xem một chút cuối cùng tra ra người hạ độc là ai.
52 Đối với việc Nam Cung Thần đột nhiên xuất hiện, mấy người cũng không rõ ràng, Nam Cung Thần ít xuất hiện trong những cuộc tụ hội, bây giờ lại có thể biết chạy tới nơi này.
53 "Để lại người sống!" Nam Cung Thần quát lạnh một tiếng, đồng thời tơ vàng trên tay theo động tác cấp tốc bắn tới chỗ người áo đen, một phen cuốn lên cánh tay của hắn, một lực đạo mạnh mẽ đem người áo đen quăng ra một phương hướng khác.
54 "Văn Diệp, cám ơn!" Thư Nhã Phù quay đầu nhìn sau lưng, Văn Diệp đang êm ái đang lau mái tóc dài của mình, hướng về phía hắn cười cười, đưa tay mình đem vải bông chà xát mái tóc.
55 "A, mẹ, trước kia mỗi lần con hỏi chuyện của cha, mẹ đều có một bộ dạng không minh bạch, con thật sự vô cùng hoài nghi mẹ làm sao sinh con đấy. " Vẻ mặt Thư Vũ Trạch khi dễ.
56
57 "Huyết Thủ, lời này của ngươi rốt cuộc là ý gì? Cái gì gọi là Vương Gia chúng ta có thể đụng?" Liễu Trì tiến lên một bước, trợn mắt nhìn chằm chằm Huyết Thủ, lạnh giọng chất vấn.
58 "Thần nhi, xảy ra chuyện gì? Sáng sớm liền nghe chuyện này, chẳng lẽ là. . . . . . " Thái hậu lo lắng nhìn Nam Cung Thần, ánh mắt cũng quan sát Thư Nhã Phù.
59
60