1 Chương 1 - Khi tình yêu mới chớm nở Vì là con gái nên tôi được lớn lên trong sự nuông chiều của bố từ nhỏ, sống tự do tùy tiện, lại nhõng nhẽo ngang ngạnh, tóc buộc đuôi ngựa, mặc áo phông quần đùi, tâm trạng thoải mái, nhón ngót đi trên đường, cười đến nỗi không biết trời cao đất dày là gì, vui đến nỗi quên cả trời đất.
2 Chương 2 - Nụ hôn đầu đời Giờ ra chơi chiều thứ sáu, một bạn chạy vào lớp hét lên với tôi: “Lạc Lạc Tô, có người muốn gặp! Là con trai đấy!”. Sau đó, trong thời kỳ mẫn cảm của tuổi thanh xuân, dưới ánh mắt đầy mờ ám của đám bạn trong lớp, tôi hoang mang bước ra ngoài, quả nhiên là An Lương.
3 Chương 3 - Khuy áo bằng gỗ Hôn rồi thì nhất định sẽ yêu nhau ư? Mối quan hệ giữa tôi và Alawn lại không theo khuôn sáo tẻ nhạt đó, bởi vì nụ hôn bất ngờ ấy chẳng làm thay đổi điều gì.
4 Chương 4 - Trưởng thành Kỳ nghỉ hè của năm mười bảy tuổi đó, tôi có thể thường xuyên nhìn thấy Leo, cho nên cũng có thể coi mùa hè đó trôi đi một cách thoải mái.
5 Chương 5 - Chín mươi chín đóa hồng Buổi tối, Alawn tổ chức cho tôi một bữa tiệc sinh nhật nhỏ tại nhà cậu ấy. Bố mẹ và cô giúp việc đều được mời sang nhà tôi chơi, còn lại một đám trẻ mà theo lời mẹ của Alawn là “lũ con nít ngây thơ đáng ghét” trong nhà.
6 Chương 6 - Trăm năm đầu bạc Đó là một đêm tất cả mọi người đều say, duy chỉ có mình tôi tỉnh táo. Khó khăn lắm mới thoát khỏi đám người quá khích đó, tôi lôi thôi lếch thếch lê tấm thân dính đầy kem sữa vào trong nhà tắm để rửa.
7 Chương 7 - Mùa thu tươi đẹp Sự thật đã nhanh chóng loại Leo ra khỏi vòng nghi vấn, anh ấy tuyệt đối không phải là người đã tặng hoa cho tôi, bởi vì Leo đã có bạn gái rồi.
8 Chương 8 - Vé tàu đi về phương Bắc Không có Alawn ở bên cạnh, những chuỗi ngày khô cứng trở nên bức bối và buồn tẻ. Nỗi nhớ Alawn căn bản không cần phải cố ý mà nó cứ tự nhiên ùa tới, cũng giống như khi Alawn gạt nhẹ những cánh hoa quế trên vai tôi, rơi rơi, rơi rơi.
9 Chương 9 - Cuộc sống về đêm Ỷ thế thanh xuân vô địch, chúng tôi còn làm một vài chuyện điên rồ. Ví dụnhư trốn học hai ngày đến Bắc Kinh cùng Alawn đi xem đêm diễn của các tài tử hoa ngữ.
10 Chương 10 - Kỵ sĩ chân chính Không biết ai đã khởi xướng ra việc ra đại sảnh khiêu vũ, vậy là mọi người đều giống chim sẻ sổ lồng chen chúc nhau chạy ra ngoài.
11 Chương 11 - Viên kim cương Vừa rụt đầu rụt cổ về đến trường, tôi đã bị Alawn tóm gọn. Cậu ấy túm lấy áo tôi, xoay cứng vai tôi lại rồi hét lên: “Cậu đã đi đâu vậy hả? Tớ hỏi cậu, cậu đã đi đâu! Lại còn đi suốt đêm không về trường! Còn sai Duyệt Duyệt bày trò nói dối để lừa tớ! Cậu làm tớ thất vọng quá!” Duyệt Duyệt yếu ớt theo sau Alawn thảm thương nói: “Lạc Lạc, cậu nói thật đi, không nói thì phòng kí túc xá của bọn mình sắp bị cậu ấy phá tung hết cả lên rồi.
12 Chương 12 - Nụ hôn của kỵ sĩ Cứ mỗi trận đá bóng, An Lương đều mời tôi đi xem. Cậu ấy mời tôi, tôi liền đi. Thực ra trong trường học, An Lương được rất nhiều bạn gái chú ý, nhưng cậu ấy lại luôn giữ khuôn mặt lạnh lùng, không thân mật với bất kì bạn gái nào cả, chỉ nói chuyện với một mình tôi.
13 Chương 13 - Một phần tư cuộc đời Hôm đó là lần đầu tiên tôi thấy Leo uống say, rõ ràng là anh ấy đã rất vui. Anh ấy và đám bạn đều uống say đến quên cả trời đất, đổ gục xuống bàn không còn biết gì nữa.
14 Chương 14 - Nỗi nhớ Sau dịp lễ Noel, Duyệt Duyệt rầu rĩ nói: “Lạc Lạc Tô, tốt nhất là cậu nên đến với An Lương đi, cậu ấy vốn chẳng để ý đến tớ, khi nghe điện thoại, biết rằng cậu không đi, chỉ có một mình tớ đi, cậu ấy còn chẳng muốn gặp mặt tớ nữa! Trong lòng cậu ấy chỉ có cậu mà thôi”.
15 Chương 15 - Vợ bé Bốn năm học đại học coi như đã kết thúc, An Lương tiếp tục học cao học, tôi và Duyệt Duyệt cùng vào làm ột công ty ngoại thương. Từ chỗ là bạn học nói nói cười cười thân thiết, chúng tôi trở thành những người bạn tri kỷ, thân thiết hơn.
16 Chương 16 - Buổi họp lớp Mùa xuân của năm hai mươi hai tuổi ấy, đã xảy ra không ít chuyện. Chuyện thứ nhất, chính là Duyệt Duyệt đã có thai rồi, chàng kỵ sĩ của cô ấy đã nhân cơ hội đó cầu hôn với Duyệt Duyệt.
17 Chương 17 - Canh giữ thức ăn Không biết ai đã nói rằng, trong núi sâu rừng già này vẫn còn có gấu. Một bạn gái trước đây thành tích học tập rất kém nhưng lớn lên lại vô cùng xinh đẹp cao giọng hét lên, kéo theo sau là những tiếng kêu hoảng hốt của đám con gái.
18 Chương 18 - Cầu hôn Cả đội rầm rộ leo lên đỉnh núi. Khi sắp lên tới đỉnh, có vẻ mọi người đều đã rất mệt mỏi, không còn ai buồn nói chuyện, tất cả đều cố giữ sức lực, phả ra những hơi thở nặng nề, cố gắng đi vềphía trước, động viên bản thân kiên trì đến phút cuối cùng.
19 Chương 19 - Đến chết vẫn vương vấn không thôi Tôi sững sờ nhìn An Lương, bắt gặp ánh mắt của tôi, đôi mắt cậu ấy có chút gì đó bất an. Thấy tôi còn chần chừ do dự, đôi mắt vốn long lanh của An Lương dần chuyển sang sắc thái ảm đạm.
20 Chương 20 - Vĩ đại Trời vừa sáng, tôi đã một mình bắt xe xuống núi, không làm kinh động tới giấc ngủ của bất kỳ người nào. Về đến nhà, tôi ốm một trận rất nặng, sốt tới bốn mươi độ, sốt đến nỗi mê sảng, chỉ gọi tên của một người.