1 Cuông điện thoại di động lần nữa ang lên. Trần Ưng cúi đầu nhìn nhìn, lại là Trình Giang Dực gọi điện thoại. Anh lúc này thuận tiện nhìn qua phần thời gian: 22 giờ 23 phút.
2 Không đáp ứng cũng không sao!
Nguyệt lão 2238 đương nhiên cũng biét sự tình sẽ không thuận lợi, tình huống trước mắt cùng với hắn dự tính có chút sai lệch, anh không kịp từ từ thuyết phục Trần Ưng, vậy thì hắn sẽ tìm người khác hỗ trợ vậy.
3 Trần Ưng cùng Nguyệt lão mang theo Mễ Hi lên nhà.
Trình Giang Dực và Tô Tiểu Bồi đều ở nhà. Tô Tiểu Bồi có chút cảm mạo, tinh thần không được tốt lắm, =nhưng vẫn rất nhiệt tình đón tiếp bọn họ.
4 Rốt cục Trần Ưng vẫn lĩnh Mễ Hi mang về nhà.
Trước khi đi, Tô Tiểu Bồi còn chuẩn bị cho Mễ Hi một vài thứ đồ dùng sinh hoạt, nhưng vì chưa biết số đo của Mễ Hi nên có thể quần áo không quá vừa vặn, cô nói hôm sau sẽ mua đồ mới cho Mễ Hi, trước tiên cứ để cô bé dùng những thứ đồ này đã.
5 Trần Ưng không tiến lên an ủi, nhưng anh cũng không bỏ đi. Anh nghĩ anh có thể hiểu được tâm trạng của Mễ Hi.
Không có người thân, không có bạn bè, không có đồ vật quen thuộc, không cái bất cứ cái gì.
6 Bánh bao hấp rất ngon.
Mễ Hi học cách Trần Ưng dùng cơm, ăn hết hai cái bánh bao hấp rồi, cả mặt cũng sáng bừng lên. Điệu bộ kia khiến Trần Ưng thiếu chút nữa cho rằng người trước mắt và người lạnh như băng lúc trước là hai ngươi.
7 Trần Ưng đến công ty lúc 10 giờ, lúc anh bước vào phòng họp thì đã muộn mất 3 phút, 10h 03. Việc này khiến anh rất khó chịu, tự mình đặt ra thời gian hội nghị mà còn đi muộn, việc này đã làm trái với yêu cầu công việc của anh.
8 Công ty môi giới kia cách căn hộ của Trần Ưng một căn nhà. Trong khu chung cư, Mễ Hi dáo dác nhìn xung quanh, thấy có cái hồ phun nước ở trung tâm liền tò mò đến gần xem thử, cô vô cùng hứng thú với cách tạo hình hoa văn đẹp đẽ này.
9 Trần Ưng dẫn Mễ Hi vào cửa hàng, cho cô xem giày, điện thoại lại vang lên. Bây giờ Mễ Hi nhìn thấy Trần Ưng nghe điện thoại thì cũng chẳng tò mò gì nữa, Trần Ưng chỉ vào đôi giày, nói với cô: “Xem đi, thích đôi nào thì đi thử.
10 Chuyện này có phần nghiêm trọng. Trần Ưng nhịn không được đột nhiên nói chuyện với Mễ Hi với giọng điệu nặng nề. Cô tiêu tiền đúng là anh không quan tâm, nhưng nào có thể tiêu theo kiểu không hay biết gì như thế, “kẻ ngốc” như cô lại “lấy đồ của cửa hàng người ta mà không trả tiền”, thật là oan cho những “kẻ ngốc” thật sự rồi.
11 “Ừ, cái này về sau có thời gian thì chúng ta từ từ tìm hiểu. ” Trần Ưng gật đầu, không biết an ủi Mễ Hi như thế nào. Làm chú thật là không dễ, anh thật sự đã đánh giá thấp độ khó của nhiệm vụ này.
12 Trần Ưng không vội lái xe mà ngồi dựa vào ghế sau bình tĩnh một chút. Hợp đồng này anh muốn, mà cũng phải dạy bảo cho Vương Binh một trận, không có lý nào ức hiếp Trần Ưng anh mà có thể bỏ qua dễ dàng như vậy.
13 “Hợp đồng kia…?” Lưu Mỹ Phân hỏi. Trần Ưng nghe ra được ý tứ, tối hôm qua anh lại đắc tội với Vương Binh.
“Hợp đồng đó tôi nhất định phải có được. ” Trần Ưng đang điều tra các mối quan hệ của tập đoàn Quan Công trên máy vi tính, liền gõ đoạn chat với Ngô Hạo: “Có rảnh không? Lên đây gặp tôi.
14 Trần Ưng tự mình lái xe ra ngoài tìm, Ngô Hạo thì về phòng làm việc của mình, tập trung cấp dưới bắt đầu công tác tìm người. Cô gái nhỏ mười sáu mười bảy tuổi đuổi theo một chiếc xe gắn máy, có lẽ không chạy được bao xa.
15 Mọi người đã không tìm thấy, chúng ta chỉ có thể tiếp tục tìm thôi.
Trần Ưng gọi điện thoại cho Đỗ Tiểu Văn, trong mấy giờ liên tục, anh ta đã gọi cho vài người, Đỗ Tiểu Văn và đồng nghiệp trong nhóm của cô ấy cũng không có phát hiện gì mới.
16 Mễ Hi, Tô Tiểu Bồi và Trình Giang Dực nói chuyện không đến 1h.
Trong lúc đó, Trần Ưng và Ngô Hạo ở ban công hút xong hai điếu thuốc, uống một tách cà phê.
17 Trần Ưng là người có trách nhiệm. Bất kể anh thích hay không, chỉ cần anh đồng ý thì sẽ tập trung vào đó, cố gắng hết sức mình để hoàn thành. Phần công việc anh được phân cũng như mọi người.
18 Lúc này Trần Ưng cảm thấy thật ra nuôi Mễ Hi cũng không phải là chuyện phiền toái gì, cô nghe lời như vậy. Để cô ở nhà một mình thật sự rất đáng thương.
19 Trần Ưng đi làm. Văn phòng bắt đầu bận rộn, nhưng anh không quên gửi số điện thoại mới của Mễ Hi cho Trình Giang Dực và Tô Tiểu Bồi. Sau đó Vương Binh gọi điên thoại đến văn phòng để xin lỗi, giải thích tối ngày hôm trước hắn uống nhiều nói lung tung, thật ra tất cả chỉ là hiểu lầm, còn nói hắn nói bậy bạ thôi, có lẽ trước kia thực sự không đúng, nhưng tuyệt đối không phải hắn muốn.
20 Dùng xong cơm tối, Trần Ưng phải hoàn thành công việc. Bản thân Mễ Hi rất biết điều tự mình ngồi xem tivi ở phòng khách làm bài học “bắt chước lời nói”.