41 Quản gia đi từ biệt thự tới sân, kéo mấy người con ra thương lượng. Mấy người con kia gật đầu. Quản gia đi tới bên quan tài, vỗ tay rồi nói:- Xin lỗi, mọi người hãy nghe tôi nói hai câu.
42 - Vu Minh. Một tên cười đầy mờ ám:- Anh…Mười phút trước anh ta nào biết Vu Minh, kỳ thật mười phút sau anh ta cũng chỉ biết người này tên là Vu Minh. Nhưng đây chính là xã giao.
43 Vu Minh vẫn tránh không ở cùng một chỗ với Hải Na. Hải Na nín một bụng vấn đề, nên cứ theo Vu Minh như hình với bóng. Mười một giờ đêm, mọi người tập trung ở phòng khách.
44 Người áo đen buông tay, cả người rơi từ tầng hai xuống bãi cỏ ở tầng một. Gã thấy trên bãi cỏ đó có một người đang chờ mình. Vừa rơi xuống liền tung chiêu quét chân.
45 Nghê Thu nhìn Đỗ Thanh Thanh, khi nào thì Lý Phục và quản lý cấp cao của Đỗ thị quốc tế lại có quan hệ thân thiết như này? Đỗ Thanh Thanh cũng không hiểu ra sao.
46 Cái gì là cái gì? Đỗ Thanh Thanh buồn bực trong lòng. Dường như ý của Vu Minh khi nói rằng mình tiếp vụ ủy thác này là vô cùng chính xác?- Vì sao không kiếm nốt chín trăm nghìn Euro còn lại? Đỗ Thanh Thanh thật cường hãn hỏi.
47 Du Du cô nương đúng là bỏ nhà ra đi, nguyên nhân là bố mẹ cô ta sắp xếp xem mắt, cha của đối phương là một tên thổ hào chuyên đào than. Nhẽ ra xây nhà với đào than cũng có thể nói là môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, nồi nào vung nấy.
48 Chuối vừa gõ máy tính vừa nói:- Trong máy còn có một trò chơi offline, hai bộ phim Mỹ, series phim AV… Còn có một bưu kiện khá thú vị, id của đối phương là Thiên Cơ Lão Nhân, Vu Minh mua năm viên Lôi quang cầu.
49 Đỗ Thanh Thanh nói:- Về danh sách tôi đã gửi cho bộ phận Tài vụ, sổ sách cũng chuyển sang rồi. Phỏng chừng ngày mai sẽ phát lương vào thẻ cho các anh.
50 Vu Minh cúp điện thoại. Đỗ Thanh Thanh hỏi:- Thái Tử bắt cóc cậu Ba kia?Vu Minh gật đầu:- Có lẽ là thế. Cảnh sát gặng hỏi cậu Ba và cậu Bốn, hai người có đoàn luật sư nên mặc kệ cảnh sát.
51 Ngô Du Du nhìn người bịt mặt, người bịt mặt thì chẳng hiểu gì, cái gì đang xảy ra đây? Vì sao đối phương không ra tay tiếp. Người bịt mặt đột nhiên cảm thấy tiếng gió, Ngô Du Du đã dùng chân kẹp lấy cổ gã.
52 - Gặp trộm?Lúc ăn sáng, Vu Minh kinh ngạc hỏi:- Nhà nào bị trộm vậy?- Không biết. Đỗ Thanh Thanh đáp:- Hải Na đuổi theo mệt quá, giờ còn đang ngủ, cậu be bé cái miệng thôi.
53 - Là ai thì các anh chị chắc cũng đoán được, nhưng vì không có chứng cứ nên chúng tôi không thể nói rõ. Vu Minh cầm usb đưa cho điều tra viên của bộ phận Nội vụ:- Tư liệu hợp đồng đều ở bên trong, các anh chị có thể gọi điện hỏi vị giám đốc này.
54 Vu Minh đặt bản kiểm điểm ở trước mặt Đỗ Thanh Thanh, cúi đầu thành khẩn nói:- Đỗ tiểu thư, tôi trịnh trọng xin lỗi cô. Về sau tất cả sự vụ trong công ty, tôi sẽ không giấu diếm nữa.
55 Trương Dạ Nam cực kỳ nhiệt tình mời Vu Minh tới cục cảnh sát chơi một ngày, hai người đứng sau kính phản quang nhìn Vương Tuệ bị thẩm vấn. Vu Minh xem một lúc rồi nói:- Cảnh sát Trương, cô ta sẽ không khai đâu.
56 - Lý Phục. Ngô Du Du hỏi:- Nghe nói anh là người Mỹ, anh đến Trung Quốc làm gì vậy?-…Lý Phục sửng sốt, đôi mắt chớp chớp, sau đó nói:- Tôi uống rượu. Ngô Du Du chỉ có hứng thú với Lý Phục và Vu Minh.
57 Hai bên cầu thang lên sân vận động có tám tên đàn ông mặc âu phục, đeo kính râm, còn cả hai anh mặc đồ cảnh sát nữa. Người mặc âu phục là bảo vệ tư nhân mà Thẩm Vạn thuê.
58 Chín giờ bốn mươi lăm phút, một người đàn ông tuổi chừng sáu mươi tay cầm quải trượng đứng trên đài chủ tịch, nói:- Tôi họ Lâm, mọi người có thể gọi tôi là quản gia Lâm.
59 Nửa giờ sau, chỉ còn bốn mươi người được giữ lại. Bốn mươi người này di chuyển sang một bên, người trên bục chủ trì nói:- Vòng tuyển chọn cuối cùng, mời mọi người bước lên bục từng người một theo số thứ tự.
60 Lâm quản gia trả lời:- Ông chủ đang ở bệnh viện làm kiểm tra, khoảng hơn bốn giờ chiều trở về. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, cơm chiều hiện có thể bắt đầu.