101 Vu Minh có chút dè chừng Ngô Du Du, nhưng cũng không nghĩ rằng cô ta có liên hệ gì với Liên minh Hoa Quả. Ngô Du Du làm nữ đầu bếp một tháng, không thể nào là người mới được, như vậy không hợp logic, Vu Minh sẽ không nghi ngờ lung tung.
102 - Tôi luôn không đề cao bạo lực. Hany rất hòa thuận vỗ vai Vu Minh:- Tới huyện A mất bao lâu?Vu Minh đáp:- Ít nhất là bốn tiếng. Hany nói:- Ok, vậy dẫn tôi đi tìm khách sạn trước, mai chúng ta lại tiếp tục.
103 Vu Minh ngồi ở ghế lái phụ, thuận miệng hỏi:- Em trai cô đâu?Hải Na trả lời quanh co:- Nó… nó bảo là đi ăn với bạn. - ???Vu Minh nhìn Hải Na, hắn chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, có cần nói dối thế không? Cô đang định làm gì à? Vu Minh đột nhiên thấy bất an.
104 - Không thu được tiền?Đỗ Thanh Thanh xem báo cáo:- Anh còn trả không ít nữa?Vu Minh gượng cười:- Nhìn nhầm người, tôi vốn cảm thấy nhân phẩm kẻ này không tệ, ai ngờ hắn lại cùng cảnh sát tới quỵt nợ đâu.
105 Vu Minh nói:- Đỗ tiểu thư, nếu chúng ta có thể trả lời trong mười lăm phút quảng cáo kia, không những áp được các công ty thám tử khác, mà còn có thể kiếm được năm nghìn tệ.
106 Lý do của cô thư ký lại không giống với lời Trần Hi nói. Thư ký nói, cô ta đúng là say rượu định lên giường cùng Lâm tiên sinh, nhưng đã bị từ chối, mà đó còn là chuyện của nửa năm trước.
107 Vu Minh nói:- Nhưng Trần Hi lại không biết Lâm tiên sinh đột nhiên đổi thời gian xuất hành, còn đổi cả xe nữa. Lý Phục nhíu mày:- Chẳng lẽ còn có người khác?- Không rõ.
108 Khả Nhi và Lâm tiên sinh trở về, khó tránh khỏi một phen nước mắt nước mũi tùm lum. Tuy trong biệt thự có thêm bốn người ngoài, nhưng cũng không ngăn được bọn họ khóc lóc kể lể.
109 - Có chuyện gì tới đội cảnh sát hình sự rồi nói. Trương Dạ Nam vẫy tay, vài vị cảnh sát mặc thường phục còng tay cho ba người. Trương Dạ Nam nói:- Lâm tiên sinh, Lâm phu nhân, nếu tiện thì tôi muốn ghi chép lại, có lợi cho chúng ta bắt bọn bắt cóc Lâm tiên sinh.
110 Vu Minh gọi cho Trương Dạ Nam. Trương Dạ Nam kinh ngạc:- Không thể nào… Để tôi hỏi. Chừng ba phút sau, Trương Dạ Nam gọi tới:- Vương Tuệ vẫn đang bị giám thị.
111 Nhà ma, vẫn giống như cái nhà ma lúc trước, không ai dám tới gần. Mà những kẻ ở gần nhất cũng phải tránh cái khu vực này ra. Vu Minh dừng xe, đỡ Diệp Chiến xuống.
112 Ba người mở cửa văn phòng đi ra, Đỗ Thanh Thanh nói:- Chúng ta nhận được một ủy thác vô cùng quan trọng, đó là truy tìm một bình sứ thanh hoa. Sứ thanh hoa được cất giữ ở trong bảo tàng thành phố A, ba ngày trước thì bị mất trộm.
113 - Làm gì mà quyền uy nhất, chỉ là tôi có hiểu biết kha khá với Sứ thanh hoa mà thôi. Triệu giáo sư vô cùng khiêm tốn:- Sứ thanh hoa, còn được gọi là Song Long Hí Châu, Long thì chỉ có hoàng thượng mới được dùng.
114 - Tiểu thư, tôi thực là có việc gấp, làm phiền cô. - Xin lỗi tiên sinh, chuyến bay lần này đã đầy rồi. Tôi đề nghị anh nên lấy vé bay vào ba ngày sau.
115 Sáng hôm sau Vu Minh ngồi xe buýt đi về phía Khon Kaen, sau đó lại tiếp tục lên xe đi về phía trấn Taman. Buổi sáng ngày thứ ba mới tới nơi. Vu Minh tính toán thời gian thì bản thân mình cũng không còn bao nhiêu thời gian.
116 Bên trên bản đồ có vẽ một vầng trăng, vừa vặn hôm nay là ngày trăng sáng. Vu Minh đã hiểu rõ được bố trí của đám người này, nếu như ban ngày mà rời đi thì dù cho có bản đồ thì cũng bị lạc phương hướng, vì không có trăng để làm vật tham chiếu, không thể nào tìm rõ được vị trí trên bản đồ.
117 Mandy cởi bộ đồ bó ra, lổ ra một chiếc áo ngực màu đen bó sát người, cơ bắp nơi bụng có thể thấy được, nhưng phần bụng quả thực là rất phẳng. Cánh tay trắng noãn, làm cho Vu Minh cảm thấy thân mình có chút biến hóa.
118 Vu Minh đặt hành lý xuống, cầm khăn mặt với quần áo đi tắm rửa, cuối cùng có thể nghỉ ngơi tốt rồi. Phòng tắm khá là khó coi, không có vòi hoa sen, chỉ có nước được đưa tới một cái ao.
119 Hai ngày này, Mandy cùng với mấy người Bark đi săn thú, du ngoạn, nói chuyện phiếm, chơi cờ, quan hệ giữa mấy người cũng không tôi. Nhưng mỗi buổi tối, Mandy vẫn mang một phần đồ ăn cho Vu Minh, hai người nói chuyện có vẻ ít.
120 Từ trong đống lộn xộn ở phòng bếp, mò ra được sợi dây thừng, Vu Minh với Mandy đi đến bên vách núi. Mandy cầm một cái tai nghe đưa cho Vu Minh, Vu Minh liền đeo lên tai.