Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Vọng Giang Nam - Trúc Hạ Tự Trung Nhất Lão Ông

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 56
Chương mới nhất: Chương 56
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Sai một bước, nhiều bước sai, sai lại càng thêm saiÂn oán tình cừu, Mưa giá bảo bùng, Lá rụng về nguồnĐể rồi bỏ phí những năm tháng tuổi trẻ

Danh sách chương Vọng Giang Nam - Trúc Hạ Tự Trung Nhất Lão Ông


Chương 21

21 CHƯƠNG 20 – THƯỢNG TỴ MỘ XUÂN.

Ấm áp mới sang se lạnh hãy còn, sắc xuân hòa hợp.

Từ xưa Lũng Tây đã tương tiếp với man di, so với Trung Nguyên thì dân phong nơi đây thuần phác và bưu hãn hơn nhiều.


Loading...

Chương 22

22 CHƯƠNG 21 – LÊNH ĐÊNH HOÀI VIỄN ĐẠO.

“Quan tuần hộ bộ thông báo đại phu[1] Chu Phân đã từ trần mười ngày trước tại Lạc Kinh. ”

Chu Kỳ đang thắt đai lưng đột nhiên ngừng lại, cả người bật run, y cúi đầu, ngón tay thon dài thiện cầm lại chậm chạp chẳng thể thắt nổi một nút kết giản đơn.


Chương 23

23 CHƯƠNG 22 – MINH NGUYỆT VỜI VỢI.

Chu Kỳ nghiêng nghiêng ngả ngả bước đi, băng qua trung đình, vào nội viện.

Mảnh sân vốn bạt ngạt hoa thảo, mà nay chỉ còn mấy loại cỏ dại um tùm dạt dào trong gió bắc.


Chương 24

24 CHƯƠNG 23 – DÂY ĐỨT CA NGỪNG LÒNG NÃO THAY.

Luận về bưu hãn ngang ngược thì người Thổ Phiên chả kém cạnh Đột Quyết là bao. Sinh hoạt trường kỳ tại nơi địa thế cao hiểm trở khiến gương mặt họ bị thái dương hong đen ngăm, dáng người cũng cường tráng hơn người Hán nhiều.


Chương 25

25 CHƯƠNG 24 – HẠN HÁN.

Thời tiết hanh hao đến đáng sợ, Chu Kỳ tránh trong biệt uyển, cả buổi triều sớm cũng lười tham gia.

Bấm tay tính toán, dường như đã hơn một tháng nay Lương Châu không rơi lấy một giọt mưa, mấy luống rau quả hoa hoét trong viện đã héo quắt, chỉ còn lại một gốc vân sam khô vàng những nhánh lá còi cọc, buồn bã đứng một mình đằng kia.


Chương 26

26 CHƯƠNG 25 – TRÔNG BÓNG CŨNG TIỀU TỤY.

“Thiếu gia, thái dương độc lắm, hay là vào nhà đi?”

Tố Huyền sốt ruột đi đi lại lại như kiến bò trên chảo dầu.


Chương 27

27 CHƯƠNG 26 – YÊU HẬN KHÓ THÔI.

Chu Kỳ mở lời, âm điệu còn khàn đặc: “Vương gia, người trở về từ khi nào?”

Giữa bóng đêm u tối, y không thấy rõ vẻ mặt gã.


Chương 28

28 CHƯƠNG 28 – PHẤT Y TỚI HÀ SÓC.

Hiên Viên Phù đứng trên một gò đất phía xa, liếc nhìn Thái Tử đang nhàn nhã tản bộ trong doanh trướng.

Y sức hoa lệ, phong thái tiêu diêu.


Chương 29

29 CHƯƠNG 27 – CỐ NHÂN TỚI.

Hiên Viên Phù phức tạp nhìn thư tín trên tay, lại lia mắt về phía đám phụ tá đang run như cầy sấy trong đại sảnh.

“Đã so với bút tích Vương Khiêm chưa?”

“Bẩm Vương gia, thư này dính nước, khó mà phân biệt được, nhưng xác thực là nét chữ của Vương Tương, không sai đâu ạ.


Chương 30

30 CHƯƠNG 29 – TIẾNG AI KHẮC KHOẢI TRONG THINH LẶNG.

Từ ngày Thái Từ rời đi, cuộc sống của Chu Kỳ đột nhiên thanh tĩnh hơn hẳn.

Dù vẫn bị cấm túc như trước kia, song tầng tầng lớp lớp binh sĩ canh ngoài cửa viện đã dần giảm bớt, thậm chí nếu Chu Kỳ kiên quyết mong muốn còn có thể ra khỏi biệt uyển đi dạo chung quanh.


Chương 31

31 CHƯƠNG 30 – THỐN TÂM NINH TỬ BIỆT[1],

Bất nhẫn sinh ly sầu.

(“Tình này thà tử biệt, sao thấu sầu sinh ly. ”

– Tình này thà cách biệt vì cái chết chứ không thể chịu nổi nỗi sầu phân ly khi sinh thời)

Cuối cùng thì kinh thành cũng truyền tin tới, Thái Tử hứa hôn với tiểu thư Sử gia, hôn kỳ được định vào tháng bảy.


Chương 32

32 CHƯƠNG 31 – DI HẬN MÃN THẾ.

Hiên Viên Phù đứng trước cổng Hoàng Hoa biệt uyển, chần chừ không vào.

“Vương gia…” – Hồ tổng quản muốn nói lại thôi.


Chương 33

33 CHƯƠNG 32

Trồng trà tại Không Sơn.

Không Sơn mới rơi trận mưa xuân, lá rụng rải đầy trên sơn đạo nhỏ hẹp, tiếng vang xào xạc từ những bước chân đi lên hòa lẫn với âm thanh líu lo chim rừng càng tôn thêm mấy phần thanh thản bằng an.


Chương 34

34 CHƯƠNG 33– MŨI HÀI ĐẠP THU XANH.

Đã là năm Ân Trạch thứ tư, Chu Kỳ cũng ở Mông sơn trồng trà được chín năm.

Mông sơn vân vũ sương mờ, thích hợp nhất cho việc trồng trà, vậy nên cũng chẳng cần lao tâm chăm sóc nhiều, chỉ có tiết xuân phân bận bịu hái trà một chút, còn lại thì trừ làm cỏ, đuổi trùng, sau đó cũng chẳng còn việc gì phải làm, ngày ngày nhìn về phía đuôi trời chân mây mà ngẩn người.


Chương 35

35 CHƯƠNG 34 – CÓ KHÁCH TRONG NÚI TỚI.

Cơn mưa tầm tã như trút, mây khói mênh mang, Mông sơn được phủ một lớp áo xanh thăm thẳm, như ẩn mình vào thiên thanh, lại chừng như thoát ly khỏi vòm trời.


Chương 36

36 CHƯƠNG 35 – VẠN SỰ MỘT CHÉN SẦU.

Đảo mắt đã sang năm Ân Trạch thứ năm.

Dù đã tới xuân phân, song buổi sớm mai giữa núi rừng thì vẫn vương hàn như cũ, Chu Kỳ mặc một thân y phục mỏng manh, nửa xổm nửa khom lụi cụi trong vườn trà.


Chương 37

37 CHƯƠNG 36 – NHIỄU NHIỄU SỰ THẾ GIAN.

Nếu như có một cuốn biên soạn lịch sử triều đại, thì nhất định năm Ân Trạch thứ năm sẽ là một trường đoạn được đặc tả bởi thứ mực nước nồng đậm nhất và cũng đầy truyền kỳ nhất.


Chương 38

38 CHƯƠNG 37 – LÒNG SẦU VÌ CHỮ TRUNG.

Chu Kỳ cười đến xót xa, “Phụ thân, huynh trưởng, rồi cả tri giao của ta đều còn trong Triều, ta có thể tự do được ư?”

Tào Vô Ý thở dài, “Tuổi trẻ mải mê tranh danh đoạt lợi, bỏ bê song thân hiền thê, ngày nào cũng chỉ nóng vội mưu cầu, thậm chí còn làm những việc mất hết nhân tính.


Chương 39

39 CHƯƠNG 38 – MỘT MÌNH VỌNG TRỜI THU.

Gió Tây vẫn cuồng từ bao thuở, đưa cánh nhạn mỏng quá Tiêu Tương.

Cát vàng vạn lí chiều xa thẳm, một chén nước trong đượm giếng hương.


Chương 40

40 CHƯƠNG 39 – CỬU BIỆT HỐT TƯƠNG PHÙNG.

Chu Kỳ đang say ngủ trong khách *** thì bỗng nghe thấy có người gõ cửa ầm ầm, nhịp đập dồn dập như thể tới đòi mạng.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hoàng Đế Nan Vi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 233


Cố Hữu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 30


Quý Ngọc

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 43



Phượng Tướng Quân Truyền

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13


Sở Trường Chính Là Phanh Gấp

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 47


Hai Lần Bao Dưỡng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 35


Cổ Mộ Có Một Ổ Xà

Thể loại: Ngôn Tình, Đam Mỹ

Số chương: 118