Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thiên Lý Khởi Giải

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 49
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại:Hiện đại, ấm áp, ngược tâm, khắc cốt ghi tâmEditor: Lưu ThuỷBeta: Phúc Vũ"Lại nghe khúc hát này đi, Đó là lời của Dĩ Thành nói với Thiên ViệtThiên Việt lắng nghe một hồi nói: Êm tai thật, nhưng dường như có chútc chẳng lành.

Danh sách chương Thiên Lý Khởi Giải


Chương 1: Lời Nói Đầu

1 Ái tình quả thật vừa đẹp vừa bi thương.

Ngắm thật lâu, chợt cảm thấy, dương hoa rơi, hay là lệ ly biệt.

Đông Bắc vào tháng mười hai, một giọt lệ cũng dễ dàng đông thành băng.


Loading...

Chương 1-2

2 Cục cảnh sát thành phố N nhận được điện báo từ cục cảnh sát thành phố Cát Lâm tỉnh Cát Lâm, nghi phạm hình sự đang đào tẩu bị cảnh sát thành phố N truy nã là Thẩm Thiên Việt đã sa lưới tại thành phố Cát Lâm.


Chương 2: Xin Cứ Từ Từ Dùng

3 Ba người họ ở chung một gian trên tàu.

Vừa vào phòng, đóng cửa lại, Lý Sí liền khóa tay phải của Thẩm Thiên Việt vào cột đầu giường.

Trần Bác Văn để ý, hắn dùng một góc độ cực kỳ xảo quyệt, bởi vậy, tay phải của Thẩm Thiên Việt, bị vặn ra sau lưng, không bao lâu sau, cánh tay kia nhất định sẽ bị chuột rút, đau đến tái tê.


Chương 3: Anh Thực Sự Muốn Biết?

4 Thẩm Thiên Việt nói: Xin cứ từ từ dùng.

Khiến Trần Bác Văn và Lý Sí nghe thấy ngẩn người. Cả hai nhìn nhau, nửa miếng sườn cốt lết gặm bên mép Lý Sí, nửa ngày mới nuốt trôi.


Chương 4: Từ Từ Kể Cho Các Anh Nghe

5 Thẩm Thiên Việt nói: “Anh muốn biết thật sao?”

Lý Sí nhất thời không biết nên đáp thế nào.

Thẩm Thiên Việt lặng lẽ mỉm cười, nói: “Được, hành trình còn dài, tôi sẽ từ từ kể cho hai người nghe.


Chương 5: Tôi Không Phải Tôi Không Phải

6 Thị Dĩ Thành ngồi lên mô tô, vừa nổ máy, bỗng nhiên lại xuống xe, cởi áo khoác trên người ra, đưa cho Tô Tô, nói: “Cái này… cậu mặc vào đi. ”

Tô Tô lắc lắc cái đầu đang đội mũ bảo hiểm nặng trịch.


Chương 6: Em Thực Sự, Chỉ Là Tô Tô Thôi Sao?

7 Tô Tô nhờ cơn mát lạnh trên trán mà từ từ yên tĩnh lại.

Tâm tình cũng dần ổn định, cắn chặt răng không phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa.

Ngủ đến nửa đêm, Tô Tô cũng tỉnh táo hơn đôi chút.


Chương 7: Thỏa Thuận

8 Thẩm Thiên Việt chìm đắm trong hồi ức, dường như cậu đang trở về hai năm trước đây, trốn trong góc tối của quán bar, nhìn người kia ngây ngốc ngồi đó, hoặc ngập ngừng hỏi thăm từng người, hết quán bar này đến quán bar khác, hết ngày này đến ngày khác.


Chương 8: Tôi Đến Rồi

9 “Này, hôm nay coi như tôi bắt đầu làm việc. ”

Thị Dĩ Thành ngẩn ra.

Tô Tô nheo mắt: “Này, đừng nói anh đã quên thỏa thuận của chúng ta chứ. Vậy thôi, tôi đi đây.


Chương 9: Thích Con Trai?

10 Tâm tình cậu nháy mắt ảm đạm.

Người mà Thị Dĩ Thành luôn mong nhớ, từ đầu tới cuối vẫn chỉ là Thẩm Thiên Việt đơn thuần, sạch sẽ, trong như nước, trắng như tuyết.


Chương 10: Chuyện Cũ Thời Niên Thiếu

11 Dĩ Thành hỏi Việt Việt, từ lúc nào phát hiện bản thân chỉ thích con trai.

Kỳ lạ chính là, hiện lên đầu tiên trong đầu Thiên Việt, không phải khuôn mặt gầy gò trắng xanh của người đàn ông trung niên kia, cũng không phải cảm giác bàn tay lạnh lẽo ẩm ướt của y vuốt ve đôi má mình, càng không phải loại cảm giác sợ hãi như ngày tận thế xen lẫn với sung sướng như trên thiên đường của lần đầu tiên thể nghiệm.


Chương 11: Đánh Cắp Thời Gian

12 Đã sáu năm trôi qua, thế nhưng Thiên Việt vẫn nhớ rất rõ cảm giác khi bàn tay lạnh lẽo ẩm ướt kia nhẹ nhàng cọ xát nơi bí ẩn nhất của mình, Thiên Việt bé nhỏ, bị chính xúc cảm khô nóng đột ngột như thủy triều trào dâng trong cơ thể làm cho sợ hãi đến không thể động đậy.


Chương 12: Ăn Sâu Vào Xương Máu

13 Tháng ngày bình lặng, trôi qua đặc biệt nhanh.

Thiên Việt dần cảm thấy, những năm gần đây, lần đầu tiên, có cảm giác bản thân chân thật đến vậy. Cảm giác vững vàng đứng trên mặt đất, không còn phập phồng như lơ lửng giữa không trung, không ngờ bắt đầu ngày ngày mong chờ Thị Dĩ Thành tan ca về sớm một chút, nghe thấy tiếng chìa khóa nhẹ xoay trong ổ khóa, liền bất giác đứng ở nơi có thể nhìn thấy cửa, vờ cầm một ly nước, hoặc vờ như vừa từ trong nhà tắm bước ra, cửa mở, gương mặt ôn hòa thân thiết kia xuất hiện, Thiên Việt nghe thấy tiếng tim mình trở về lồng ngực, cảm giác nhẹ nhõm an tâm dâng lên, như bát canh nóng hổi giữa ngày đông, từng chút từng chút chan chứa cõi lòng.


Chương 13: Hy Vọng Sống Còn Duy Nhất

14 Mồ hôi toát ra trên trán Thiên Việt chảy men theo gò má, hai tay càng lúc càng lạnh thêm.

Thị Dĩ Thành cuống cuồng hỏi: “Việt Việt, em sao vậy? Em sao vậy? Việt Việt, nói cho anh biết, đã xảy ra chuyện gì!”

Thiên Việt run rẩy chỉ tủ quần áo nói: “Trong ngăn kéo, có thuốc.


Chương 14: Những Ngày Tháng Cũ, Chậm Rãi Ùa Về

15 Lúc Thiên Việt tỉnh lại, cơn đau đã qua đi. Nhưng cả người mềm nhũn, cổ họng càng khô rát giống như sắp phun ra lửa. Khẽ cử động định xuống giường lấy chút nước uống, Dĩ Thành đã đẩy cửa bước vào, trên tay cầm theo một cốc nước.


Chương 15: Tình Dục

16 Thiên Việt rạp mình trên lưng Dĩ Thành, dưới ánh chiều tà hai người một đường lên sườn núi.

Vừa lên đến sườn núi, Thiên Việt liền nhảy xuống, Dĩ Thành xoay người đỡ lấy cậu: “Việt Việt, anh cõng em đến chỗ đậu xe.


Chương 16: Kẻ Đánh Cắp Tình Yêu

17 Thiên Việt nói, Dĩ Thành Dĩ Thành, chúng ta làm đi.

Cậu kéo tay Dĩ Thành, lòng bàn tay nóng rực, nhưng ngón tay lại lạnh lẽo.

Trên mặt, lại hiện lên nụ cười phóng đãng lúc trước khi Dĩ Thành vừa tìm thấy cậu, nhưng trong mắt là nước lửa giao nhau, hệt như cả linh hồn cậu cũng đang giãy dụa trong lửa nước cuồn cuộn, nói thì nói không ra, kêu cũng kêu không được.


Chương 17: Pháo Hoa

18 Cũng không hiểu sao, quốc khánh năm đó, đặc biệt lạnh.

Vốn vào thời điểm này, ở thành phố N, cái nóng khó chịu của mùa thu sẽ vẫn còn tiếp tục kéo dài, dài đến như không có điểm kết.


Chương 18: Em Chính Là Việt Việt

19 Dĩ Thành dùng sức ôm Thiên Việt vào lòng, cậu bé bao năm qua vẫn quẩn quanh trong giấc mộng của anh, cậu bé vẫn hay cười ngượng ngùng trong ký ức của anh, cậu bé giữa những cái bóng đan xen nhau cứ muốn nói lại thôi, không rõ mình nên làm gì kia, giờ đang ở trong lòng anh.


Chương 19: Việt Việt, Em Đừng Đi

20 Dĩ Thành nói: Chỉ có chuyện này, trước giờ anh, chưa từng kể với em. Việt Việt, em chính là Việt Việt, sau này đừng nói những lời như diễn kịch gì đó nữa, em chính là Việt Việt của ta.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Lạc Điệp Hữu Tình

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 24



Kiếm Vũ Cuồng Long

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 22


Công Giá

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 94


Dã Nam Nhân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Túy Nhược Thành Hoan

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Trọng Nham

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 108


Phong Vô Nhai

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 37


Lạc Hoa Hữu Ý

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 20