1 Truyền thuyết kể rằng từ rất rất lâu trở về trước, có vị tiên nhân mang theo hai sủng vật hồ ly ngao du thế gian, lúc vào núi Thúy Vi, bị nơi này non sông gấm vóc, điểu ngữ hoa hương hấp dẫn, ngay tại đây khởi lai ẩn cư.
2 Dưới chân núi Thúy Vi chính là Xuân Phong trấn, lúc này đúng vừa một tháng một lần họp chợ, từ bốn phương tám hướng người người đổ về thị trấn nhỏ bé này, đông đúc chật như nêm.
3 Kim Hồ được quản gia hướng dẫn, rời khỏi phòng khách, hướng vào phòng phía trong đi tới. Đằng sau phòng khách là một hành lang nhỏ, xuôi theo hành lang có thể đi vào nội sảnh.
4 Đêm đó, Nam Cung phủ dị thường náo nhiệt, để chúc mừng Nam Cung Thắng vừa được cứu, khoản đãi Kim Hồ đại thần y, Nam Cung lão gia ở trong phòng tổ chức tiệc rượu vô cùng long trọng.
5 Trong ngõ Yên Liễu có nhiều mỹ nhân, ngõ Yên Liễu chính là nơi đông đúc nhất trong trấn Xuân Phong, câu lan (nơi hát múa và diễn kịch đời Tống) tốt nhất, mỗi tối tại nơi này đều tập hợp rất nhiều đại quan hiển đạt.
6 Ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ (câu này giống câu “họa vô đơn chí”, đại khái có nghĩa là đương lúc không may còn tình cờ gặp chuyện thêm dầu vào lửa), dùng mấy lời này để hình dung Kim Hồ lúc này là vô cùng chuẩn xác.
7 “Oa, hảo hoành tráng a!” Kim Hồ vừa vào đến ngõ Yên Liễu, đã bị đám người đông đúc nơi này làm cho chấn động. Miệng há hốc, mắt hết nhìn sang trái lại nhìn sang phải, hận không có nhiều hơn hai con mắt, không cách gì xem hết được cảnh sắc xung quanh.
8 Thiên hạ đệ nhất phường Đào Liễu Lâu là nơi tĩnh lặng nhất vùng, cũng là chỗ kín đáo nhất. Từng được đương kim Thánh Thượng nhân lúc xuôi dòng Trường Giang xuống phía nam tá túc lại một đêm, hiện đang được xưng danh đệ nhất, kể từ đó danh tiếng vang xa, người nào ra giá cũng rất cao, chỉ mong được ngủ lại một đêm tại long tháp (giường nhỏ, hẹp và dài, còn chữ “long” thì ai cũng biết, gắn với mọi thứ vua dùng) nơi Thiên Tử từng nằm qua, mà Đại má má cũng thực có đầu óc kinh doanh, cho thành lập một câu lạc bộ dành cho khách hàng cao cấp, chỉ có thành viên câu lạc bộ mới có quyền quyết định hôm nay ai được dùng phòng hạng nhất.
9
Chi Chi ôm chặt đàn tỳ bà trở lại phòng, toàn thân run rẩy.
Trong phòng, nha hoàn thân cận chưa bao giờ nhìn thấy nàng sợ hãi như vậy, lo lắng hỏi han: “Tiểu thư, người làm sao vậy?”
Chi Chi cố gắng rót một tách trà, tay run rẩy đến mức căn bản không thể nâng được ấm trà lên, làm đổ không ít nước ra ngoài, nàng u sầu buông ấm trà.
10
Trong Đào Liễu Lâu, tại thiên tự đệ nhất phòng.
Sau một lúc vùi đầu vào ăn uống Kim Hồ rút cuộc cũng ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh không thấy một bóng người, kỳ quái nói: “Nam Cung Lợi ơi là Nam Cung Lợi.
11 Tảng sáng, từng tốp từng tốp khách nhân rời khỏi Đào Liễu Lâu, Đại má má đứng im lặng ở một bên cửa tống tiễn, Đào Liễu Lâu sau buổi đêm náo nhiệt nay đã trở lại sự yên ắng ban ngày.
12
Kỳ lạ, rất là kỳ lạ.
Đây là trực giác của Kim Hồ cùng Nam Cung Thắng khi vừa bước vào Nam Cung phủ.
Nếu đổi là người khác, khi gặp loại cảnh tượng này chắc chắn cũng hiểu được rằng đây không bình thường chút nào.
13 Xấu hổ nối tiếp xấu hổ là phản ứng của Nam Cung Thắng lúc này, nếu như tất cả mọi người đều biết hắn tối hôm qua phạm phải sự tình gì, quả thực có chút bối rối, nhưng đằng này lại có quá ít người biết sự thật.
14 Kim Hồ lấm la lấm lét từ cửa phòng thò đầu ra, thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh, xác định cả hành lang không có một bóng người, lập tức rón rén bước ra khỏi cửa phòng, vội vã men theo hành lang tới phòng Nam Cung Thắng.
15 Kim Hồ thật sự chịu không nổi, mỗi ngày đều có cảm giác bị ánh mắt nào đó từ một nơi bí mật gắt gao nhìn mình chằm chằm, cảm giác bản thân bị người ta nhìn xuyên thấu, hẳn là không ai có thể chịu đựng được.
16 Trong phòng ngủ, ánh sáng mặt trời buổi chiều dị thường chói mắt, làm hiện rõ nét mặt anh tuấn của Nam Cung Thắng cùng nụ cười u ám nơi khóe miệng. Cười kiểu này thật sự quá sức dữ tợn, khiến cho người ta sợ hãi, không giống Nam Cung Thắng mà Kim Hồ từng biết, làm hắn trong lòng run sợ, giống như đang kề cận ác thần.
17 “Ai… ai… ai!” Kim Hồ mải suy nghĩ dùng đũa liều mạng đâm vào miếng thịt, khiến một miếng cá nguyên vẹn trở nên nát bét, làm người khác nhìn đã thấy buồn nôn, chẳng còn nuốt nổi.
18 Trên núi Thúy Vi, từ giữa sườn núi trở lên, dần dần ngập đầy mưa bụi, sương khói mịt mờ, tầm nhìn cực ngắn, nếu không phải người quen đường núi, sợ là không thể vào đến nơi.
19
Kim Hồ trên người có một bí mật nhỏ, chí ít là do hắn tự quyết định không có người khác biết, để không làm ảnh hưởng đến bí mật, cho nên hắn cũng không có người để cùng chia sẻ tính toán, cho dù hắn là nhân tình gần gũi bên Nam Cung Thắng nhưng vẫn phải che giấu.