41 Edit: Panh HoangBeta: Vũ CaĐêm khuya vắng người, đúng là thời điểm ngủ ngon nhất!Cửa chính ngự thư phòng lặng lẽ mở ra khe nhỏ, ánh lửa sáng lên từ bên trong khe cửa vắng vẻ luồn ra ngoài, chiếu vào những bông tuyết trắng rơi xuống trên thềm đá, tuyết sáng óng ánh, ánh vàng rực rỡ!Chiêu Quang đế đang lật xem chồng tấu chương đặt bên cạnh, bút chu sa để ở một bên vẫn còn ướt.
42 Edit: Vũ CaBeta: Panh HoangMấy ngày nay, Hoa Dung Nguyệt sâu sắc cảm nhận được hắn đang ở bên trong địa ngục. Tên cầm thú ở địa ngục này luôn đối với hắn như hổ rình mồi, ánh mắt gian tà kia chưa bao giờ nhìn thương thế của hắn gắt gao như vậy.
43 Edit: Vật nhỏBeta: Vũ CaQuân doanh quân Tây bắc, đóng quân ở sân giáo luyện lớn nhất phía chính Đông kinh thành!Kinh thành, đầu mùa đông, nơi nơi đều bị tuyết trắng đọng bao trùm.
44 Edit: Panh HoangPhía trên con ngựa mạnh mẽ, Chu Nhan cẩn thận dùng trường bào bọc Hoa lấy Dung Nguyệt, một đôi tay, rất lưu luyến ôm lấy thiên hạ trong lòng, nàng đúng là thích ôm hắn như vậy, ôm lấy hắn, cảm giác —— đời này hắn đều trốn không thoát lòng bàn tay của nàng!Từ khoảng khắc lên ngựa, Hoa Dung Nguyệt chỉ biết người này không có lòng tốt, biết động tác lúc này của hắn, thân thể lại càng co rụt lại, khẩn trương giận dữ mắng mỏ: "Đồ khốn, nhiều người nhìn thấy như vậy!"Chu Nhan không sợ hãi không cưng chìu, thậm chí còn liều chết mỉm cười không biết xấu hổ cùng Triệu Quát và Quý Hải cách đó không xa, môi ở bên tai Hoa Dung Nguyệt nói: "Muốn sao? Hả!"Toàn thân trên dưới của Hoa Dung Nguyệt đều nổi da gà, thân mình co rúm lại; nhưng tên khốn này cũng thật thủ đoạn, còn cách y phục làm xằng bậy, làm cho hô hấp của hắn điều loạn, thở gấp không còn chút sức lực nào!Hoa Dung Nguyệt tức giận: "Buông tay! Mau buông tay? !" Miệng thì nói như vậy, nhưng ánh mắt mơ màng kia lại lộ ra một loại cảm xúc khác thường.
45 Edit + Beta: Vũ CaSau vài vòng, Hoa Dung Nguyệt xem như triệt để bị thu thập trở nên thành thật!Chân đứng không vững, cuối cùng vẫn do Chu Nhan ôm eo đưa hắn từ trên lưng ngựa xuống dưới!Quý Hải cùng Triệu Quát như đi phong hỏa luân chạy lại gần, nhìn Quận vương gia mị nhãn như tơ, mặt đỏ thở gấp tựa vào trong lòng lão đại, dáng vẻ yêu kiều đến mức có chút kỳ quái.
46 Edit: Vật NhỏBeta: Panh HoangChu Nhan không để ý một cái, Hoa Dung Nguyệt đã không thấy tăm hơi; đổi lại một thân áo dài thoải mái nàng vén mành vải lên nhìn ra bên ngoài mấy lần, vừa muốn đi ra ngoài tìm; thì đã thấy bộ dáng Hoa Dung Nguyệt bộ dáng vui mừng, ngâm nga điệu hát dân gian nhảy nhót trở về.
47 Edit: Panh HoangBeta: Vũ CaHôm sau. Nghi thức cầu phúc của Thái hậu chính thức bắt đầu, toàn bộ chúng tăng của Tướng Quốc Tự đều tụ ở trong Đại Hùng Bảo Điện niệm kinh gõ mõ, lại phối hợp với tiếng chuông cổ thấm vào lòng người, ở thâm sơn Trầm Mộ, rời xa biển người Tướng Quốc Tự một mình lộ ra vẻ tách biệt với người đời!Chu Nhan vô cùng buồn chán, ngồi một chỗ ở trên hậu viện Thạch Ma, hôm nay vừa lúc gặp ánh mặt trời, làm cho giá rét mấy ngày liên tiếp như bị xua tan đi.
48 Edit: Vũ CaBeta: Panh HoangĐại tướng quân ra lệnh một tiếng, hai gã thân vệ quân bên cạnh tiến lên bắt Quận vương gia bị kinh hách quá độ, kéo tới dưới cây liễu, cầm một sợi dây thừng to trói chặt lên cổ tay trắng noãn của Hoa Dung Nguyệt, sau đó cầm một nhánh cây lên, bắt đầu đánh con sóc nhỏ không biết phân biệt tốt xấu này!Hoa Dung Nguyệt nhón nhón chân, nhận thấy đau đớn truyền đến từ cổ tay lúc này mới sực tỉnh, tái mặt giãy giụa quay về phía Chu Nhan chửi: “Đồ khốn! Ngươi làm cái gì vậy?”Chu Nhan ngồi trên ghế quý phi, chân dài duỗi thẳng, khí thế bừng bừng: “Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Dám cấu kết với người ngoài lừa gạt ta? Phải cho ngươi ăn chút đau khổ thì ngươi mới biết được đến cuối cùng trái tim ta đối với ngươi có bao nhiêu sâu đậm!”Chu Nhan nói xong, để cho Hoa Dung Nguyệt biết chuyện của chính mình đã bại lộ.
49 Edit: Vật nhỏBeta: Vũ CaChu Nhan mấy ngày nay trôi qua thật thư thái thoải mái, tiểu nghiệt súc trong nhà kia bị nàng thu thập phục tùng triệt để. Tuy rằng vẫn có lúc tùy hứng kiêu ngạo, nhưng chung quy sẽ không giống trước kia đụng tí là khóc lóc om sòm, mỗi lần thấy nàng trở về đều sẽ dâng lên tươi cười xinh đẹp ngọt ngào.
50 Edit: Panh HoangMàn đêm tối đen như mực, giống như một đầu thú đen nặng trĩu đặt ở ngực Chu Nhan; gió lạnh thổi lên người nàng, tựa như dao găm cắt vào da thịt của nàng.
51 Mạng lưới tình báo của Ám Môn bố trí rộng rãi khắp thiên hạ, chờ Tây Man chính thức đưa thư liên hôn thì đã là chuyện của bảy ngày sau đó. Yêu thê 鴀鴀Văn võ cả triều, không khỏi bởi vì Đại Chu dân giàu nước mạnh mà cao giọng hoan hô, chỉ có thiên tử ngồi ngay ngắn trên long ỷ ở đại điện, bộ dáng cười như không cười hạ chỉ để chu Nhan làm đại sứ đón dâu đại sứ đi trước nghênh đón Xích Vũ Hoàng tử và Nhã Duyệt công chúa.
52 "A Nhan, thiên tử tìm ngươi có việc gì?"Chu Nhan nắm tay hắn cùng nhau ngồi trên giường êm, tự nhiên sẽ không nói thật cho hắn, chỉ là ứng phó nói: "Việc vặt vãnh trên triều, không có chuyện gì lớn!"Vừa nghe lời này, Hoa Dung Nguyệt liền không vui: "Không phải chuyện lớn sao phải kêu ngươi, thiên tử thật đúng là càng ngày càng biết sai bảo người; Thương Thái Phó và Trương các lão còn có đám nịnh thần kia cả ngày tiếp cận giúp hắn làm việc thì hắn không cần, cố tình tìm ngươi người bận rộn nhất; quả thực chính là bắt nạt chúng ta dễ nói chuyện đây mà!"Chu Nhan cười cười vuốt đôi môi đang vểnh lên của hắn, sủng nịch nói: "Ngươi cũng biết đám người Trương các lão kia không phải loại tốt đẹp gì, thiên tử sợ là còn rõ điểm này hơn chúng ta; chuyện quốc gia đại sự tìm đám sâu mọt này hỗ trợ, thiên tử còn chưa có ngu đến mức như vậy!"Hoa Dung Nguyệt chính là không vui, tựa vào trong ngực Chu Nhan nói nhỏ: "Dù sao con chồn (hoàng thử lang) kia cũng phải loại tốt đẹp gì, lần trước lúc ở khu săn bắn hắn biết rõ là đám người Thương Thái Phó hại ngươi, lại mở một mắt nhắm một mắt, mấy ngày trước lại có hắc y nhân đến ám sát, nếu không phải ngươi ấn xuống không cho ta nói, ta nhất định phải tố cáo ở trên đại điện, để con chồn xử lý đám khốn khiếp kia cho tốt!"Sau khi nghe Hoa Dung Nguyệt nhắc nhở, Chu Nhan lập tức hỏi: "Không phải ngươi nói chuyện ám sát xảy ra trong phủ ra ngoài rồi đấy chứ?"Hoa Dung Nguyệt nghe lời, nói : "Không phải ngươi không cho phép ta nói ra ngoài sao? Ngay cả Cao Uy hồ ly chết tiệt kia ta cũng chưa nói; a Nhan, vì sao ngươi không nói cho con chồn, thật sự không được nói sao, ngươi nói cho Sở Tương Vương cũng được mà, nhị ca là thống lĩnh cấm vệ quân, để cho hắn phái thêm cấm vệ quân đến bảo vệ ngươi cũng tốt!" Nói tới đây, Hoa Dung Nguyệt liền lo lắng; ông trời chính là muốn thấy hắn không được vui vẻ mà, cả ngày tìm đám thiêu thân đến mưu hại tính mạng Nhan lang của hắn.
53 Trong doanh địa Tây Man, quả nhiên là tầng tầng lớp lớp thủ vệ. Cho dù là bây giờ đang là nửa đêm, đúng là thời điểm ngủ say nhất, nhưng tầng tầng lớp lớp thủ vệ của bọn chúng vẫn canh phòng cẩn thận như cũ; cũng may Chu Nhan đã từng ngây ngốc qua ở trên chiến trường, đã sớm quen với việc lẻn vào nghênh địch hơn, mấy người nhẹ lắc mình cùng nhanh nhẹn trốn tránh, liền tránh được phòng tuyến đông đảo, thành công xông vào giữa doanh trại.
54 Nói tới đây, Chu Nhan lập tức nhìn về phía Chiêu Quang đế: "Hoàng thượng, nếu như chúng ta đã đoán được ý của Xích Vũ Hoàng tử, vậy cũng không có gì đáng sợ; chỉ là thần còn lo lắng một chuyện, không thể không đề phòng!"Ánh mắt Chiêu Quang đế nhìn Chu Nhan thật sâu, nắm chặt nắm tay đặt lên long án: "Trẫm biết ngươi đang lo lắng chuyện gì!" Nói xong, Chiêu Quang đế liền ngẩng đầu lên nhìn hướng phương xa, sắc mặt căng thẳng nói: "Ba vạn nhân mã không phải số ít, lại có thể tránh được kiểm tra trùng điệp nơi biên quan đi tới gần kinh thành, nếu như không có người nội ứng ngoại hợp, làm sao hắn có thể đến được!"Chu Nhan đi theo người Chiêu Quang đế, phụ họa nói: "Đúng là thần nghĩ như vậy, nhưng đưa ba vạn người vô thanh vô tức đến đây mà không để người ta phát hiện, người nọ nhất định là có bản lãnh thông thiên, hoặc là quyền thần tiền triều, hoặc là.
55 Phượng Khuynh Thành là bé gái mồ côi được ông nội nhặt về, dùng câu nói kia của Hoa Dung Nguyệt mà nói, cái tiểu nha đầu rắm thúi này thời điểm lúc trước được ông nội mang vào Trấn quốc công phủ chính là một bộ dáng quỷ chết đói đầu thai, toàn thân vô cùng bẩn không nói, lại còn một bộ sương bọc da như sắp chếp, không chừng một giây sau liền thổ huyết.
56 Vừa nói xong, Phượng Khuynh Thành liền buông Chu Nhan đang bị nàng ôm đến ngây người ra, khuôn mặt tươi cười sáng lạn ở trước mặt Chu Nham, tiếp theo nghiêng đầu một cái, làm bộ ngây thơ: "Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn.
57 Sống từ bé đến lớn, nàng luôn tự tin mình là một người kiêu ngạo nhất; nhưng lần đầu tiên nàng gặp người đó, nàng hết lần này đến lần khác thất bại; đầu tiên là bí mật chưa đánh đã tan, tiếp đó lại phát hiện bản lĩnh của người đó cao hơn mình, thậm chí bản lĩnh sâu không lường được; lúc này để nàng tin tưởng nàng ta thân thiện? Làm sao tín nhiệm nàng ta không bán đứng mình đây!Nhìn Chu Nhan khó có lúc bị nàng nháo đến nghiêm mặt, Phượng Khuynh Thành cũng không dám tiếp tục tùy ý làm càn thêm nữa; dù sao hùng sư trước mắt này chỉ là bị nàng lừa gạt, cũng không phải tên ngốc Hoa Dung Nguyệt kia; cho nên tự mình thu liễm là sự lựa chọn sáng suốt nhất.
58 Nhìn thấy trên khuôn mặt tuấn lúc nào cũng lộ ra nụ cười mê hoặc hiếm lộ ra vẻ kinh hãi của Cao Tao Tao*, tâm tình của Chu Nhan có vẻ rất tốt, rất có khuynh hướng không quan tâm; nàng đang định thưởng thức Cao Tao Tao rối rít chạy thoát thân thì đã nhìn thấy một chút bóng hồng ở chỗ cổng vòm hậu viện, tiếp đến là Phượng Khuynh Thành mặt mày vui vẻ đi lại đây, trên gương mặt xinh đẹp mang theo nụ cười mê hoặc: "Cao công tử, ta nhìn sắc mặt ngươi không tốt, giống như thận hư bao tử lạnh, qua đây để ta xem mạch cho ngươi, khai đơn để bắt đầu uồng thuốc điều dưỡng!"Cao hồ ly nhanh như chớp lẻn đến phía sau Chu Nhan, mặt lộ vẻ đau đớn, giãy dụa cự tuyệt: "Ai muốn ngươi khai đơn điều dưỡng? Ngươi đến xem mạch lại sờ loạn ngực ta, nhục nhã như vậy, ngươi nói còn không biết xấu hổ?"Phượng Khuynh Thành bị chỉ quấy nhiễu tình dục nhìn Chu Nhan ánh mắt ngạc nhiên và Cao Tao Tao ánh mắt thống hận cùng bài xích, cười đến gió xuân vô vị, người thấy hoa nở: "Cao công tử có điều không biết, ta xem chính là tâm mạch, không sờ ngực xem không được!"Nhìn thấy Phượng Khuynh Thành có biểu hiện vô sỉ như thế, tự xưng là kinh thành đệ nhất công tử mưu trí Cao Tao Tao cũng không nói lên lời; khẩn trương đứng ở phía sau Chu Nhan, rất bảo vệ trong sạch của thân thể, thề sống chết không theo thế lực ác.
59 Chu Nhan làm sao không nhìn ra Xích Vũ Hoàng tử này cố ý không giúp đỡ, cố ý làm khó dễ nàng; một cước đá văng mấy tên hắc y nhân phía sau, xoay người lại tiến lên bắt lấy bả vai hắc y nhân sắp đến gần Xích Vũ Hoàng tử, tiếp đó tay chân dùng sức, cứng rắn nâng tráng hán cao lớn thô kệch kia lên, sau đó nặng nề rơi thật xa.
60 Nhìn nữ nhân nho nhỏ trước mặt này, trên người lại tản ra khí thế vô cùng giống Chu Nhan; ai dám tin tưởng nàng chính là tần phi mảnh mai yêu kiều yếu ớt, mỗi ngày dựa vào hoàng sủng mới có thể sinh tồn được ở trong hậu cung chứ?Xích Vũ Hoàng tử cười lãnh khốc, nhìn chằm chằm Nhạc Tần hồi lâu lúc sau, xoay người, không quan tâm bắt đầu cởi quần áo trên người, thân thể cường tráng rắn trắc, theo động tác của hắn từ sau lưng từng khối từng khối hiện ra; đây là thân thể nam nhân mạnh nhất Tây Man, đại diện cho năng lực và tôn quý không có gì so sánh được.