1 “Ô oa,làm sao bây giờ làm sao bây giờ, vì cái gì lại tìm không thấy a??? Đáng ghét!”
“Ngươi đồ đần độn này, đây chính là Hàn Chỉ Minh đưa cho hắn giữ lại, ngươi làm thế nào lại làm mất, lần này chúng ta chết chắc rồi
”
************************************************************************
Một căn nhà đơn sơ, tuy là không đến mức chỉ có bốn bức tường, thế nhưng cũng tìm không ra cái gì trông giống vật dụng trong nhà, duy nhất nhìn qua có vẻ tương đối có giá trị, chính là một dàn máy tính chủ đặt ở góc tường, và một cái mũ giáp dày nặng đã lỗi thời, cái kia chính là quà sinh nhật của Kỳ Kỳ, ba ba tặng hắn lúc sáu tuổi, tuy rằng, khi đó hắn còn chưa thể chơi, nhưng mà nhận được quà tặng vẫn là rất vui vẻ.
2 Tuy rằng kinh nghiệm chơi võng du vừa ít lại thiếu, có điều chưa ăn qua thịt lợn tốt xấu cũng xem qua lợn chạy a. Thông thường sau khi đăng nhập võng du, xem như bởi vì ngẫu nhiên lấy được chủng tộc ẩn dấu mà không có cách nào tự do lựa chọn,thế nhưng tốt xấu gì cũng phải sửa sửa chút chiều cao tướng mạo cái gì a? Vì cái gì đến lượt mình chơi, lại cái gì cũng không có cách nào chọn chứ? Hắn còn muốn đem bản thân làm cho cao hơn một chút, cường tráng hơn một chút đâu (ai~ ta nói a,tiểu Kỳ,tiểu thụ thì cần cường tráng làm chi a~),hết lần này đến lần khác lại….
3 “Lạc Hành Thiên ngươi Vương bát đản này,ngươi vậy mà nói giúp cái nữ nhân kia. Ngươi hỗn chướng đầu heo ngu ngốc đáng giết nghìn đao này, con mắt bị bọn họ ** bịt kín, không chỉ số thông minh,không tình thương…”
Tử vong đại lục, trong một tửu quán nào đó ở một trấn nhỏ tên là Thái Nhã,như mọi ngày tiếng người ồn ào huyên náo,có điều đó là 1 giờ trước.
4 Không biết qua bao lâu, Khí nhi rốt cục đem đồ vật trong phòng kiểm tra hết một lần. Hắn vốn ôm mong muốn vào trong trò chơi kiếm sinh hoạt phí,cao hứng liền tăng gấp bội.
5 Mặc dù Khí nhi bị cá chép tinh đột ngột tấn công làm cho khiếp sợ đến choáng váng, song bản năng con người vẫn là để cho hắn ở trong thế ngàn cân treo sợi tóc nhanh chóng hướng chỗ khác tránh đi,bởi vậy tuy rằng trên người vẫn như cũ bị bọt nước đập đau nhức, nhưng hoàn hảo không bị một kích toi mạng, cẩn thận lui lại phía sau một chút, đứng ở chỗ bên ngoài mà cá chép tinh không thể công kích đến, Khí nhi vừa nhìn, máu đều chỉ còn có một chút ít, liền cấp cho bản thân làm một cái trì dũ thuật, lúc này mới yên lòng.
6 Đem Khí Nhi nhìn trái nhìn phải, nhìn lên nhìn xuống một phen, Tuyệt Thế Minh Phong làm thế nào cũng nhìn không ra hắn có nửa điểm nào không thích hợp.
7 Đi vào tửu quán hoa nhài,nhìn vào một góc, quả nhiên,ở chỗ bọn họ thường ngồi đã có ba người ở đó uống rượu nói chuyện phiếm. Tuyệt Thế Minh Phong đi qua, hướng một cái chỗ trống trong đó ngồi xuống.
8 19:40, Khí Nhi phát hiện bản thân bắt đầu từ sáng sớm đã chờ mong vào lại trò chơi, nguyên nhân chính là người gọi là Tuyệt Thế Minh Phong kia, cho nên hắn so với ngày thường tốc độ đi làm kiếm sống nhanh hơn nha, rốt cục so với ngày thường sớm hơn 20 phút đem tất cả sự tình làm xong hết, đội mũ giáp vào.
9 Hai người cưỡi một con chó địa ngục đi tới nơi nào đó, lợi dụng bí đạo (con đường bí mật) tiến vào Tử vong đại lục (bí đạo của Anh hùng đại lục rất nhiều, cũng rất dễ tìm), sau đó thuận tiện bay trở về lãnh địa của mình.
10 Vừa tỉnh giấc, Hoàng Phượng Minh đã khôi phục tinh thần. Hắn dự định tắm rửa rồi mới đi tìm Lạc Hành Thiên hỏi rõ một chút. Không nghĩ tới tắm rửa xong đi ra, Lạc Hành Thiên đã ngồi ở trên sô pha trong phòng hắn.
11 Khí Nhi liền ngồi yên không di động nữa, mặc dù vừa rồi có chút sợ hãi, có điều về sau cảm giác rất kích động,giống như chơi đu quay ở công viên vậy. Tuy rằng hắn chưa từng chơi qua, nhưng có một đoạn thời gian làm thêm ở công viên,liền nghĩ có lẽ chơi đu quay cũng liền giống như vậy đi.
12 Trước khi muốn học tập các loại kỹ năng, trước hết phải thông qua các loại kiểm tra khác nhau. Trong kỹ năng chiến thuật có một cửa ải như vậy là khảo nghiệm tính nhanh nhẹn của cá nhân.
13 “Chúng ta hiện tại đi nơi nào?” Sau khi cùng bọn Hình Thiên tách ra, Minh Phong liền kéo Khí Nhi gấp rút lên đường.
“Đi đánh vụ nông công. ” Minh Phong đáp.
14 “Minh Phong
” bởi vì đã bỏ làm thêm, cho nên thời gian Khí Nhi nhàn hạ rảnh rỗi không ít, không có chuyện gì liền login trước thời hạn. Ở chỗ hẹn đợi một hồi, liền trông thấy Minh Phong đi tới, vội vàng kêu to tên của hắn.
15 Khí Nhi nhìn người trước mắt khóc thảm như vậy,cực kỳ mâu thuẫn. Tiền cũng không phải không có, lúc trước Minh Phong dự chi cho hắn 1000 kim tệ hắn chỉ dùng 500, bây giờ còn có một nửa chưa từng động tới, thế nhưng dùng 10 kim tệ mua cái sô cô la nhìn qua nhất định không ngon này quả thực không có lời, Khí Nhi suy nghĩ nửa ngày cuối cùng vẫn là lòng thông cảm chiếm thượng phong, cầm 10 kim tệ đưa cho Tạp Lộ Tạp Lộ.
16 Tại một nơi tập trung nhiều quái như vậy gặp phải một Boss là rất bình thường, càng không đáng để hưng phấn, thế nhưng khi bọn Minh Phong thấy Ngu Ngốc đem một thực thi quái vương đưa tới lại phát ra một tiếng hoan hô, cái này có điểm kỳ quái.
17 “Chết tiệt, cái tên kia có điểm nào giống ta. ” Đã là lần thứ một trăm Hình Thiên nguyền rủa. Tuy rằng không xác định, nhưng Sát quả thực rất giống một người quen của hắn, vô cùng giống, thế là sau khi Hình Thiên rời khỏi Địa Minh, trực tiếp đi tìm Sát muốn giải thích rõ ràng, không nghĩ tới vừa mới đến Ác ma trấn gần đó, đã bị công kích mãnh liệt, ngay cả nói cũng không thể nói một câu.
18 “Vào đi. ” Hình Thiên không để ý đến ánh mắt dò hỏi của mấy người Minh Phong bọn họ, kéo tay Sát đến phòng nghị sự.
“Đã lâu không gặp, Sát. ” Thu hồi kinh ngạc ban đầu, Minh Phong tiên phong đi tới bên cạnh Sát hướng hắn chào hỏi.
19 Sau khi hội nghị bí mật kết thúc, mọi người cảm thấy gần đây ngâm mình trên mạng buồn chán, liền đi quán bar thật Happy, kết quả đều uống nhiều đến ngã ra, mơ mơ màng màng tự mình về nhà, ngủ thẳng đến buổi chiều ngày thứ hai mới online, tập hợp ở phòng hội nghị, phát hiện tên của Khí Nhi và Sát đều sáng, nhưng hai người không biết đi nơi nào, lại không có cách nào sử dụng mật ngữ.
20 “Ngươi rốt cục đã đi nơi nào? Có phải là Thần tích hay không? Ngươi không biết chỗ đó có bao nhiêu nguy hiểm sao?” Hình Thiên mở đầu bằng một trận mắng mỏ, không nghĩ tới đối tượng bị hắn rống lại mặc kệ hắn, hoàn toàn không hề có bộ dáng hoạt bát đáng yêu khi đối với Khí Nhi, trái lại đứng lên vỗ vỗ bụi đất trên quần áo, lạnh lùng nói: “Chuyện không liên quan đến ngươi.