81 “Vi thần Thạch Xương khấu kiến hoàng thượng!”Một lão nhân mặc quan phục quỳ gối trước một thanh niên mặc hoàng bào. Nếu để Phùng Ngọc Yến ở chỗ này, nàng ắt hẳn sẽ rất ngạc nhiên.
82 Ngày hôm sau, như thường lệ, y quán sáng sớm lại mở ra. Hơn hai mươi người đã xếp hàng đứng ở bên ngoài. Khám được cho vài người, Phùng Ngọc Yến vừa buông bút ghi chép xuống, nàng liền phát hiện người thanh niên hôm trước đến khám đang ở trước mặt mình.
83 “Vô Song!”“Vô Song đại ca!”Trình Y Y cùng Tiếu Tiếu vui mừng chạy ra chào đón Vô Song. Vô Song nhe răng cười chào hỏi:“Y Y, Tiếu Tiếu, ta đã trở lại. ”Phùng Ngọc Yến mỉm cười nói:“Vô Song, ngươi có thể giới thiệu với ta, ai ở sau lưng ngươi không?”Vô Song gãi gãi đầu.
84 Nam Cung Nguyệt thân là đại nhi nữ của Nam Cung thế gia. Nam Cung thế gia là một gia tộc lớn, cô cô của Nam Cung Nguyệt chính là thê tử của Triệu vương gia, gia chủ Nam Cung Văn là tể tướng đương triều.
85 “Phùng cô nương, chúng ta lại gặp lại. ”Triệu Húc nở nụ cười nhìn Phùng Ngọc Yến đang đứng trước mặt mình. Phùng Ngọc Yến thi lễ đáp:“Khấu kiến hoàng thượng.
86 Phùng Ngọc Yến nhìn sáu tên mặt mày hung dữ đứng chặn đường mình. Cầm đầu là một thanh niên trẻ tuổi, bộ dáng bảnh bao. Có điều hạ thân lực lượng phù phiếm, chứng tỏ tửu sắc quá độ mà thành.
87 Tối đến, Phùng Ngọc Yến có chút băn khoăn, nàng nhớ lại nhiệm vụ thứ hai của mình: bảo vệ Hoàng Dược Sư cùng Hồng Thất Công khỏi chết ở Lâm An. Đến giờ đã sắp đến hết cốt truyện chính rồi, vậy mà Lâm An vẫn chưa có gì xảy ra.
88 Phùng Ngọc Yến vừa nghe vừa cau mày. Sau đó âm thầm thở dài một cái. Quách Tĩnh bị thương, căn bản chính là do hắn tự tiện mang bảo vệ cổ tay ra tặng cho Hoa Tranh công chúa để nàng tránh khỏi bị đuổi giết trên đường về.
89 Hoàng Dung đang ngồi trong mật thất cùng Quách Tĩnh, nghe thấy tiếng của Phùng Ngọc Yến, vội vàng vui mừng lên tiếng gọi:“Biểu tỷ!”Hoàng Dược Sư là người đầu tiên nhận ra tiếng con gái, vội nhìn quanh kêu lên:“Dung nhi, ngươi ở đâu?”Phùng Ngọc Yến đi vào bếp, đưa tay xoay chiếc bát mở cơ quan, lập tức mật thất hiện ra.
90 Hồng Thất Công cất tiếng hỏi:“Các ngươi đến đây là tìm Quách Tĩnh?”Hoàn Nhan Hồng Liệt gật đầu nói:“Không sai, nếu vị lão tiền bối này biết Quách Tĩnh ở đâu, xin hãy giao cho chúng ta.
91 Long Vũ Phi nói xong vái Phùng Ngọc Yến một cái rồi nghiêm túc nói:“Phùng cô nương, cô nương đã có thể lấy được đến món pháp khí kia, xin hãy cho ta biết nơi cô nương tìm được nó, ta sẽ đi một chuyến để xem có thể tìm được thứ gì có thể cứu được nữ nhi của ta.
92 Phùng Ngọc Yến vừa về tới cửa, chưa kịp nói một câu “Ta đã về”, một bóng người đã lao ra ôm chầm lấy nàng. Phùng Ngọc Yến đương nhiên biết rõ người này là ai, chính là tiểu nha đầu Tiếu Tiếu.
93 Phùng Ngọc Yến lặng yên ngồi ngắm trăng ở giữa sân. Nàng nhớ lại thời hiện đại, bỗng chốc thở dài một cái. “Có tâm sự gì sao?” Tiếng của Hoàng Dược Sư vang lên.
94 Phùng Ngọc Yến cười nói:“Ta có cái túi bảo bối, có thể chứa được rất nhiều đồ. ”Tiếu Tiếu sáng mắt hỏi:“Thật sự? Vậy sư phụ để túi đấy trong người?”Nói xong ánh mắt lại tập kích ngực Phùng Ngọc Yến.
95 Phân phát tốt rồi, mọi người ai nấy về phòng nghiên cứu thứ mình mới được tặng. Chỉ còn dư lại Tiếu Tiếu cùng Trình Y Y tiếp tục mở y quán chữa bệnh. Y quán hiện tại hoạt động rất tốt, mỗi ngày đều có hơn hai mươi người đến khám bệnh miễn phí.
96 Phùng Ngọc Yến cùng mọi người nán lại một tuần lễ. Thanh Thanh lúc này đã có thể vận động chơi đùa được rồi. Cô gái nhỏ tuy tuổi lớn hơn Tiếu Tiếu một chút, nhưng vẫn ngoan ngoãn gọi Tiếu Tiếu một tiếng sư tỷ, khiến vị tiểu nha đầu Tiếu Tiếu vui vẻ không thôi.
97 Vẫn trong lúc Long Phi Vũ há hốc mồm, Phùng Ngọc Yến theo sự chỉ dẫn của tiểu Linh, một tay đưa về phía trước, xuyên qua thành giếng, sau đó cả người chui vào thành giếng biến mất.
98 Phùng Ngọc Yến bước vào thu hút sự chú ý của mọi người. Trung niên nhân kia nhìn Phùng Ngọc Yến cau mày một cái. Phùng Ngọc Yến nhìn sang trung niên nhân đang cầm Long Thanh Thanh trên tay, lạnh lùng hỏi một câu:“Ngươi muốn chết như thế nào?”Trung niên nhân nghe vậy ngẩn ngơ một lúc rồi cười phá lên nói:“Nha đầu, ngươi đến rất đúng lúc.
99 Vô Song cùng YY đám người liền đi theo Phùng Ngọc Yến vào trong một căn phòng nhỏ. Phùng Ngọc Yến tóc bạc mỉm cười nhìn bốn người nói:“Ta sắp phải rời khỏi đây một thời gian!”Vô Song đám người liền trầm mặc.
100 “Tiểu Linh, sử dụng một lần quay thưởng sơ cấp!” Phùng Ngọc Yến háo hức nói. Vòng quay sơ cấp lại hiện ra, Phùng Ngọc Yến liền đưa tay quay. Vòng quay rất nhanh dừng lại tại vị trí một vạn điểm.