21 Mọi người đang sững sờ, Giang Minh nhìn Tiết Thần y nói:“Tiết thần y, ta có giao dịch muốn làm với ngươi. ”“Giao dịch?”Tiết thần y ngạc nhiên. “Ân, ngươi chữa khỏi cho cô nương này.
22 “Tại sao? Tại sao lại là nàng?”Kiều Phong sững sờ nhìn A Châu hỏi. “Kiều đại ca, ta…” A Châu ấp úng trả lời. “Đại ca, về rồi hãy nói. ”Giang Minh nhìn Kiều Phong và A Châu nói, sau đó quay sang bụi trúc lạnh lùng cất tiếng:“A Tử cô nương, ngươi cũng đi theo chúng ta thôi.
23 Lúc này Nguyễn Tinh Trúc, Tần Hồng Miên đã đi theo Đoàn Chính Thuần, Mộc Uyển Thanh, A Châu và A Tử cũng không muốn đuổi theo, mọi người trở về quán trọ.
24 ại nói cái gì trách nhiệm vậy? Ta cái gì cũng không có làm a!A Châu nghe A Tử nói vậy biến sắc, quay sang Giang Minh hỏi:“Giang công tử, ngươi đã làm gì muội muội ta?”Đón lấy ánh mắt như lửa của hai nữ Chung Linh và Mộc Uyển Thanh, kèm theo ánh mắt như cười mà không phải cười của Kiều Phong, Giang Minh toát mồ hôi vội nói:“Ta cái gì cũng không có làm a! A Tử cô nương, ta làm gì mà phải chịu trách nhiệm với ngươi?”A Tử vẫn khóc đáp:“Ngươi… ngươi đêm hôm trước xách cổ ta, tay sờ vào người ta…ô ô…”“…”Năm người biết Giang Minh chẳng qua là điểm huyệt ở gáy A Tử.
25 Giang Minh đang bước lên cầu thang, chợt quay xuống nhìn ba nữ cười nói:“Còn đứng đấy?”Ba nữ hớn hở chạy lên lầu, Giang Minh tiếp tục đi lên trong con mắt hâm mộ của những kẻ phía dưới.
26 Đám đệ tử Tinh tú phái trông thấy A Tử, lại thấy Giang Minh nói như vậy bèn nhao nhao lên:“Ngươi là cái thá gì mà dám nói như vậy?”“Sư muội, ngươi là muốn phản bội sư phụ sao?”…Đinh Xuân Thu trông thấy A Tử, mặt âm trầm nói:“A Tử, Thần Mộc Vương Đỉnh đang ở đâu? Ngươi đưa trả ta, ta có thể bỏ qua cho ngươi, cho ngươi trở lại môn phái.
27 Giang Minh nghe Mộ Dung Phục khiêu khích, mỉm cười đáp:“Mộ Dung công tử quá lời. Chỉ giáo thì không dám, có điều tại hạ nhãn lực tính ra cũng không tệ.
28 Mọi người sững sờ nhìn Giang Minh một lúc. Cưu Ma Trí mặt nghiêm túc nhìn về phía Giang Minh. Lúc đầu hắn cũng không coi trọng vị công tử áo trắng này, hiện tại hắn thấy mình sai lầm vô cùng.
29 Giang Minh trông thấy Vô Nhai Tử cao hứng như vậy, cũng giả bộ ngạc nhiên hỏi:“Tiền bối, ngươi nói ta là sư đệ là có ý gì?”Vô Nhai Tử trên mặt tràn đầy nụ cười, giải thích:“Tiêu Dao Tử là sư phụ của ta, ngươi cũng là đệ tử của lão nhân gia ngài, dĩ nhiên ngươi là sư đệ của ta!”Nhưng nghĩ tới sư phụ mình đã qua đời, Vô Nhai Tử trong mắt lại một mảnh ảm đạm.
30 Bên ngoài, mọi người đã rời đi hết, Giang Minh cảm thấy trời cũng muộn liền quyết định lưu lại mấy ngày theo thỉnh cầu của Vô Nhai Tử. Tối hôm đó, Giang Minh và ba nữ cùng ở lại khu tiếp khách của Tô Tinh Hà.
31 Giang Minh tiếp tục hỏi:“Tiểu Linh, tại sao phải nội lực năm ngàn năm mới lên được tiên thiên?”“Bởi vì năm ngàn năm nội lực sẽ sinh ra chất biến, nội lực sẽ trực tiếp chuyển thành chân khí lưu hành trong cơ thể.
32 Ngắm nghía một lúc, Giang Minh quyết định dùng điểm đổi kỹ năng y thuật, cầm kỳ thi họa kỹ năng cùng trù nghệ kỹ năng. Y thuật là để tránh việc người thân mình bị thương mà mình lại không cứu chữa được.
33 Giang Minh và Mộc Uyển Thanh nhìn lại, thì ra là Chung Linh đã thức dậy. Nàng còn đang dụi mắt, đầu tóc còn chưa chỉnh tề. Giang Minh vừa bực vừa buồn cười nói:“Linh nhi, ngươi dùng đầu tóc ban đêm chào buổi sáng a?”“A!”Chung Linh bừng tỉnh, ôm mặt vội chạy vào trong phòng.
34 Đáp ứng Vô Nhai Tử, Giang Minh cùng ba nữ tiến về núi Thiên Sơn Linh Thứu Cung. Cưỡi ngựa một ngày, trời lúc này đã dần tối, Giang Minh quyết định cắm trại qua đêm.
35 Thức dậy đầu tiên là Mộc Uyển Thanh. Nàng đang cảm giác ấm áp bên người, sực nhớ ra vẫn tựa vào người Giang Minh liền giật mình ngồi dậy. A Tử không biết lúc nào đã chuyển ra phía trước, rúc vào lòng Giang Minh ngủ ngon lành.
36 Giang Minh trông thấy đám người đổi hướng chú ý đến mình, lắc đầu nói:“Ta đi trên đường có việc, chẳng qua tiện đường qua chỗ này. ”Nghe ý tứ Giang Minh từ chối, Ô Lão Đại đám người mặt ảm đạm.
37 Đám người nghe Ô Lão Đại hét lên như vậy, trong lòng mừng rơn, ánh mắt nóng rực nhìn Giang Minh. Tiểu cô nương Thiên Sơn Đồng Lão lúc này đã dừng khóc, ánh mắt trợn tròn nhìn về phía Giang Minh.
38 Giang Minh mỉm cười nói:“Sư huynh đang ở một chỗ khác. ”Đồng Lão ngạc nhiên hỏi:“Sư huynh? Ngươi tại sao lại gọi Vô Nhai Tử là sư huynh?”Giang Minh trả lời:“Vì sư phụ ta là Tiêu Dao Tử a.
39 Đồng Lão thu công, gật đầu nói:“Được rồi, chúng ta quay về Linh Thứu Cung thôi. ”Giang Minh gật đầu, bỗng nhiên hắn cảm thấy một người đang khinh công rất nhanh về phía mình.
40 “A”Vương Ngữ Yên chợt kêu lên. Mọi người đều quay ra nhìn Vương Ngữ Yên, sau đó theo hướng Vương Ngữ Yên nhìn Lý Thu Thủy, mọi người mới chợt vỡ lẽ, hóa ra Vương Ngữ Yên rất giống Lý Thu Thủy.