41 Phiêu Miểu Sơn, Linh Thứu Cung. “Chủ nhân. ”Một thiếu nữ xinh đẹp quỳ xuống trước mặt một trẻ tuổi quần áo trắng anh tuấn nam tử. Phía sau là ba thiếu nữ xinh đẹp không kém cũng đang quỳ xuống.
42 Giang Minh cúi đầu nhìn bàn tay của mình. Hắn cũng không rõ vừa rồi là cái gì, nhưng hắn có thể cảm giác thấy được mình có thể dễ dàng thi triển nó chỉ bằng một ý niệm.
43 Giang Minh ngẩn người ra. Quay điên cuồng vậy? Bất quá ta thích. Giang Minh miệng nở nụ cười, lựa chọn tiếp tục quay. Vòng quay trung cấp lại hiện ra, vẫn ba hộp quà, bốn ô tăng điểm, một ô trống.
44 Cuộc sống ở Linh Thứu Cung cứ bình dị như vậy, mỗi ngày Giang Minh cùng bốn nữ lại ngắm phong cảnh, ăn thức ăn Giang Minh làm, tập luyện võ công. Chớp mắt đã qua bảy ngày, Giang Minh thầm tính cũng đã đến lúc khởi hành đi về Thiếu Lâm tự.
45 Kiều Phong mỉm cười ý vị nhìn Giang Minh nói:“Hiền đệ, ngươi định bao giờ tiến tới? Ngươi hiểu?”Giang Minh dở khóc dở cười, hắn cũng không phải dạng gà mờ không biết một cái gì.
46 Huyền Từ phương trượng Thiếu Lâm Tự đứng ra nói:“A di đà phật, ta xác thực không đủ tư cách làm minh chủ võ lâm. Toàn thí chủ nói không sai. ”Mọi người nhao nhao lên, rất nhanh có một người đứng ra nói:“Ta cho rằng minh chủ võ lâm phải là một người võ công xuất chúng, danh vọng cao.
47 “Giang Minh, ngươi có giỏi thì đứng một chỗ đánh. ”Một kẻ đề cử hét lên. Không biết đã bao nhiêu chiêu, nhưng kể cả Mộ Dung Phục, Toàn Quán Thanh, không ai có thể chạm đến vạt áo của Giang Minh.
48 Nhìn trên mặt đất bất tỉnh Mộ Dung Phục, Kiều Phong hỏi Giang Minh:“Hiền đệ, thằng này xử lý thế nào?”Giang Minh lạnh lùng nhìn Mộ Dung Phục, sau đó nhấc hắn lên, đi ra bên ngoài Thiếu Lâm Tự.
49 Kiều Phong vội vàng đỡ tên cái bang kia dậy hỏi:“Ngươi mau đứng dậy, ta cũng không phải là bang chủ của các ngươi. Có chuyện gì mau nói, nếu ta giúp được thì sẽ cố gắng giúp.
50 Giang Minh trở về trong sự hò reo của tất cả mọi người trong thành. Hắn nhanh chóng cùng tám nữ từ biệt Kiều Phong, sau đó khinh công rời đi. Giang Minh không thích ồn ào.
51 “Này, nữ nhi cũng đã lớn rồi, ta xem cũng đã đến lúc phải đàm hôn sự rồi đó. ”Trong một văn phòng sang trọng, một thiếu phụ trẻ tuổi xinh đẹp, bộ váy trên người đắt tiền tôn thêm vẻ cao quý nói.
52 Giang Minh đến thế giới Xạ Điêu này đã được bốn năm rồi. Võ Hiệp Tiêu Dao hệ thống đưa ra hai cách để chủ nhân hệ thống tham gia vào một thế giới đó là xuyên việt hoặc là trọng sinh.
53 (Từ giờ trực tiếp xưng hô theo tên thế giới này, xưng hô cũng thay đổi theo giới tính thế giới này, hết quyển hai tính sau)Phùng Ngọc Yến nghe Mộ Dung Vô Song kể lại mình bị ép hôn, sau đó vì sao lại tới thế giới này mà thở dài.
54 Thời gian thấm thoát thoi đưa, nháy mắt đã gần hai năm trôi qua. “Ngọc Yến tỷ!”Thiếu niên năm nào giờ đã cao lớn. Khuôn mặt trắng trẻo anh tuấn, nụ cười tự tin nở trên môi.
55 Sáng sớm, Mộ Dung Vô Song đã gõ cửa phòng Phùng Ngọc Yến. “Ngọc Yến tỷ, chúng ta đi tìm Quách Tĩnh đi!”Phùng Ngọc Yến đeo lên mạng che mặt, gật đầu. Hai người đi ra ngoài khách điếm.
56 Hoàn Nhan Khang xuống ngựa bước vào đám đông, nhìn Mục Niệm Từ nói:“Tỷ võ chiêu thân có lẽ là vị cô nương này phải không?”Mục Niệm Từ đỏ mặt quay đầu đi không đáp.
57 Vô Song lúc này mới trả lời:“Ta là Mộ Dung Vô Song. ”Vương Xử Nhất vội hỏi:“Ra là Mộ Dung thiếu hiệp, xin hỏi Mộ Dung thiếu hiệp sư thừa nơi nào?”Vô Song ánh mắt lại đánh sang Phùng Ngọc Yến.
58 Vương Xử Cơ cùng Quách Tĩnh hai người đi theo bốn tên thân binh tới thẳng Vương Phủ, hoàn toàn không hay biết Phùng Ngọc Yến cùng Mộ Dung Vô Song vẫn theo dõi mình.
59 Qua một lúc rất lâu, Quách Tĩnh và Hoàng Dung cùng nhau đi tới hậu viện Triệu vương phủ, hoàn toàn không biết Phùng Ngọc Yến và Mộ Dung Vô Song theo sát sau.
60 Quách Tĩnh lúc này đã thấy sáu người mới đến, hắn vui mừng gọi to:“Sư phụ!”Sáu người vừa mừng vừa sợ, nhưng lại thấy Mai Siêu Phong đứng đằng trước Quách Tĩnh, vội vàng rút vũ khí đánh tới Mai Siêu Phong.