1241 Ông! Một thanh âm tiếng chuông vang rền trong đầu Lâm Tiêu, làm tinh thần hải của hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, đồng thời linh hồn trùng kích của Linh Dương Long Cương Hỏa cũng bị chấn vỡ ra, lan tràn khắp thân thể Lâm Tiêu, hóa thành linh hồn lực tán loạn, chẳng những đánh tan linh hồn trùng kích, thậm chí cả bản thể Linh Dương Long Cương Hỏa cũng lay động không ngừng, tùy thời đều có thể hỏng mất.
1242 - Nếu ngươi nói là Linh Dương Long Cương Hỏa, đúng là ta giết! Lâm Tiêu gật gật đầu. Biểu tình hỏa long chợt hòa dịu xuống. - Nhân loại, ta không cảm giác được trên người ngươi có ác ý, hơn nữa ngươi đã giết Tà Hỏa Long, hắn năm lần bảy lượt chạy tới cấm địa Long tộc ta quấy rối, ta thật cảm kích ngươi, nhưng ngươi vẫn không thể đi vào.
1243 - Chẳng lẽ ta thật sự phải đi vào tận sâu trong mộ địa Long tộc gặp gia gia của tiểu Viêm? Nghĩ tới bên trong còn một lão gia hỏa tồn tại, trong lòng Lâm Tiêu có chút sợ hãi, nhân vật như thế không cần gặp mới là tốt nhất.
1244 Long gia cười hắc hắc, lại lần nữa sống lại làm tâm tình của hắn rất tốt. - Thiên Vực, ngươi còn chưa chết! Long ảnh trừng mắt nhìn Long gia, vẻ mặt giật mình, địch ý lập tức tan thành mây khói.
1245 - Lâm Tiêu ca ca. Tiểu Viêm mở to mắt trong veo như nước, vẻ mặt chờ mong nhìn Lâm Tiêu, như nhi đồng chờ đợi cha mẹ tặng món đồ chơi mình yêu thích. Trong lòng Lâm Tiêu chợt mềm nhũn.
1246 Nhưng nếu thật sự là như vậy, vì sao lão long còn đem tiểu Viêm giao cho mình, chẳng lẽ vì quan hệ với Long gia? Hay nói bên trong có ẩn tình mà mình không biết? Lâm Tiêu nghĩ mãi mà không rõ.
1247 Nguyên lai lúc hắn đang rèn luyện ở bên ngoài Chiến trường Cổ Tộc, bất thình lình nơi này truyền tới chấn động, sau đó một đạo quang hoa xông lên trời, biến ảo thành tòa cung điện thần bí hiện giữa không trung, thậm chí gần nửa nhân số trong Chiến trường Cổ Tộc đều nhìn thấy.
1248 - Có nghe nói không, bên trong Chiến trường Cổ Tộc phát hiện tin tức về Chí Bảo điện của Man tộc, nếu tin tức là thật, toàn bộ cường giả Cổ địa Man Hoang đều sẽ bị kinh động.
1249 Chứng kiến vị trí của Chí Bảo điện, sắc mặt Tà Hồn Vương biến đổi, Phế khu Cổ Thần là một khu cấm địa cực kỳ đáng sợ trong Cổ địa Man Hoang, bên trong nguy hiểm trùng điệp, dù là sinh tử tam trọng cũng không dám tùy tiện xông vào, bởi vì xác suất vẫn lạc cực cao, nếu Tà Hồn Vương một mình đi tới khả năng tử vong lên tới chín thành.
1250 Vẻ mặt nam tử tóc đỏ cung kính, lấy ra chìa khóa phát tán ra bạch quang đưa tới trong tay một trung niên mặc áo lam khí thế bàng bạc trước mặt. - Tốt lắm, Hỏa Luân Vương, ngươi làm không tệ, ta nhất định trọng thưởng cho ngươi.
1251 Đôi mắt Hàn Băng Vương càng thêm băng sương. - Lâm Quảng Vương, ngươi có gan, muốn ta giết chết ngươi, ta không làm, ta thật muốn xem tiểu tử ngươi rốt cục còn có thể kiên trì bao lâu! Hàn Băng Vương giẫm mạnh chân phải, từng luồng hàn băng lực truyền vào người Lâm Quảng Vương, không ngừng đóng băng trái tim hắn, huyết nhục cùng khung xương của hắn, thống khổ sâu tận xương tủy.
1252 Trong hư không, quyền ảnh của Hàn Băng Vương va chạm cùng nắm tay nho nhỏ của tiểu Viêm. Oanh long! Hàn băng phong bạo đầy trời dập nát, Hàn Băng Vương bị một quyền của tiểu Viêm oanh xuống lòng đất, mặt đất vỡ ra, trong miệng phun máu tươi, hình dạng chật vật không chịu nổi.
1253 Mấy người liếc mắt nhìn nhau, cũng không nhiều lời, Tà Hồn Vương nói: - Mặc kệ chìa khóa thứ ba ở trong tay ai, cần bảo chứng sẽ không bị Man tộc cùng Yêu tộc đoạt đi, không thể khinh thường.
1254 Lâm Tiêu rốt cục lên tiếng, nhất thời khí thế bức người. Một lời nói kích ngàn tầng sóng. Lời của Lâm Tiêu vừa thốt ra, trong đại sảnh một mảnh yên tĩnh.
1255 Lúc đó vì tránh né Linh Dương Long Cương Hỏa truy sát, ba yêu vương tìm kiếm tung tích Phân thân Toản Địa Giáp khắp Chiến trường Cổ Tộc, nhưng vẫn không tìm được, sau này bởi vì nghe được tin tức Chí Bảo điện của Man tộc, ba yêu vương quay về Thành Yêu Minh, nhưng cũng không bỏ qua việc tìm kiếm Phân thân Toản Địa Giáp, an bài thủ hạ chờ tại cửa thành, vừa rồi nhận được thủ hạ hồi báo, vì vậy ngăn cản hắn trước khi hắn kịp đi vào Sơn mạch Liên Vân.
1256 Ba yêu vương thống khổ gào thét. - Di! Trung niên kinh nghi một tiếng, đồng tử màu đỏ như có ngọn lửa bốc lên, miệng mở ra, một cỗ khí tức hỏa diễm kinh người ngưng tụ trong miệng hắn.
1257 Một màn làm người không dám nghĩ phát sinh, nghe được lời của Long Tượng Vương, Phi Loan Vương không khỏi ngây ra, ngữ khí có chút ôn hòa, hỏi: - Long Tượng, ngươi nói gì? Tiểu tử này tên gì…Kim Giáp? Long Tượng Vương cau mày nói: - Đúng vậy, Kim Giáp.
1258 Một gã thượng vị man vương hình dáng khôi ngô, toàn thân đầy lân giáp màu đen, nhìn qua thật giống yêu vương lên tiếng, trong mắt tràn đầy hung ác. - Hắc hắc, chỉ sợ hai tộc kia không hề biết tin tức Chí Bảo điện Man tộc là do chúng ta cố ý thả ra đi? Mê Không Châu là do chúng ta cố ý phong ấn trong Chiến trường Cổ Tộc, nếu không Nhân tộc cùng Yêu tộc làm sao phát hiện được.
1259 Dát dát… Từng không gian đạo văn bị lôi kéo ra khỏi thân thể hai yêu vương, chừng mười mấy không gian đạo văn nhanh chóng bị hư ảnh yêu thú thần bí hấp thu, ngay lập tức không gian lực liền truyền lên người Phân thân Toản Địa Giáp, mười tám không gian đạo văn trong thân thể hắn lập tức dâng lên.
1260 - Việc này… Hai yêu vương do dự, Phân thân Toản Địa Giáp nói đúng, thực lực Nhân tộc cùng Man tộc không kém hơn họ, chỉ dựa vào năm người họ muốn cướp bảo vật trong tay hai chủng tộc kia đích xác không dễ dàng, mà thiên phú thần thông của Phân thân Toản Địa Giáp bọn hắn vừa kiến thức qua, cắn nuốt sinh mệnh lực cùng không gian đạo văn thì không nói, đáng sợ nhất là nháy mắt bị bắn trúng thân thể hoàn toàn không cách nào di chuyển, cảm giác bị cầm cố thập phần khó chịu, nếu lúc đó có người ở một bên kịp thời ra tay, muốn diệt sát một hai vương giả tam trọng của đối phương thật sự không thành vấn đề.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44