1261 Hắn cúi đầu xuống, trong mắt hiện lên sát cơ: - Hừ, tiểu tử ngươi muốn tìm chết, ta sẽ thành toàn ngươi, Kim Giáp phải không, lần này ngươi nhất định phải chết! - Thành công.
1262 Nghe được lời này, sắc mặt chư yêu vương đều thay đổi, chiêu thức này của Nhân tộc quá độc ác, dù sao Mê Không Châu trong tay bọn hắn, bọn hắn nguyện ý liên thủ với ai đều được, ngược lại có thể trực tiếp đẩy lui Yêu tộc ra ngoài.
1263 Dù sao Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương cũng chỉ là thành viên Yêu Vương cung trong Sơn mạch Liên Vân, tuy địa vị cao nhưng hiểu biết có hạn, mà Phi Loan Vương lại là nhân vật ngang hàng với tam đại cung chủ Yêu Vương cung.
1264 Năm ấy ở Ma Uyên chiến trường, Lâm Tiêu từng gặp qua Di Thiên cung chủ, lần đó ở trong mắt của hắn, Tịnh Thiên Huyên thật giống như tiên nữ, mỹ diễm tuyệt luân, hiện tại gặp lại trên người nàng càng thêm huyền diệu xuất trần, khuôn mặt lãnh diễm như băng, dung mạo xinh đẹp như thiên tiên, cho người ta cảm giác chỉ cần nhìn nàng chẳng khác gì lăng mạ nàng.
1265 Thần sắc Phi Loan Vương lạnh lùng nhìn đăm đăm vào Mê Thất chiểu trạch, diễn cảm thập phần ngưng trọng. - Yên tâm đi, chúng ta đi tới tìm bảo điện mà không phải chịu chết! Sưu sưu sưu… Mười tám cường giả phân thành hình tam giác tiến về phía trước.
1266 Hô…hô… Cương Đạc thở gấp, khuôn mặt hiện vẻ mừng vì sống sót, xuy xuy xuy, trong nháy mắt nửa thân dưới của hắn lại sinh trưởng, nhưng khí tức rõ ràng giảm bớt không ít.
1267 Nhìn thấy đoàn người nhanh chóng biến mất, pho tượng bùn cũng không đuổi theo, hô một tiếng hóa thành nước bùn chìm vào trong đầm lầy, ngay sau đó pho tượng bùn nháy mắt hình thành ngay trước mặt đoàn người, mở to miệng tiếp tục đánh tới.
1268 - Ngươi nói cái gì! Tà Thử Vương nheo mắt, trong mắt hiện sát cơ. - Mọi người xem, người này căn bản không hề có ý hối cải! Tà Hồn Vương không chút sợ hãi đối phương, cười lạnh nói.
1269 - Thiên Uyên Vương, có cần chúng ta giúp hay không! Huyền Diệu Vương kêu lên. Thiên Uyên Vương lạnh lùng nói: - Không cần, súc sinh này mặc dù cường đại nhưng ta còn ứng phó được! Mặc dù trên người hắn đã thấy máu, bị chút vết thương nhưng không nghiêm trọng, còn chưa uy hiếp được sinh mạng của hắn.
1270 Nhìn thấy đàn Thiết Đao thú càng lúc càng gần, Đại Tế Ti Man tộc cao giọng lên tiếng. - Dưới lòng đất? - Đúng vậy, hình thể Thiết Đao thú khổng lồ, tốc độ xuyên qua trong lòng đất rất chậm, hơn nữa tầm mắt dưới đất không tốt, cảm giác sẽ bị suy yếu không ít, chỉ cần chúng ta chạy trốn tới địa phương đủ sâu, tốc độ nhanh một chút sẽ an toàn.
1271 Lâm Tiêu rốt cục không còn nhịn được để Phân thân Toản Địa Giáp đi lên. - Ngươi? Mọi người nhìn Phân thân Toản Địa Giáp, ở thời khắc khẩn trương này không ai còn khí lực đi cười nhạo hắn, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.
1272 - Huyền Diệu Vương, dọc theo đường đi ngươi chiếu cố cho tiểu tử này cũng quá nhiều rồi đi, nghe nói tiểu tử này từng cứu nữ nhi Lâm Ngữ Kỳ của ngươi, ngươi không phải muốn cho hắn làm con rể chứ? Diệt Linh Vương cười lạnh, thanh âm không chút hảo ý.
1273 Thời gian trôi qua… Hoàn toàn đắm chìm trong cảm ngộ, Lâm Tiêu đột nhiên cảm thấy thân thể chấn động, mở mắt ra, bản thân hắn cùng những người khác xuất hiện trong một sơn cốc màu đen, dưới chân bọn họ là một mảnh trận văn truyền tống trận cổ xưa, bạch quang dần dần sút giảm, sau đó biến mất không thấy.
1274 Trong nháy mắt cường giả tam tộc tụ tập chung một chỗ, dựa lưng với nhau, đối diện dị thú khắp bốn phía toàn lực ra tay. Oanh oanh oanh… Bị nhiều cường giả liên thủ công kích, thật nhiều dị thú bị oanh thành nát vụn, nhưng ngày càng nhiều dị thú đánh tới, kéo dài liên miên không dứt, như không hề có giới hạn.
1275 Lúc trước hắn luôn châm chích Lâm Tiêu chỉ vì lúc cướp đoạt chìa khóa trong Thành Nhân Minh đã nảy sinh xung đột với Lâm Tiêu, kỳ thật giữa hai người không có thâm cừu đại hận, làm vương giả tam trọng hắn chỉ vì mặt mũi, nhưng cũng không tới mức phải nháo sự cùng một luyện dược sư vương phẩm tới nông nỗi không chết không ngừng.
1276 Vì sao không thấy Bát Quái Lô! Trong trí óc Lâm Tiêu phảng phất như có một đạo kinh lôi ầm ầm nổ tung, một loại cảm giác sáng sủa từ trong trí óc hắn bộc phát, trong nháy mắt như có đạo ánh sáng chiếu vào trong đầu hắn, tinh thần lực luôn ngừng lại ở nhất trọng đỉnh phong phốc một tiếng, đột nhiên trướng to, hóa thành tinh thần hải dương, thành công đột phá vương phẩm nhị trọng.
1277 - Hừ, Chí Bảo điện là bảo vật do cường giả Man tộc chúng ta lưu lại, làm sao hai tộc các ngươi có thể nhúng chàm! Trong lòng cười lạnh một tiếng, Đại Tế Ti nhấc pháp trượng trong tay, hướng thanh sắc dị thú đánh ra một đạo ánh sáng hư vô.
1278 Đứng trước mặt nữ nhân, nhất là nữ nhân như Tịnh Thiên Huyên, cho dù da mặt Lâm Tiêu có dày bao nhiêu cũng ngại ngùng, nhưng hiện tại biết rõ chỉ là huyễn thuật, mà bản thân mình đang gặp nguy hiểm, vì vậy Lâm Tiêu cũng không quản tới nàng.
1279 - Ân… Trong cổ họng Tịnh Thiên Huyên truyền ra tiếng rên rỉ, thanh âm khàn khàn mang theo mị hoặc vô tận, đôi mày thanh tú của nàng cau lại, như có chút đau đớn lại có chút thỏa mãn.
1280 Lâm Tiêu hoảng sợ, vội vàng nói: - Ngươi cũng không cần muốn chết muốn sống như thế, việc vừa rồi hoàn toàn bởi vì rơi vào huyễn cảnh, không phải lỗi của ta, cũng không phải lỗi của ngươi.
Thể loại: Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 26
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50