1281 Quang mang sáng ngời, lần thứ hai quay về Huyễn Cảnh bình nguyên, trong tầm mắt Lâm Tiêu, thanh sắc dị thú phát ra tiếng tê minh sắc nhọn, cuối cùng thân thể tan rã, biến mất không thấy.
1282 Bá bá bá… Thân hình mọi người chợt động, nhanh chóng bao quanh đội ngũ Man tộc. - Đại Tế Ti, bảo điện của Man tộc các ngươi rốt cục ở nơi nào? Toàn thân Diệt Linh Vương tràn đầy sát khí, híp mắt hỏi.
1283 Sắc mặt mọi người đại biến, một khắc này nếu bọn họ còn chưa biết đã phát sinh chuyện gì thì không khỏi quá ngu ngốc, không ngờ là do Man tộc đem Mê Không Châu đặt trong Chiến trường Cổ Tộc, làm cho Yêu tộc cùng Nhân tộc lấy được, nhưng vì sao bọn hắn cần làm như thế? Chẳng lẽ là vì an toàn đi tới chỗ này? Trong nháy mắt, mặc dù mọi người không hiểu rõ toàn bộ sự tình, nhưng tình huống đại khái đều có chút hiểu được.
1284 - Đây là trận pháp tôn cấp! Vừa đi vào cửa, Lâm Tiêu chẳng những phát hiện tầm mắt vặn vẹo, thậm chí linh hồn lực cũng bị vặn vẹo, giống như nơi này là một mảnh hư không, bất kỳ thứ gì cũng không thể phóng thích, thậm chí thời gian cũng thay đổi, mặc dù linh hồn lực có thể cảm giác được một ít hình ảnh nhưng không cách nào xác nhận cự ly cùng vị trí của nhau, đây là chuyện trước nay chưa từng có.
1285 - Mẹ nó, tiếp tục đi như vậy chừng nào mới xong! Diệt Linh Vương mắng to, bất thình lình một đạo hắc ảnh xuất hiện ngay ngã rẽ, liền đối diện ánh mắt với hắn.
1286 Bá bá bá… Từ thân thể hắn đột nhiên bạo lướt ra mười mấy hắc ảnh, tốc độ cực nhanh, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Lâm Tiêu, mỗi ảnh tử phát tán ra áo nghĩa lực lượng cường đại, tuyệt không giống như phân thân khi nãy.
1287 Man nguyên khủng bố trùng kích lẫn nhau tạo thành trận nổ lớn, hai bên vách tường bị oanh không biết bao nhiêu lỗ thủng, khi khói bụi dần dần tiêu tán, đôi mắt Tà Đa rốt cục nhìn thấy được Lâm Tiêu, khóe môi đang cười lạnh chợt đọng lại, diễn cảm biến thành ngây dại.
1288 - Thân ảnh thứ ba bên trái là chân thân của hắn. Thanh âm Long gia vang lên trong đầu Lâm Tiêu. - Phong Chi Vô Ảnh! Lâm Tiêu đã sớm có chuẩn bị, ngay trong nháy mắt Long gia lên tiếng lập tức chém thẳng một đao ra ngoài, cơn lốc phong nhận cường hoành đem thân ảnh thứ ba gắt gao cấm cố trong hư không, điên cuồng cắt xé thân thể của hắn.
1289 Cùng lúc đó, bên trong thông đạo của Phân thân Toản Địa Giáp đang đi tới, Thứ Châm rất nhanh đã tìm tới vị trí của hắn. - Yêu tộc Kim Giáp Vương đã đi đâu, vì sao tới bây giờ còn chưa tìm được? Thứ Châm nhíu mày, thân hình bay nhanh.
1290 - Dạ! Bốn man vương cùng ra tay, oanh kích lên cửa thạch thất. Oanh long một tiếng, năng lượng tráo chợt sáng lên, sau đó vặn vẹo, cản lại công kích của bốn man vương.
1291 Đi vào sâu trong bảo điện, một cỗ cảm giác áp lực không ngừng áp bức trên người Lâm Tiêu, tuy bảo điện được chế tạo không biết đã bao lâu, mà cường giả Man tộc xây dựng nó không biết đã vẫn lạc bao nhiêu năm, nhưng uy áp bên trong lại giống như lưu lại ở nơi này, làm chân nguyên Lâm Tiêu cũng lưu chuyển khó khăn.
1292 Man nguyên tinh phách cứng rắn ở trước mặt tiểu Viêm chẳng khác gì cây kem, ăn ngon miệng vô cùng. Chỉ nháy mắt tiểu Viêm đã ăn mấy chục khối man nguyên tinh phách, hắn thật cẩn thận ngẩng đầu, diễn cảm như làm tặc, không biết Lâm Tiêu ca ca chứng kiến mình ăn vụng đồ của hắn có thể đánh mông tiểu Viêm hay không, nhưng thật sự ăn đồ vật này trong người vô cùng thư thái! Tiểu Viêm muốn khắc chế chính mình, nhưng không qua bao lâu lại không nhịn được.
1293 Rời khỏi thạch thất, Lâm Tiêu tiếp tục đi tới. Cùng lúc đó Tà Thử Vương hao tổn thật nhiều khí lực mới mở ra cửa thạch thất thứ hai. Làm cho hắn tức giận chính là bên trong cũng trống rỗng, hoàn toàn không có vật gì.
1294 - Muốn chạy thoát tay ta? Nằm mơ! - Tà Ảnh Vô Song! Tà Thử Vương rống to một tiếng, tay phải hóa thành vô số trảo ảnh điên cuồng trảo nhiếp Lâm Tiêu, tốc độ hắn nhanh kinh người, trảo ảnh đem Lâm Tiêu đinh lên vách tường chẳng khác gì một bức họa.
1295 Quả nhiên bên trong đại điện nơi này bọn hắn phát hiện bốn văn kiện bảo vật, vì vậy mới ra tay muốn phá vỡ hộ tráo bên ngoài lấy tới tay. Lúc này Lâm Tiêu mới tỉnh ngộ, nguyên lai Huyền Diệu Vương bọn họ không lấy được bảo tàng trong thông đạo, mà những người khác có thể nhanh chóng đi tới chỗ này hẳn cũng làm như thế, như vậy xem ra bảo tàng vòng ngoài trong những thông đạo khác vẫn còn lưu trong các mật thất.
1296 Oanh long! Phân thân cùng Phân thân Toản Địa Giáp va chạm lẫn nhau, kỳ thật với thực lực Phân thân Toản Địa Giáp chỉ một móng vuốt là đủ xé rách phân thân, nhưng theo Lâm Tiêu khống chế, hai bên giả vờ quấn thành một trận đại chiến, đồng thời lao tới gần chỗ bảo vật.
1297 - Hỗn đản! Tà Hồn Vương giận dữ, sở dĩ hắn tuyển chọn chiến đao là vì nhìn thấy chỉ có Lâm Tiêu cùng Phân thân Toản Địa Giáp tranh giành, thực lực cả hai đều nhỏ yếu nên mới ra tay.
1298 Lâm Tiêu rõ ràng cảm giác được lực lượng trong thân thể Phân thân Toản Địa Giáp đang kéo lên với tốc độ kinh người. Hai mươi bốn không gian đạo văn. Hai mươi lăm… Hai mươi sáu… Nguyên bản Phân thân Toản Địa Giáp có hai mươi ba không gian đạo văn, lúc này nhanh chóng tăng lên, mãi tới cực hạn ba mươi đạo không gian đạo văn của yêu vương nhị trọng mới dừng lại.
1299 Càn quét xong thông đạo này, Lâm Tiêu lại đem mấy thông đạo còn lại vơ vét không còn. Cả quá trình ước chừng hơn một giờ thời gian. Rốt cục vơ vét xong toàn bộ bảo tàng bên ngoài, Lâm Tiêu rốt cục mới ngừng lại.
1300 - Lâm Tiêu, không bằng ngươi đưa chí tôn khí cho ta bảo quản, chờ ra khỏi bảo điện ta sẽ trả lại cho ngươi, tin tưởng chí tôn khí nằm trong tay ta, Yêu tộc tuyệt sẽ không còn ý kiến.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 37