21 Lễ mừng năm mới không có gì khác khác biệt là ăn cơm tất niên, thăm người thân.
Hôm nay là đêm ba mươi, từ khi vào đông tới nay lần đầu tiên Diệp Bội lại tỉnh dậy vào sáng sớm, sau đó bò dậy từ trên giường.
22 Ăn xong cơm tất niên thì thời gian mới chỉ có năm giờ, thời đại này cũng không có cái gì vui. Dưới sự thúc giục của ba Diệp mẹ Diệp, Diệp Bội đi ra ngoài gọi điện thoại cho nhà bà ngoại, mấy ngày trước gặp nhau một lần sau đó bởi vì lo thân thể mẹ Diệp cho nên cũng không ở nhà bà ngoại bao lâu, lần này là lần đầu tiên liên lạc sau hôm ấy.
23 Mùng một đầu năm, đây là một ngày rất tốt, cũng là một ngày sớm nhất trong một năm, cũng cho thấy Diệp Bội lại lớn thêm một tuổi.
Mở mắt, nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa sổ, Diệp Bội chợt trợn to hai mắt, một mảnh trắng xóa, lại liếc nhìn tất cả nóc nhà bị bao phủ toàn bộ, vội vội vàng vàng mặc quần áo tử tế.
24 Editor: trang bubble
Chăm sóc tốt Tiểu Hạo Hạo, Diệp Bội bắt đầu đưa sự chú ý tới trên người cô út Diệp.
“Cô út, con đấm lưng cho cô có được hay không?”
“Hả? Bội Bội à, sao con không đi đấm lưng cho mẹ con ấy?” Cô út Diệp cảm thấy có chút buồn cười đối với hành động lấy lòng của Diệp Bội, không biết cô cháu gái này lại có ý định gì.
25 Editor: trang bubble
Tuy là lúc bình thường nhà họ Diệp vốn cũng không có giường dư, nhưng đến lễ mừng năm mới, bởi vì các thân thích đều đi tới đi lui, ở nhà khó tránh khỏi sẽ có một ít dùng cho khẫn cấp.
26 Editor: trang bubble
Dù sao thời gian nghỉ đông ngắn, người một nhà Diêu Cẩn cũng không nán lại bao lâu ở trong nhà Diệp Bội thì đi trở về. Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, mùa đông cũng chầm chậm qua đi, mùa giá rét đã qua dường như sau đó Diệp Bội cũng trở nên sống động, bắt đầu hiện ra sức sống của cô lần nữa, đến cả đoản văn đã rất lâu không viết cũng lại bắt đầu viết lần nữa.
27 Editor: trang bubble
Một ngày tháng tư, mẹ Diệp đột nhiên đau bụng khó nhịn, sau khi trải qua đau đớn một hồi thành công sinh ra một bé gái.
Diệp Bội tò mò chọt khuôn mặt nhỏ nhắn, nhăn nhíu, mắt mở to như không mở, hình như là cảm thấy người chị không chịu trách nhiệm như Diệp Bội đang chọt mặt của bé, không nhịn được bĩu môi, trong miệng ô ô hai tiếng, nhưng cũng không có khóc lớn tiếng ra.
28 Editor: trang bubble
“Hu hu, chị. . . . . . ” Điền Hạo Hạo đi từng bước một về phía Diệp Bội, trên mặt vương đầy nước mắt và nước mũi, hơn nữa cậu vừa đi vừa lau, làm cho cả khuôn mặt cậu đều tối lại.
29 Editor: trang bubble
Có một số việc, một khi bùng nổ sẽ rất khó lắng lại; có vài người một khi cặn bã sẽ rất khó quay đầu lại.
Chuyện cô út Diệp đã hoàn toàn bùng nổ ra, thậm chí cho tới thời điểm cuối cùng đến cả trưởng thôn cũng tham gia, không phải trưởng thôn của một thôn, mà là trưởng thôn của hai thôn.
30 Editor: trang bubble
Sân bay thành phố H, giữa không trung máy bay đến đến đi đi xem ra đặc biệt đồ sộ, tuy là không bằng máy bay đời sau, nhưng nếu chỉ là nhìn từ thời đại này cũng coi như là rất tốt.
31 Editor: trang bubble ^^
Kèm theo tiếng chuông tan học vang lên, Trang Ninh từ từ đi tới bên cạnh Diệp Bội, cẩn thận từng li từng tý nói: “Chị, mới vừa rồi là lỗi của em, thật xin lỗi.
32 Editor: trang bubble ^^
Có câu nói dân không đấu với quan, những lời này không chỉ có ở thời cổ mà dù là hiện tại cũng áp dụng giống nhau.
Đời trước tại sao Diệp Bội và Diêu Cẩn phải rơi vào kết cục như vậy, rõ ràng là có năng lực nhưng hết lần này tới lần khác phải từng bước một bò lên trên từ dưới đáy, rõ ràng tỷ lệ thành công đi kinh doanh sẽ được lớn hơn nhiều lắm, thời gian trả nợ cũng sẽ ngắn hơn nhiều.
33 Editor: trang bubble ^^
Ngày hôm sau, khi Diệp Bội tới trường học, phát hiện dù là mình gặp người nào đều sẽ bị chỉ chỉ chõ chõ, sau đó đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình.
34 Editor: trang bubble
Lúc Diệp Bội đi ra cửa trường học đã thấy Diêu Cẩn đang đứng ở nơi đó, cười dịu dàng.
“Diêu Cẩn. ” Đi tới bên cạnh anh, đưa tay nắm lấy tay anh, Diệp Bội ngẩng đầu cười nói, “Em biết ngay anh sẽ tìm đến em đấy.
35 Editor: trang bubble
Nói thật, thời đại này hiệu suất con người vẫn rất tốt, lúc này không tới, cũng chỉ vài chục phút người đã tới đủ.
Trong phòng họp, một đám “Người cũ” nhìn hai đứa nhỏ mười mấy tuổi hai mặt nhìn nhau ngồi ở trên ghế bà chủ.
36 Editor: trang bubble ^^
“Dì Âm,“ Diệp Bội cúp điện thoại nhìn người đàn bà, cười đến rất vui vẻ, “Có chuyện con muốn hỏi một chút, không biết dì có thể cho con một câu trả lời hài lòng hay không?”
Tuy là Lưu Âm cảm thấy không hiểu ra sao đối với thái độ Diệp Bội, nhưng dì ta vẫn cảm thấy ở trước mặt dì ta cũng chỉ là một đứa con nít mà thôi, cũng không có gì đáng lo, cười nói: “Con nói, chỉ cần là dì có thể trả lời dì nhất định cố gắng trả lời con.
37 Editor: trang bubble ^^
Khi Diệp Bội thấy Trang Ninh, Trang Ninh cũng tương tự thấy được Diệp Bội, lúc này Trang Ninh đứng ở trong đám người, trên mặt mang theo nụ cười hoàn mỹ và đáng yêu, trên người mặc váy bồng bồng màu trắng, trên đầu chải kiểu tóc đáng yêu.
38 Editor: trang bubble
“Diêu Cẩn, anh tỉnh lại đi, Diêu Cẩn, anh tỉnh lại đi mà. ” Diệp Bội lớn tiếng kêu, nhưng dù sao cách một khoảng cách rất lớn, đối phương hoàn toàn giống như không có phản ứng, cho đến trong màn hình cửa trong phòng được mở ra, lúc một chàng trai vào cửa vỗ mặt của Diêu Cẩn mới có động tĩnh.
39 Kết cục của Trang Ninh có hai lựa chọn, một là đi nhà tù, một cái khác chính là đi bệnh viện tâm thần, chỉ xem mong muốn chủ quan của người này và ý nghĩ người nhà cô ta, còn có một chút chính là ý nghĩ của người bị hại, về phần cái nhìn bác sĩ, vào lúc này gần như là thùng rỗng kêu to.
40 Editor: trang bubble ^^
Sau khi Trang Nghiêm rời đi Diệp Bội mới thở dài một hơi, nhưng cũng chán nản ngồi trên ghế sa lon.
“Reng reng reng” Chuông điện thoại lại trùng hợp gọi lại.