1 Nam Hân Nhạc ôm chặt lấy thân đệ đệ ba tuổi, hai mắt kinh sợ nhìn chằm chằm Cấm vệ quân bao vây bốn phía. Thi thể của người hầu nằm la liệt trên đất, nhìn những ánh mắt quen thuộc kia, bên tai nàng giống như còn có thể nghe thấy tiếng khóc thét của bọn họ trước khi chết, cơ thể run rẩy càng nhiều, nhìn mặt đất đầy máu cùng thi thể, nàng càng ôm chặt đệ đệ, không để hắn nhìn thấy tình cảnh tàn nhẫn này.
2 Âm thanh lanh canh làm nàng thức giấc. Mở mắt ra, trước mắt là màng đen, nàng liền giật mình, lông mày lập tức chau nhẹ. Cho dù ban đêm nàng cũng có thể nhìn thấy, nhưng mà bây giờ trước mắt chỉ là một mảng tối đen, nàng không nhìn thấy gì, trong lòng nhất thời gấp gáp, nàng nhanh chóng ngồi dậy, bả vai truyền đến đau đớn làm nàng cắn răng, đầu lông mày nhíu chặt, chăn đắp trên người rơi xuống, nàng cảm thấy cơ thể mát mẻ.
3 Nam nhân kia không có ở đây. Không mở mắt ra Nam Hân Nhạc cũng biết trong phòng không có ai, điều này khiến nàng cảm thấy lạ. Mỗi ngày chỉ cần nàng tỉnh, Khúc Lang Tịnh nhất định ở đây, sau đó sẽ tự mình uy nàng uống thuốc.
4 Đánh cuộc bắt đầu, Nam Hân Nhạc luôn tìm kiếm cơ hội. Đối với Khúc Lang Tịnh nói cái gì yêu hay không yêu, nàng không cảm nhận hắn thật tâm, huống chi nàng tuyệt đối sẽ không yêu cũng không nhận tình yêu của hắn, nàng không có hứng thú chơi cùng hắn, nàng đáp ứng chẳng qua là nàng có lý do, mục đích của nàng chỉ có một.
5 Mưa to như trút, bầu trời đánh xuống từng cơn sét, tình tình này không thể nào xuống núi. Khúc Lang Tịnh khá quen thuộc với rừng núi, dẫn nàng đến một sơn động, bên trong có sẵn củi và cỏ khô.
6 Mưa đã tạnh, giữa bọn họ cũng trở nên hòa nhập. Bọn họ sống hòa bình, cả hai đều không nêu lên bất kỳ đề tài nhạy cảm nào, giống như người bình thường, sống yên lặng qua ngày.
7 Khúc Lang Tịnh hoảng hốt nhìn thanh chủy thủ cắm trên ngực, đau đớn lan tràn toàn thân, máu tươi tràn ra, hắn che ngực, không thể tin từ từ ngước mắt nhìn về phía người trước mặt.
8 Kim Lăng hướng điện, văn võ bá quan chia làm hai bên, tay cầm tấu chương, ánh mắt cung kính cúi đầu, nhưng trên mặt lại lộ ra sự khẩn trương. Nửa tháng trước Viêm Lăng quốc phái sứ giả tới Kim Lăng, đưa lên thư tín của Viêm Lăng Vương, nói rõ muốn kết minh cùng Kim Lăng Hoàng triều, hòa bình chung sống.
9 ''Tham kiến Công chúa. '' Tiếng nói trầm thấp khiến nàng giật mình, không đúng, không phải giọng nói này. "Ngươi. . . . . '' Nam Hân Nhạc trừng mắt hắn, giọng nói như nỉ non: "Không đúng, giọng nói của ngươi không phải như thế.
10 Giờ hợi…. . Nam Hân Nhạc nhìn mặt trời đang chìm dần xuống phía tây, hai bàn tay nắm chặt, có thể thấy hai bàn tay nắm chặt đang ẩn ẩn run rẩy. Tỷ tỷ cho muội cơ hội chọn lựa ----- Một: hắn chết; hai: cùng ta đối nghịch.
11 Chương 10 (tt)Khúc Lang Tịnh nhìn bóng dáng xuất hiện bên ngoài cửa lao, đôi môi nhạt màu lập tức giương lên, con ngươi hiện lên tia sáng dịu dàng. ''Hân Nhi.
12 Chương 10 (tt)Xe ngựa dần dần đi xa, Nam Hân Nhạc nhìn hoàng thành dần dần biến mất, ánh mắt giật mình. Một đôi tay ấm áp ôm nàng vào lòng: ''Hân Nhi.