Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tam Tấc Ánh Nắng

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 110
Chương mới nhất: Ngoại Truyện 4
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Bạn đang đọc truyện Tam Tấc Ánh Nắng của tác giả Tam Nguyệt Vi Thảo trên website đọc truyện online. Cô là con gái độc nhất của trùm buôn bán ma túy khét tiếng.

Danh sách chương Tam Tấc Ánh Nắng


Chương 1: Nửa Đêm Ở Mị Thành

1 Đó là vào một ngày mùa đông của tháng Giêng, ngoài cửa tuyết trắng một vùng, thành phố vào ban đêm được bao phủ bởi màu trắng lạnh lẽo, nhưng bên trong căn nhà, máy sưởi được chạy hết công suất, không hề cảm giác được cái lạnh thấu xương.


Loading...

Chương 2: Liệu Có Phải Là Bắt Đầu? (i)

2 Trong phòng chỉ còn lại một mình Mộc Cận, sau cuộc điện thoại vừa nãy Diệp Thiên nhanh chóng bỏ ra ngoài, điều này khiến cô cảm thấy yên tâm. Cửa bị người bên ngoài khóa lại, Mộc Cận lui về góc của sofa chờ đợi Giang Thiếu Thành tới đưa cô rời khỏi Mị Thành.


Chương 3: Liệu Có Phải Là Bắt Đầu? (ii)

3 Ngày hôm sau, điện thoại của Trương Dĩnh vẫn không liên lạc được, tin tức về Lục Thừa cũng không có, Mộc Cận ở trong phòng lo lắng về tình hình của bạn mình nhưng lại không dám tùy tiện chạy tới Mị Thành hỏi thăm tin tức, cả ngày tâm trạng luôn lo sợ bất an.


Chương 4: Liệu Có Phải Là Bắt Đầu ( Iii )

4 Giang Thiếu Thành nâng tay xem đồng hồ, hắn còn có chuyện phải xử lí, mà vị đại tiểu thư này lại nằng nặc đòi hắn tặng quà sinh nhật, hắn im lặng chừng một phút.


Chương 5: Liệu Có Phải Là Bắt Đầu? ( Iv )

5 Theo thói quen, Giang Thiếu Thành nheo đôi mắt sắc sảo của mình lại, cô bé này rõ ràng là rất sợ anh, vậy mà lúc này lại giữ rịt lấy tay áo của anh, trông giống như một con cún con bị người ta vứt bỏ, thảm hại vô cùng.


Chương 6: Không Có Chỗ Cho Trái Tim

6 Buổi tối hôm đó, Mộc Cận thật khó có thể chìm vào giấc ngủ. Dù cô luôn được bảo vệ rất tốt, không phải tận mắt chứng kiến những cảnh đẫm máu nhưng cô cũng không ngây thơ đến mức không biết bản thân đang sống trong một gia đình như thế nào.


Chương 7: Đối Mặt Với Em, Luôn Thấy Không Đành Lòng

7 Từ sau đêm đó, trong những ngày tiếp theo, Mộc Cận không tìm được lý do và cơ hội để gặp mặt Giang Thiếu Thành. Ngay cả bản thân vì sao muốn gặp anh cô cũng không hiểu, gặp anh để làm gì, chỉ là cô rất muốn được nhìn thấy anh mà thôi.


Chương 8: Cuối Cùng Đã Có Ngày Để Cho Cô Chờ Đợi

8 Rất nhanh đã thấy Giang Thiếu Thành bưng một bát mì đặt lên bàn, hơi nóng bốc lên mang theo hương vị của bát mì lan tỏa trong không khí, Mộc Cận thử gắp một đũa mì cho vào miệng, mùi vị cũng không tệ lắm.


Chương 9: Từng Bước Đắm Chìm

9 Giang Thiếu Thành mở cửa, xưa nay căn phòng của anh luôn chìm trong bóng tối nay lại sáng đèn, ngay lập tức Giang Thiếu Thành trở nên cảnh giác nhưng anh chưa kịp có hành động nào khác thì có người gọi tên anh.


Chương 10: Giấc Mộng Mười Năm

10 Đêm khuya, Chu Lạc Khiết vẫn chưa ngủ, gần đây chứng mất ngủ càng ngày càng nghiêm trọng, nhiều lúc cô cảm thấy mình đang già đi, mặc dù cô chưa đến ba mươi tuổi.


Chương 11: Từ Lúc Nào Cô Đã Ỷ Lại Vào Anh?

11 Dù sao cô cũng không phải là Chu Lạc Khiết của mười năm trước, ở bên cạnh Diệp Thiên mấy năm nay, nguy hiểm cỡ nào cô cũng đã trải qua. Giống như ngày hôm nay, dù có khó khăn nhưng vẫn chưa đến mức khiến cô cảm thấy lúng túng!Vừa rồi, khi Trần Kiến Trung bị thuộc hạ của Long Tại Nham cản lại bên ngoài, súng của cô cũng đã bị giữ lại, cô chỉ còn cách giữ bản thân thật bình tĩnh, cái gì phải tới sẽ tới! Thật ra, cô có một suy nghĩ vô cùng hoang đường, nếu như đêm nay cô không thể ra khỏi nơi này, phản ứng của Diệp Thiên sẽ như thế nào? Sẽ vì cô mà đối đầu với Mộc gia chứ?Có đôi khi cô nghĩ mình đối với Diệp Thiên là một người rất quan trọng, nhưng suy nghĩ ấy của cô không thể kéo dài được bởi Diệp Thiên đã dùng thái độ lạnh lùng của hắn bóp chết.


Chương 12: Đừng Quá Tin Tưởng Tôi

12 Mộc Cận buồn chán đi quanh phòng khách, tin nhắn đã gửi đi từ 20 phút trước đến giờ vẫn chưa thấy trả lời. Cô cố gắng kiếm chế lại ý muốn gọi điện thoại cho anh, bước đến bên cửa sổ vén rèm nhìn ra bên ngoài.


Chương 13: Ước Muốn Có Thể Sớm Chiều Gặp Mặt

13 Trời đã gần rạng sáng, nhưng màu sắc của ban đêm vẫn chưa tản đi hết, tạo nên một không gian mơ hồ. Chiếc xe lướt đi trên con đường vắng vẻ không một bóng người, Mộc Cận ngồi trong xe Giang Thiếu Thành, trên người mặc áo lông thật dày, hai tay đút trong túi áo, giống như một con mèo đang làm tổ trên ghế phụ.


Chương 14: Nương Tựa Lẫn Nhau

14 Viên đạn vẫn còn nằm trong bắp đùi của Chu Nhất Minh, Trần Kiến Trung cởi áo khoác của mình buộc lại miệng vết thương trên chân của hắn. Rất nhanh từng mảng máu tươi không ngường tuôn ra thấm ướt cả chiếc áo, Chu Nhất Minh cũng coi như là một người có khí phách, mặc dù đau đớn khiến toàn thân co giật, mồ hôi tứa ra, sắc mặt tái nhợt giống như một tờ giấy trắng, nhưng hắn nghiến răng thật chặt không nói nửa lời.


Chương 15: Cả Đời Này Cũng Như Vậy

15 Lúc Chu Lạc Khiết bước vào tới cửa, thấy người giúp việc đang chuẩn bị mang điểm tâm lên lầu, Chu Lạc Khiết gọi lại, hướng ánh mắt về của phòng của Diệp Thiên, hỏi: “Anh ấy dậy rồi sao?” Diệp Thiên là một ông chủ rất biết hưởng thụ.


Chương 16: Mùi Hương Mê Hoặc Lòng Người

16 Nghe xong Chu Lac Khiết có chút do dự, nhưng cô vẫn đứng dậy bước xuống lầu, gọi nhân viên khui một chai Lafite năm 80 rồi tự mình mang vào trong phòng VIP.


Chương 17: Quà Sinh Nhật (i)

17 Trong phòng bệnh, Lục Thừa cầm di động do dự không biết có nên gọi điện thoại cho Mộc Cận hay không, thái độ bây giờ của Mộc Cận làm cho hắn có chút rối bời.


Chương 18: Quà Sinh Nhật (ii)

18 Lục Thừa không nghĩ tới việc Mộc Cận lại đi cùng một người đàn ông khác đến đón hắn. Nhìn thấy đi phía sau Mộc Cận là Giang Thiếu Thành, vẻ mặt Lục Thừa có phần mất tự nhiên.


Chương 19: Quà Sinh Nhật (iii)

19 Vì ‘trong lòng có ý xấu’* khiến Mộc Cận cảm thấy chột dạ nên không dám nói chuyện thêm với Giang Thiếu Thành, may mắn là anh cũng không lên tiếng. Sau đó, anh chỉ im lặng lái xe suốt quãng đường, Mộc Cận ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt lơ đãng lướt qua những cửa hàng phía bên kia đường, kêu lên: “Dừng xe!”*心怀不轨: tâm hoài bất quỹGiang Thiếu Thành thắng lại: “Chuyện gì vậy?”Mộc Cận chỉ vào cửa hàng đối diện: “Em muốn đi mua đồ.


Chương 20: Dao Động

20 Một bàn đầy thức ăn trong phòng khách, hơi nóng của bát canh vẫn còn bốc lên, hộp bánh kem bên cạnh vẫn chưa mở ra, lúc này Giang Thiếu Thành mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật của mình.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Yêu Như Vậy Hận Là Thế

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27


Danh Gia Vọng Tộc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 91


Ở Nơi Hoa Đào Nở Loạn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 46


Nữ Thần Trở Về

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Vân Mây

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 40


Bí Mật Nơi Góc Tối

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50




Đóng Cửa Thả Boss

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28