21 Giang Thiếu Thành nói: “Không phải mọi người đều nói, nếu nói ra sẽ không linh nghiệm nữa sao?”Chuyện mà có khả năng làm được thì cũng không cần cầu nguyện, chỉ với những tham vọng xa vời người ta mới cần đến điều này.
22 Mộc Cận mở to đôi mắt đảo một vòng xung quanh, trên đầu giường đặt một chiếc máy tạo độ ẩm không khí hình chú heo màu hồng đang vui vẻ phun từng làn hơi nước màu trắng, bên cạnh giường có đặt di động của cô.
23 Chu Lạc Khiết đứng ở một góc hành lang gấp khúc nơi ánh đèn chiếu xuống lúc sáng lúc tối. Ở tầng một là ngọn đèn chùm như có vô số tia sáng chiếu ra, xuyên qua không khí, tiến gần đên bên cô rồi dừng lại ở dưới chân cô như đang phô diễn ánh sáng tinh tế nhất.
24 Chu Lạc Khiết lái xe không có mục đích hướng đi xuống đại lộ. Phía cùng đường cao tốc ngoại thành dòng xe cộ dần dần thưa bớt, sau gương chiếu hậu kia, chiếc xe con càng thêm thấy rõ.
25 Chu Lạc Khiết không để ý đến vẻ kỳ quái của Diệp Thiên, vào trong phòng cũng không thèm nhìn hắn, thay áo ngủ, xốc chiếc chăn bị hắn đè lên một nửa rồi chui vào trong.
26 Buổi tối, trong bệnh viện rất yên ắng, Giang Thiếu Thành đi ở ngoài hành lang chỉ nghe thấy tiếng bước chân của chính mình. Trên hành lang, chỉ có một người y tá trực đêm vừa đi ra từ một phòng bệnh, y tá này anh cũng biết.
27 Đêm 30 tết, ven đường phố xá giăng đèn rực rỡ như ban ngày, Mộc Cận ngồi ở trong xe nhìn ra bên ngoài. Trên quảng trường cách đó không xa có ánh sáng phát ra từ những ngọn đèn treo xung quanh đài phun nước lung linh như ngọc, nghe nói mỗi năm vào đêm này, rất nhiều đôi yêu nhau thường tụ tập ở nơi này trong thành phố, cùng nhau chờ đợi tiếng chuông mừng năm mới, hứa hẹn lâu bền mãi mãi.
28 Hai người cùng nhau về nơi ở của Long Tại Nham, chỗ ở của Long Tại Nham giống như một chi nhánh của Mộc gia, trông không giống với với nơi ở bình thường của một người đàn ông độc thân, khu vườn có gắn với những kiến trúc châu Âu.
29 Nụ cười trên gương mặt Mộc Cận dần dần biến mất, người đang đứng trước mặt đây cũng không phải là người mà cô đang chờ đợi mà là Lục Thừa. Cậu ta vẫn giống trước, ăn mặc như một nghệ sĩ, tóc dài quá tai, mặc trang phục quần jeans và áo khoác da, một tay đút vào túi quần.
30 Cảm nhận được tâm tình của Chu Lạc Khiết mấy hôm nay không tốt, một người làm của Diệp gia vào phòng gọi một tiếng “Chu tiểu thư”. Sau đó chần chừ đứng trước mặt cô, không dám mở miệng.
31 Vì Chu Lạc Khiết và Diệp Thiên mỗi người đều có tâm sự lam cho không khí bữa cơm tất niên vô cùng yên lặng. Chu Lạc Khiết nhớ đến lúc cha mẹ của mình vẫn còn sống, mỗi năm cứ đến tết âm lịch đều là lúc chị em cô vui vẻ nhất, cho dù cha mẹ đều chỉ là những công nhân bình thường, cũng không thể cho cô và em một cuộc sống có đủ đầy thức ăn ngon và quần áo đẹp, nhưng khi mất đi họ, cô và em trai cũng mất đi toàn bộ che chở.
32 Dì Trâu đem cơm chiều lên tầng, mấy hôm nay Mộc Cận luôn nằm trên giường, sau đêm giao thừa thức trắng để chờ đợi lại đổi lấy là bị cảm nặng, cô vẫn cố chấp, không chịu đi bệnh viện, Dì Trâu đành phải gọi cho Long Tại Nham.
33 Một chiếc Hummer màu đen dừng lại trước một phòng khám tư nhân nhỏ trên ngã tư đường, Chu Nhất Minh miệng ngậm một điếu thuốc lá hạ cửa kính xe bên ghế lái phụ xuống, vài lần nghiêng đầu ra nhìn bên ngoài.
34 Dù sao, Lâm Hiểu Quân chỉ là cô gái 20 tuổi, để đối phó với một người như Chu Nhất Minh, cô vẫn còn rất non tay. Nhìn xe của Chu Nhất Minh vẫn đỗ phía dưới không đi, nỗi bất an cùng sợ hãi tựa như cái lạnh xuyên thẳng vào cơ thể cô.
35 Tối nay, Tần Tiên Dũng đãi tiệc ở Mị Thành, mời Giang Thiếu Thành và Long Tại Nham cùng tới, chúc mừng hai nhà Tần Mộc chính thức hợp tác, cùng lúc đó, Diệp Thiên cũng đã có mặt trong bữa tiệc.
36 Trần Kiến Trung nhìn thời gian đã không còn sớm, mà Chu Lạc Khiết vẫn đợi từ hai, ba tiếng trước, nhân tiện nói: “Hay là để tôi gọi điện cho Nhất Minh.
37 Trong thời điểm nhạy cảm như thế này mà Mộc Cận lại mất tích, những người chịu trách nhiệm an toàn cho cô đều không thể giải thích rõ làm thế nào mà lại biến mất trong nháy mắt như vậy, điều này làm cho Mộc Thường Phong cực kỳ tức giận, suýt chút nữa là bắn chết bọn họ ngay tại chỗ.
38 Buổi chiều, Chu Lạc Khiết từ bên ngoài trở về, thấy trong sân nhà vài chiếc xe lạ, nhìn qua cửa kính xe có thể thấy mỗi chiếc đều có một hai người đàn ông vạm vỡ, đều là những khuôn mặt xa lạ.
39 Buổi tối, Giang Thiếu Thành tắm rửa sạch sẽ, rũ bỏ những vất vả mệt mỏi suốt một ngày đường, anh tựa người vào đầu giường, loay hoay chơi đùa với khẩu súng lục thường mang bên người.
40 Giang Thiếu Thành hô hấp khó khăn khiến cho Mộc Cận cảm giác được sự khác thường, nhưng là xung quanh một mảnh tối đen, chỉ có thể dựa vào ánh trăng để cảm nhận được bóng hình loáng tháng trước mắt, cô không thể nhìn rõ biểu hiện trên khuôn mặt lúc này của anh.