301 Nói về linh khí ở xã hội hiện đại bây giờ có lẽ đã bị tuyệt tích. Đủ khả năng tìm được bất quá chỉ là một ít đồ vật do các vị tiền bối ngày trước lưu lại hoặc đánh rơi mà thôi.
302 - Có kế hoạch gì không?Ảnh tử màu đen từ trong lòng Minh Diệu chui ra, dần dần biến thành bộ dạng nữ tử. Mị đối với việc động não thật không chút lành nghề, theo nàng xem ra, loại chuyện này cứ giao cho người khác đi làm, chính mình chỉ cần phụ trách chiếu theo kế hoạch đi thực hiện thì vẫn tốt hơn.
303 Vừa đi ra thang máy liền nhìn thấy một thực nghiệm tràng thật lớn. Hoặc là nói cả tầng ba toàn bộ đều là một thực nghiệm tràng khổng lồ. Vô số thực nghiệm viên đang vội vàng đi tới đi lui, căn bản cũng không có người nào có tinh lực đi chú ý Minh Diệu mới từ trên thang máy bước xuống.
304 Nhưng thật nhanh Minh Diệu liền bỏ qua ý nghĩ, bởi vì người cải tạo đang quỳ trên mặt đất ôm đầu thống khổ đã đứng lên trở lại, mà ánh mắt càng trở nên hung ác.
305 Thanh âm bên kia điện thoại cũng không có vẻ kinh ngạc:-Như vậy tên làm thí nghiệm kia như thế nào?-Hiện tại trên người hắn đều là máu của tên thiên sứ nên không phán đoán được chính xác.
306 Minh Diệu đi theo nam nhân kia tới phòng khử trùng, trải qua vài trình tự khử trùng tiêu độc, Minh Diệu bị dẫn tới một căn phòng trống trải. - Hoan nghênh anh, người bạn của tôi!Thanh âm một nam nhân truyền tới chỗ Minh Diệu:- Rất ít gương mặt phương Đông tới đây, anh là người Nhật Bản, người Hàn Quốc hay quốc gia Đông Nam Á?- Điều này trọng yếu lắm sao?Minh Diệu quay đầu lại, thấy được một nam nhân tóc vàng mặc thực nghiệm phục.
307 - Loại người tạo thành hỗn huyết hậu thiên như vậy cũng thật hiếm thấy rồi đó!Gabi nói tiếp:- Hơn nữa trong thân thể của hắn còn chảy máu của con anh.
308 -Chỉ cần có đầy đủ thời gian cùng tài chính, thứ thiên sứ này không đáng kể chút nào. Gabi nói:-Nhưng tên kia…hắn làm sao làm được?-Chuyện này thì tôi cũng không biết, nhi đồng bướng bỉnh sẽ luôn có chút phương pháp kỳ quái để lừa gạt ánh mắt của người lớn, năm xưa Cain cũng là như thế.
309 - Chúng ta đi thôi!Mị trầm ngâm thoáng chốc, hóa thành một bóng đen chui vào trong lòng Minh Diệu. Ở loại địa phương như nơi này, Mị tình nguyện đứng trong lòng Minh Diệu cũng không muốn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
310 Muốn chiến thắng đối thủ sâu thâm khó lường như vậy, Minh Diệu hoàn toàn không có chút nắm chắc. Nhưng nam nhân kia lại giữ Hắc Chi Đoạn Chương, Minh Diệu cảm giác hiện tại thật tiến lui đều khó khăn, đã đi tới nơi này, hơn nữa cũng đã thấy được Hắc Chi Đoạn Chương, chẳng lẽ cứ như vậy mà buông tha sao?- Anh đang suy nghĩ gì đó? Còn không đi nhanh đi!Mị ở trong lòng Minh Diệu thúc giục nói:- Đi bắt nam nhân kia, đoạt lấy Hắc Chi Đoạn Chương trong tay hắn!- Nhưng mà…Minh Diệu có chút do dự nói:- Dù có đuổi theo tôi cũng không nắm chắc có thể đánh bại hắn…- Vậy anh định làm như thế nào? Xem như không có chuyện gì tay không quay về sao?Mị có chút tức giận nói:- Đã đi tới tận nơi này, dù hiện tại anh có muốn bỏ qua chẳng lẽ nam nhân kia lại cho anh rời khỏi đây sao? Vừa rồi trong lời nói của hắn đã rất rõ ràng, hắn muốn thân thể của anh!- Anh có phải là nam nhân hay không chứ?Mị hổn hển nói tiếp:- Sự tình gì cũng phải làm theo kế hoạch, có mười phần nắm chắc mới dám đi làm, cuộc sống như vậy còn có niềm vui gì nữa.
311 Gạt người cái gì?Minh Diệu cười nói:- Ý của cô là loại cao nhân thế ngoại hẳn phải là một người phong độ nhẹ nhàng, một thân áo trắng phiêu diêu cử chỉ tao nhã, khí độ bất phàm sao? Cô đã xem phim truyền hình quá nhiều đi? Cao nhân cao thủ ẩn cư trong núi rừng không nhất định đều là hình tượng kia, không thể làm bạn với người phàm trong hồng trần thế tục.
312 - Làm sao mà lừa?Minh Diệu hỏi:- Chẳng lẽ đổ máu lên trên người mình sao?- Đó chỉ là mùi máu tươi, huyết khí lại khác hẳn!Dịch Tiên Sinh nhướng mày đáp.
313 - Chẳng thể trách!Minh Diệu như có suy nghĩ gì gật đầu. Hiện tại hắn rốt cục hiểu được vì sao Phạm Đồng luôn thống hận yêu ma quỷ quái đến như vậy, lúc nào cũng muốn giết sạch cho thống khoái.
314 Linh lực trong cơ thể Minh Diệu mãnh liệt bao phát. Kim sắc quang mang vờn quanh trên người có chút chói mắt, quyền phải của hắn hung hăng đánh thẳng vào hậu tâm Jackson.
315 Minh Diệu dùng chân giẫm mạnh lên mặt đất, tốc độ xông tới càng nhanh hơn. Nắm tay bao bọc Kim Quyết giống như gió táp mưa sa không ngừng huy vũ. Nhiệm vụ hiện tại của Minh Diệu không phải muốn đánh ngã Jackson, mà là muốn hắn phải trút toàn bộ tinh lực lên trên người mình.
316 Muốn chân chính tổn thương được Jackson, nhất định phải làm ra đột kích bất ngờ. Tuy rằng lực lượng của Yêu Lân cường đại, nhưng nếu như không cách nào đánh trúng được đối phương, cho dù uy lực có cường đại cũng như không.
317 Hắn quay đầu nhìn về phía cỗ thi thể không đầu nằm rạp trên mặt đất, trong tay không biết từ khi nào đang cầm một cây trường thương cũ kỹ. Cây trường thương nhìn qua thật thô sơ, chỉ là giống một cây gậy gỗ dùng vải rách cột lấy một mảnh lá sắt mà thôi.
318 Tuy rằng đầu óc có chút không thanh tỉnh, nhưng theo bản năng Minh Diệu vẫn nương theo cỗ lực lượng tập kích lăn mạnh ra sau một vòng, “oành”, một tiếng nổ vang, trường thương hung hăng đâm xuống ngay địa phương Minh Diệu té ngã, cát đá bắn tung lên mặt Minh Diệu đau điếng.
319 -Muốn nhờ vào món đồ vật chết vây khốn ta đúng là vọng tưởng!Cột sáng thô to vây chung quanh Adam chậm rãi biến mất, trên người hắn bao trùm một tầng lân vảy màu đỏ sậm, bảo vệ mấy bộ vị yếu hại của hắn, nhìn qua thật giống như một món giáp trụ kỳ lạ.
320 - Rầm!Một tiếng nổ lớn, bồi dưỡng tào nổ tung ra, chất dịch màu xanh biếc chảy đầy dưới sàn. Adam đã hoàn toàn chiếm cứ thân thể Minh Diệu từ trong bồi dưỡng tào bị phá nát bước đi ra, mà trong tay hắn đang cầm một quang cầu nho nhỏ, bên trong còn mang theo một ít hồng quang.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50