361 Mà sau khi nghe được tiếng vang cực lớn kia, A Trạch và bà chủ mang kính râm cực lớn vẫn đứng trước sạp hàng liếc nhau một cái. Mà cùng lúc đó, một cô bé đáng yêu thoạt nhìn chỉ năm sáu tuổi không biết từ chỗ nào chui ra, đứng ở bên cạnh đám nhân viên nhân viên ngoại cần , dùng bàn tay nhỏ bé lôi kéo góc áo của tên nhân viên nhân viên ngoại cần kia.
362 - Bà mẹ nó, không thể nào, hắn sao mà làm được?Các tổ viên của tổ hành động đặc biệt chạy đến từ các hướng khác nhau cũng nhìn thấy một màn này, cũng cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
363 - Một lúc sau tự nhiên sẽ biến mất, lúc trước không phải ta đã nói với ngươi rồi sao?A Nhã kỳ quái hỏi. - Không, thời gian quá dài rồi, ta cần phương pháp tiêu trừ loại dấu vết này trong thời gian ngắn.
364 Bóng dáng của mấy người đang chạy trong rừng cây. Bước chân lỗ mãng mà chậm chạp, nhìn bên ngoài không hề giống với du khách đến đây du lịch hay là nhà thám hiểm.
365 Minh Diệu mang nàng đến giường, màu da Huyết tộc vốn có chút tái nhợt, mà bây giờ da nữ hài này lại càng dọa người, không có chút huyết sắc nào. Minh Diệu biết rõ cái này là do sử dụng lực lượng quá độ, hơn nữa lại bị thương quá nặng.
366 - Như vậy hai người các ngươi tốt nhất là cùng chết đi, trở lại chỗ lão đầu tử đó, giúp ta vấn an hắn. - Ầm!Một hỏa cầu đột nhiên nổ tung bên người nữ hài, mặc dù không đánh bại được vòi rồng do từng tầng mảnh vụn bên người nữ hài kia nhưng đã cắt đứt nàng tụ tập lực lượng.
367 Alie đang không ngừng chạy trốn dọc theo hành lang màu trắng, mà hắc ám đuổi theo sau lưng giống như là lỗ đen, tiếp xúc với thứ gì thì thôn phệ thứ đó gần như không còn.
368 Bị che khuất mắt phải, Minh Diệu trong nhất thời mất đi tri giác, giống như cho tới bây giờ không tồn tại qua. Máu trên miệng vết thương ở ngực trái chảy ra không ngừng, lộ ra lỗ thủng đen nhánh.
369 Trong lúc Minh Diệu đang suy nghĩ nên làm thế nào, một cổ vòi rồng mạnh mẽ đã đánh úp tới trước mặt. Thật vất vả đứng dậy lại ngã xuống. Minh Diệu gian nan ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy cái lỗ thủng trên vách tường phát ra quang mang cực mạnh.
370 Bộ pháp linh xảo, thỉnh thoảng né tránh tia chớp từ trong phòng ngủ của Lilith bay ra, Minh Diệu lập lại chiêu cũ, dựng ở trước của gian phòng của Lilith một hàng gai đất.
371 Lilith khẽ cười nói:- Đó là cực hạn của nhân loại, cũng là gông xiềng giữa nhân loại và thần. Mà cái ta làm với ngươi, chính là cởi bỏ gông xiềng này, làm cho lực lượng của ngươi phát huy ra hoàn toàn.
372 - Hắn không chạy nữa, bởi vì phía trước là khu vực hạn chế, xem ra nó vẫn có thể tiếp thu mệnh lệnh. - Không, chưa chắc vì tiếp thu mệnh lệnh của chúng ta mà dừng lại.
373 Minh Diệu nhíu chặt mày lại. Hắn đứng dậy đi về phía cửa sổ, hướng phía bầu trời nhìn lại. - Cảm giác được không? Cỗ năng lượng đáng sợ kia, giống như là bị vật gì đó xé mở ra vậy.
374 Nói tóm lại, mặc kệ thế nào, ta vẫn là ta ban đầu. Coi như là thân thể biến dạng, chết đi, sống lại, ta vẫn cứ là ta. Ta chỉ làm Minh Diệu của ngươi, ngươi cũng chỉ làm Tiểu Manh của ta, được chứ?Minh Diệu ôm lấy thân thể nhỏ gầy của Diệp Tiểu Manh, ôn nhu vuốt ve mái tóc mềm mại kia.
375 - Hô, trước đây chỉ biết dùng hết toàn lực sẽ mệt chết, lại chưa từng nghĩ tới muốn không dùng lực càng mệt hơn. Minh Diệu lau mồ hôi trên trán, đem con mèo do cây cỏ tạo thành ném lên mặt đất, lấy tay ở phía sau nhẹ nhàng bắn ra.
376 - Lại đi về phía trước, rẽ trái, chúng ta sắp đến rồi. Thanh âm của nữ nhân trở nên càng ngày càng yếu, tựa hồ tùy thời đều có thể té xỉu. Vốn khuôn mặt xinh đẹp đều khiến nam nhân đỡ phòng bị, huống chi nữ nhân bên cạnh từ lâu đã suy yếu không chịu nổi, cản bản là không tạo ra bất kỳ uy hiếp nào với mình.
377 - Chờ một chút, chờ một chút. Hai tay Trần Lam đã thoát khỏi trói buộc, vội vã cởi tấm vải đen che mắt ra, nhưng khiến hắn ngoài ý muốn là sau khí hắn mở mắt, lại vẫn là một mảnh tối đen, so với tháo miếng vải đen ra căn bản là không có gì khác nhau.
378 - Ta không tin!Tôn lão nhân tức giận đến đỏ bừng cả mặt:- Lấy giao tình nhiều năm giữa ta cùng Tần Khai, ta tuyệt đối không tin hắn sẽ làm ra loại sự tình này!Trần Lam không nói gì, chỉ bất đắc dĩ giang tay.
379 -Vậy là tốt rồi!Minh Diệu thấy mấy vị phân bộ trưởng cũng đã xác nhận, liền đi tới. Tay hắn đặt lên miệng vết thương của tráng hán, đột ngột nhấc lên trên.
380 - Hỗn đản, ta muốn giết ngươi!Đã bị phẫn nộ làm hôn mê cả lý trí, Trần Lam giơ lên hai tay, một đôi tay thiêu đốt lên ngọn lửa màu đen, hướng Minh Diệu đánh tới.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5