321 Không nghĩ tới làn da của Alie cũng thật bóng loáng, bộ ngực nho nhỏ thật đáng yêu, còn có…Lilith che miệng nở nụ cười. - Oa, không cho nói…Alie vội vàng che kín miệng Lilith.
322 - Nếu như bị tiểu đồ đần như ngươi nhìn ra, như vậy còn có thể giấu diếm được sao?Lilith liếc mắt nhìn Alie:- Mang theo khối thân thể rách rưới này, chúng ta trở về.
323 - Tiểu Tuyết, con gái của cha…Ông chủ vươn tay, còn cách bên ngoài bồi dưỡng tào vuốt ve nữ nhân nằm bên trong. - Nhẫn nại thêm chút nữa, rất nhanh…rất nhanh con có thể tỉnh lại!Địa Tướng luôn cúi đầu, thẳng đến khi ông chủ rời khỏi phòng thí nghiệm một lúc lâu hắn mới hồi phục lại, ngã ngồi xuống ghế.
324 - Hô…Xốc lên chiếc mền dùng che ánh sáng từ bút ký bổn phát ra, Trần Hạo lau mồ hôi. Mặc dù trời đã vào thu, nhưng thời tiết vẫn còn nóng nực, cảm giác không chút sảng khoái như cuối mùa thu.
325 - Cô ở trước mặt tôi lại muốn định nghĩa câu ác nhân cáo trạng thì tôi cũng không còn cách nào. Trần Hạo bất đắc dĩ nhún nhún vai:- Dù sao nữ nhân các cô đều là sinh vật không chịu giảng đạo lý!- Ba hoa!Cô gái lườm Trần Hạo, rút ra laptop mang theo bên mình.
326 Anh Đào đứng sau lưng gõ nhẹ lên đầu Trần Hạo liền lách mình tránh né, trên mặt lộ ra dáng tươi cười vì trò đùa dai của mình. - Lại đang mơ mộng hão huyền sao!Anh Đào vỗ mạnh lên vai Trần Hạo, chẳng qua vẻ giật mình như trong sự tưởng tượng của nàng cũng không hề phát sinh, Trần Hạo chỉ quay đầu nhìn nàng, liền đem đầu mình vùi vào trong cánh tay.
327 Cô gái này có một gương mặt như luôn bộc lộ vẻ trời sinh chớ đến gần. Nếu là gương mặt bình thường thì Trần Hạo cũng thương xuyên thấy được nên sẽ không cảm thấy quái dị.
328 Nói tới việc này, tốt xấu cô gái tên a Trạch vừa rồi xuất ra băng kiếm chẳng khác gì làm ảo thuật kia nhìn qua tựa hồ còn có chút cách thức, thế nhưng ngụy la lỵ Diệp Tiểu Manh căn bản chỉ là một cô bé mà thôi, chẳng lẽ nàng có thể dựa vào việc làm nũng mà đánh chết quỷ hay sao?- Được rồi, cứ quyết định như vậy!Sau một lát thảo luận, Diệp Tiểu Manh chợt vỗ bàn nói:- Triệu tập hội viên, tra tìm trong toàn trường, bất cứ vật phẩm gì khả nghi là vật linh cũng không thể bỏ qua.
329 - Ân, vậy được rồi!A Trạch suy nghĩ, cảm thấy lời của Diệp Tiểu Manh rất có đạo lý. Nếu như giấc ngủ không đủ, đích thật sẽ làm ảnh hưởng đến việc khống chế tinh chuẩn pháp thuật.
330 Hắn thuận tay cầm một bao khoai tây xé mở, đưa cho Trần Hạo:- Ăn không?- Không ăn!Trần Hạo vội khoát tay:- Hiện tại phong hiệu chỉ có thể ra căn tin ăn, buổi tối bên trong cơm ăn ra một con tiểu Cường.
331 Cả tòa lầu cũ đều được che giấu bên trong bóng đêm. Dưới loại ánh sáng hôn ám này, chỉ có thể nhìn thấy được đường viền mờ nhạt chung quanh mà thôi. Cánh cửa lớn cũ nát, mấy cửa sổ tổn hại, lại thêm thanh âm nhánh cây bị gió thổi đong đưa phát ra tiếng sàn sạt làm tòa lầu cũ chẳng khác gì quỷ ốc trong phim kinh dị khủng bố.
332 Thanh âm An Thanh run rẩy, rút vào sau lưng Trần Hạo, hai tay nắm chặt cánh tay hắn. - Vô nghĩa, đương nhiên là quỷ đó…Trần Hạo vội vàng kéo mạnh An Thanh.
333 Tiểu Manh, chị đã đến trước cửa trường học của em, nhưng bảo vệ không cho chị đi vào. Mị nói bên kia điện thoại:- Có cần chị lẻn vào đưa đồ vật cho em không?- Không cần, chị chờ em ở cửa là được.
334 - Vậy sao?Từ Mẫn bất đắc dĩ, đành lấy ra điện thoại di động gọi cho Diệp Tiểu Manh. - Chị Từ Mẫn, sao chị lại đến đây?Không bao lâu sau Diệp Tiểu Manh đã vội vã chạy ra cửa trường.
335 - Vậy sao? Tôi không cảm thấy như vậy!A Trạch cười lạnh nói:- Một chút linh lực dao động cũng không có, thật giống như đồ vật dùng lừa gạt tiền bạc mà thôi!- Nói bậy, đây là do tôi đặc biệt lên núi cầu chủ trì trong chùa.
336 - Đã nói sự tình thật khẩn cấp, hơn nữa thầy chủ nhiệm của chúng tôi hiện tại không có mặt tại đây!Trần Hạo có chút nóng nảy, tuy rằng dọc theo đường đi từ phòng ngủ tới cổng trường hắn luôn đề phòng cũng không thấy có thây ma ăn thịt người xuất hiện, nhưng hiện tại nhìn vườn trường có vẻ quá mức bình tĩnh đã làm cho hắn có cảm giác không hay.
337 - Ta kháo, này…rốt cục là chuyện gì xảy ra?Lão tứ xoa mông nói:- Giống như có một vách tường vô hình vậy, trực tiếp hất văng tôi trở lại!- Đã biết vì sao tôi lại có hành vi như làm nghệ thuật rồi chứ?Trần Hạo nói:- Vừa rồi tôi dùng tay sờ một chút, đích thật là có một vách chắn mà mắt thường như chúng ta không thể nhìn thấy, hình dạng như vòng cung chắn ngang giữa không trung!- Lá chắn? Mắt thường nhìn không thấy?Anh Đào như có chút phát điên nói:- Nếu như tôi đang nằm mơ, như vậy khiến cho tôi mau nhanh tỉnh lại đi, giấc mộng này thật sự là quá kỳ quái!- Thật đáng tiếc, đây không phải mộng!Trần Hạo nhún nhún vai nói:- Chúng ta…hoặc có thể nói toàn bộ mọi người trong vườn trường đều đã bị vây khốn.
338 Trần Hạo quay đầu lại dặn dò Anh Đào một câu:- Đừng nên dừng lại, tôi sẽ đuổi kịp cô!Anh Đào biết hiện tại không phải thời gian tranh luận, dùng sức gật mạnh đầu, tiếp tục chạy về phía trước.
339 Xa xa đột nhiên truyền tới tiếng thét chói tai của nữ nhân, Trần Hạo lập tức thay đổi sắc mặt trong nháy mắt, thanh âm kia quá quen thuộc, là thanh âm của Anh Đào.
340 Trần Hạo kinh ngạc quay đầu nhìn lại, lão tứ mang theo dáng tươi cười tà ác trên gương mặt, mà trên tay phải của hắn đang cầm một con dao trái cây sắc bén!- Lão tứ, cậu đang nói cái gì?Gương mặt Trần Hạo kinh ngạc nhìn vẻ mặt lão tứ đang lộ ra vẻ dữ tợn, đồng thời tay hắn chậm rãi mò mẫm ra sau lưng.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350