141 - Trận tù đấu này, ta tới đi! Giọng nói của Lâm Phong cũng không lớn, nhưng rất rõ ràng, đủ để mọi người đều có thể nghe được. Mọi người kinh ngạc nhìn về Lâm Phong, một người trẻ tuổi thật thanh tú, hắn lại muốn đấu cùng Hạt Hồ? Có thể nói, mỗi một người bước tham gia tù đấu, thực lực cũng không kém.
142 Dấu ấn nô lệ chữ Quân này khắc đầy trên mặt tên nô lệ võ tu, để cho khuôn mặt gã hoàn toàn thay đổi, không cách nào phát hiện dung mạo thật sự của gã.
143 Hàn khí băng hànnày lan tràn ra, giống như đến từ âm phủ, lạnh đến tận xương tủy. Ở bên cạnh Lâm Phong, thân thể Vấn Ngạo Tuyết cứng đờ, trong lòng hơi run lên, đôi mắt chuyển qua kinh dị nhìn Lâm Phong.
144 - Huynh đệ? Trong lao tù, lão già và đám người nghe được tiếng nói của Lâm Phong thì đều sửng sốt, ánh mắt hơi hơi nheo lại, hàn quang lóe ra. Lâm Phong cùng với tên nô lệ võ tu này nhận ra nhau, hơn nữa quan hệ của họ lại có vẻ rất thân thiết.
145 Nhìn thi thể của lão già nằm ở trên nền đất, không gian lại một lần nữa rơi vào yên lặng. Lâm Phong tu vi Linh Vũ cảnh tầng bốn giết chết cường giả tu vi Linh Vũ cảnh tầng bảy? Màn này hiện ra trước mắt khiến cho mọi người như đang trong một giấc mộng bừng tỉnh lại.
146 - Các ngươi còn làm gì đằng kia? Bạch Trạch nôn nóng phẫn nộ quát, đám hỗn đản kia, vẫn còn thời gian nghỉ ở chỗ này. Vấn Ngạo Tuyết thản nhiên liếc mắt nhìn Bạch Trạch, trên mặt lộ ra vẻ thương hại.
147 Phía ngoài Thiên Nhất học viện, một hàng thân ảnh đang chậm rãi tiến đến, trên người tất cả bọn họ đều mang theo lãnh ý nhè nhẹ, nhằm thẳng hướng đại môn học viện đi đến.
148 Người nọ ngã ngồi ở bên ngoài thạch thất, cả người cứng ngắc vô cùng. Lúc này, chung quanh gian phòng không ngừng có người nhô đầu ra, thấy một màn như vậy không khỏi đối với gã tỏ ra khinh thường, làm cho gã vô cùng xấu hổ.
149 Nhìn thấy Mộng Tình, tất cả mọi người giật mình, vô cùng ngạc nhiên. Nam tử mặc trường bào xanh lục lạnh lùng cười, khí thế trên người càng thêm lạnh lẽo, từng đạo màu trắng quang hoa ở trên người của gã lóng lánh sáng lên, vô cùng đẹp mắt.
150 Lúc này, trung niên áo lam cùng Mộng Tình cũng đang chiến đấu say sưa, mọi người phát hiện, thánh khiết nữ tử đang toàn diện áp đảo trung niên áo lam.
151 Mộng Tình nhẹ nhàng hạ xuống đất, đến cạnh Lâm Phong như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vẫn thánh khiết và cao quý như cũ. Mọi người hít sâu một hơi, tâm tình không cách nào bình tĩnh được.
152 - Tĩnh tâm! Lâm Phong thì thào, ánh mắt miên man bất định. Ý của thầy là chuyện mà mình làm phải hợp với bản tâm, thiên phú thì cao, giống như người sát phạt, phải có được cái tâm sát phạt chân chính, thiên phú sẽ mạnh.
153 Liễu Phỉ đứng sau Lâm Phong, thấy Lâm Phong xuyên qua cánh cửa nhìn chằm chằm bóng người rời khỏi thạch thất kia, khẽ nói: - Yên tâm, với thực lực của bọn họ, ở trên chiến trường cũng là tinh anh, chắc chắn có thể đạt được thành tựu.
154 Người phụ trách tù đấu vừa nói xong, không khí trên khán đài lập tức trở nên náo nhiệt hẳn. Có thể dắt Xích Diễm Ma Sư đi, sức hấp dẫn quá lớn, nếu để Xích Diễm Ma Sư lớn lên thì quá khủng bố.
155 Nghe những lời này, nhiều người đều xì xào to nhỏ. Cách đây không lâu, quả thực có chuyện xảy ra như Lâm Phong nói, ở đây cũng không ít người tận mắt nhìn thấy.
156 Thiếu niên mỉm cười đột nhiên xuất hiện này đến gần, khẽ gật đầu với Lâm Phong rồi lại nói: - Để ta làm người làm chứng, không biết mọi người có ý kiến gì không? Lâm Phong hơi kinh ngạc, y lại cười với hắn, nhưng lại cho hắn cái cảm giác như tắm trong gió xuân, thực thoải mái.
157 Thế và Vi là chênh lệch giữa cảnh giới. Thế rầm rộ ào ạt, dùng năng lượng trời đất để mình sử dụng, áp bách đối phương, tăng cường công kích của bản thân, là đại thế vô cùng lợi hại.
158 Răng rắc! - Ngao… Tiếng trước là tiếng xương cốt rung lên như muốn vỡ ra, mà tiếng sau là tiếng tru đau đớn, vang lên rõ ràng trong không trung. Hai tiếng này đều phát ra từ trên người Xích Diễm Ma Sư.
159 Nhìn thi thể nằm trên mặt đất, mặt Lâm Phong chẳng có biểu hiện gì. Mấy kẻ kia muốn cướp Xích Diễm Ma Sư cũng chẳng biết phân biệt thời điểm, Lâm Phong đã cho bọn chúng cơ hội để biến mà chúng lại còn dám uy hiếp, đã như vậy thì giết luôn.
160 Cô gái nghe thế thì sắc mặt hơi đổi, nhưng vẫn cố nặn ra một nụ cười, nói: - Thiếu gia, ngài nói đùa rồi. - Ai rảnh đùa với ngươi, đến chỗ thiếu gia nhanh đồ tiện nhân! Một nữ nô lệ mà thôi, cần gì phải ra vẻ thanh cao như vậy chứ.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41
Thể loại: Dị Năng, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 34