81 - Nhất Kiếm Kinh Lôi! Lâm Phong khẽ quát một tiếng, trong thế kiếm mang theo lôi âm cuồn cuộn, quang mang thẳng tắp lập tức tiếp xúc, võ kỹ Hoàng cấp ở trong tay Lâm Phong được xuất ra, lại dựa vào kiếm thế, uy lực sẽ không yếu hơn võ kỹ Huyễn cấp chút nào.
82 Đám đệ tử nội môn đứng yên trên sinh tử đài, ánh mắt tất cả mọi người đều lạnh lùng, nhất là những kẻ xếp trước hai mươi. Bọn họ cũng tự nhận là thiên tài tông môn, kiệt ngạo bất tuần, nhưng giờ phút này, Lâm Phong đứng trên nơi cao nhất của Sinh Tử đài, khẩu xuất cuồng ngôn, muốn dùng sức một người, khiêu chiến bất luận kẻ nào trong bọn họ.
83 Lâm Phong đảo mắt, lần nữa nhìn về đám đệ tử nội môn. - Các ngươi, còn ai muốn thay thế Văn Nhân Nham thì lên đi sao? Không] người nào dám trả lời, dù là bốn vị cường giả xếp trước Đồng Thú.
84 Rắn độc Lam Trúc lượn lờ leo lên đỉnh đầu Văn Nhân Nham, con ngươi màu lam côn cùng yêu dị. - Lâm Phong, nhìn ta! Văn Nhân Nham hô một tiếng, nhất thời Lâm Phong liếc mắt nhìn tới, hai tròng mắt màu lam yêu dị giống như một luồng thiểm điện, làm cho đầu óc Lâm Phong mơ hồ, ánh mắt thất thần.
85 Đoàn Thiên Lang nhấc chân, từ trên khán đài đi xuống. Mà bên cạnh lão, đám người Sở Kình cũng theo sát sau, cùng nhau bước xuống, vậy mà đi về phía Sinh Tử đài ở trung tâm.
86 - Đối với ngươi thì đúng là muộn rồi, nhưng đối với hắn mà nói, chỉ cần hắn nguyện ý, Tuyết Nguyệt thánh viện sẽ trọng điểm bồi dưỡng. Đoàn Thiên Lang nhìn Nam Cung Lăng nói, thiên phú của Lâm Phong, lão tận mắt nhìn thấy, dù là đặt trong tất cả đệ tử ưu tú của Hạo Nguyệt tông, Vân Hải tông, Lâm Phong cũng được coi là một vị siêu quần bạt tụy, khi bước vào Tuyết Nguyệt thánh viện cũng được xem là thiên tài xuất chúng, có thể cấp cho hắn đầy đủ trọng thị.
87 - Ha hả, nói thật, lựa chọn của ngươi để cho ta thật sự bất ngờ. Đoàn Thiên Lang nở nụ cười âm lãnh, híp mắt nhìn Lâm Phong. - Ngươi có thiên phú xuất chúng, cho nên Đoàn Thiên Lang ta mới coi trọng ngươi, ban cho ngươi tiến trình cẩm tú, nhưng mà ngươi cự tuyệt.
88 - Tốt rồi, nói đến nước này, ta đã cho một vài người trong các ngươi một cơ hội, đáng tiếc, các ngươi không biết quý trọng, đã như vậy… Đoàn Thiên Lang nói đến đây liền hơi ngừng lại, khẽ phất tay lên.
89 - Nếu gã không vô sỉ thì sao lại ở chỗ này. Lúc này Liễu Phỉ đứng dậy, đứng sau Lâm Phong lạnh lùng nhìn Đoàn Hàn, ánh mắt mang theo hận ý mãnh liệt. Hai cha con Đoàn Thiên Lang phá huỷ Vân Hải tông, đồng dạng cũng là cho cha nàng đau lòng cả đời, hai kẻ này hèn hạ chí cực.
90 - Lâm Phong, hắn đã sớm biết? Thân hình Mạc Tà cứng đờ, chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng. Mới vừa rồi, Lâm Phong không chút tránh né, hiển nhiên là cố ý dụ dỗ y.
91 - Lưu lại cho ta! Lại một tiếng quát truyền tới, phía sau Bắc lão cùng Lâm Phong, yêu thú Côn Mãng phun ra nuốt vào mây mù, đột nhiên mở ra cái miệng khổng lồ, mạnh liệt hút vào, nhất thời, cuồng phong gào thét, không gian quay cuồng, khí lưu mênh mông cuồn cuộn điên cuồng lao vào trong miệng Côn Mãng.
92 - Lâm Phong, hôm nay ngươi chính là tông chủ tiếp theo của Vân Hải tông. Lời nói nghiêm túc rơi vào trong tai Lâm Phong, làm cho Lâm Phong run rẩy, kinh ngạc nhìn Bắc lão.
93 Trong cổ điện, trên một giường đá tu luyện, Lâm Phong khoanh chân mà ngồi, theo nguyên thạch không ngừng tiêu hao, nguyên khí được hút ra sạch sẽ, ánh mắt Lâm Phong cũng mở ra, ngừng tu luyện.
94 Sáng sớm, cỏ cây còn mang theo sương đọng, sơn môn Vân Hải tông đã có người lui tới, hơn nữa đại đa số cũng hướng vào bên trong Vân Hải tông mà tới, rất ít kẻ rời đi.
95 Vân Hải tông, Phong Vân hạp cốc, khu vực Sinh Tử đài. Máu tươi nhuộm đỏ cả đại địa, dù đã trôi qua bảy ngày, nhưng huyết khí nơi này vẫn tràn ngập thiên địa.
96 Nghe được lời của Thần Tinh, trong lòng Lâm Phong càng thêm băng hàn. Trước kia, Thần Tinh chính là người của Vân Hải tông, hơn nữa còn được tông môn coi trọng, tông môn đối xử gã không tệ.
97 Liễu Thương Lan lần nữa dập đầu, đụng lên Sinh Tử đài. Tất cả quân sĩ đều nôn nóng, nhưng với tướng quân này, bọn họ không thể làm gì được. Tướng quân quá trọng tình nghĩa, cho dù là vì một gã binh lính bình thường, ông cũng sẽ xung phong trên chiến trường, huống chi lần này, tông môn của mình bị diệt.
98 Trấn Vân Dương, là trấn nhỏ gần Vân Hải tông nhất, có hơn ngàn gia đình. Ở trên trấn nhỏ này, có một quý tộc xuống dốc, họ Đoàn, nghe nói chính là người trong tông tộc Hoàng thất, nhưng bởi vì tổ tiên chọc giận long nhan, bị trục xuất khỏi hoàng thất, đày đến trấn nhỏ này, từ khi đến cái trấn nhỏ xa xôi này liền dần dần xuống dốc.
99 Xe ngựa do ba thớt Thiên Lý Tuyết lôi kéo, tốc độ mau lẹ, chạy trên con đường lớn. Bên trong xe, Đoàn Phong cùng Tĩnh Vân ngồi một bên, Lâm Phong và Mộng Tình thì ngồi một bên, đối diện với hai người.
100 Trong không khí, mùi máu tanh hỗn tạp với khí tức túc sát, vô cùng lạnh lẽo, tất cả mọi người đều nhìn một màn này, duy chỉ còn những con ngựa vô chủ vẫn cuồng loạn chạy chồm.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50