21
22 - Thằng này thật to gan, dám nói chuyện như vậy với trưởng lão…- Đồ điên không sợ chết, xem ra là chán sống rồi. Đám người đều nói thầm, hiển nhiên không ngờ Lâm Phong lớn mật như thế, dám chất vấn trưởng lão nội môn.
23 Hầu Khánh dùng cánh tay còn lại che vết thương bị chém, máu tươi lâm ly không ngừng rỉ ra từ kẻ tay, kết hợp với vẻ mặt mao tủng cốt nhiên, lộ ra cực kỳ khủng bố.
24 Mạc Tà cúi đầu, nhìn thoáng qua người mình, cái bóng tối đen kia làm cho y cảm thấy cả người lạnh băng. Thân thể cứng nhắc cơ hồ không dám nhúc nhích, Mạc Tà có thể cảm nhận rõ ràng đối phương đang đứng trước mặt mình, hơn nữa dùng khí tức khóa lấy chính mình, nhưng hết lần này đến lần khác, y lại không nhìn thấy bất kỳ bóng người nào.
25 Mười ngày sau, khí tức của Lâm Phong dần dần lớn mạnh, trong lúc hô hấp lại có lộ ra ánh sáng màu trắng ngà. Mà lúc này, bên ngoài vách đá dựng đứng có hai bóng người đang nhích về phía này.
26 Hôm nay Lâm Phong chỉ có cảnh giới Khí Vũ cảnh tầng tám, cũng đủ để đối phó với uy hiếp từ Lữ Lương. Lâm Phong hoàn toàn tin tưởng, chỉ cần hắn bước vào Khí Vũ cảnh tầng chín, tuyệt đối có thể đủ sức đánh một trận.
27 - Trên đời luôn có vài tên bại hoại háo sắc, không cầu võ đạo, trong đầu toàn là ý nghĩ xấu xa. Liễu Phỉ thấy Lâm Phong cười cười nhìn nàng, lời lẽ lạnh lùng:- Ta muốn xem ngươi có mấy cái mạng.
28 Cửa ái cuối năm đã đến gần, trong thành Dương Châu trở nên náo nhiệt, rất nhiều đệ tử tông môn đều gấp gáp về nhà, đoàn tụ cùng gia đình. Hơn nữa, mỗi một năm qua đi, lớn thì thành trì quốc gia, nhỏ thì gia tộc, đều có một vài thịnh hội, mà ở một thế giới tôn sùng võ đạo này, những thịnh hội này tất nhiên đều không thoát khỏi hai chữ “võ đạo”.
29 Trên mặt Lâm Phong lộ ra một nụ cười lạnh nhạt, đặt tay lên bàn, bưng lên một chén rượu. Giơ tay lên, chén rượu nghiêng xuống, rượu trong chén đỏ ra, trực tiếp giội lên mặt Cổ Tùng.
30 Thiên Lý Tuyết bước vào Lâm gia, nhất thời hấp dẫn rất nhiều người Lâm gia. - Là Lâm Phong trở lại, không biết tu vi bây giờ của hắn thế nào?- Ha ha, trở lại thì thế nào, còn không phải chịu mất mặt xấu hổ trên cuộc họp hàng năm sao, hôm nay trong nhà đã có một đôi con gái lợi hại vô cùng, Lâm Phong có mạnh hơn nữa cũng không hơn Khí vũ cảnh tầng bảy, nào có thể chọi được.
31 Lâm Hải cùng Lâm Phong đi về phía chủ vị trên đài cao. Ở bên kia, Lâm Bá Đạo, đại trưởng lão, Lâm Hạo Nhiên, còn có đám người Lâm Thiên đang ngồi đó, cao cao tại thượng như là chủ nhân Lâm gia.
32 Sau nửa canh giờ, vòng đào thải thứ nhất kết thúc, còn lại ba mươi hai người đang đứng. Những tên bị loại bỏ đa số là có tu vi tầng năm, tầng sáu, dĩ nhiên cũng có người có tu vi Khí Vũ cảnh tầng bảy xui xẻo mà bị vây công đánh bại, thối lui khỏi chiến đài.
33 - Ngươi muốn thế nào?Âm thanh Nhị trưởng lão khẽ run, ánh mắt cảnh giác nhìn Lâm Hải. Mọi người mới vừa bị thực lực của Lâm Phong làm cho khiếp sợ, giờ phút này mới phát hiện, Lâm Hải đã bất tri bất giác đi lên chiến đài, mục tiêu, chính là Nhị trưởng lão.
34 - Xem ra vận khí của ta không tệ. Lâm Lực cười lên chiến đài, đối diện với Lâm Phong. Lâm Phong không chút thay đổi, thấy nụ cười trên mặt Lâm Lực, trong lòng không khỏi cười lạnh, vận khí không tệ? Có lẽ một lát sau, Lâm Lực sẽ không còn nghĩ như vậy nữa.
35 Mọi người chỉ cảm thấy trong đầu có chút mơ hồ, Lâm Ngân là cường giả Linh Vũ cảnh chân chính, đươngnhiên y có tư cách uy hiếp Lâm Võ. Nhưng bây giờ, vậy mà Lâm Phong cũng làm như Lâm Ngân, bắt Lâm Võ lăn xuống.
36 Sắc mặt Lâm Hải trở nên khó coi, biểu hiện của Lâm Phong hôm nay đã làm cho ông kinh ngạc rồi, trong lòng ông cảm thấy vui mừng, nhưng Lâm Bá Đạo mở miệng nói như vậy, tuyệt không thể không nắm chắc.
37 - Ta muốn ngươi chết. Lâm Hồng hét lớn một tiếng:- Tuyết Ảnh Hàn. Lời vừa ra, sương lạnh đóng băng, không gian xung quanh Lâm Hồng lại có bông tuyết lác đác rơi xuống, bông tuyết tán loạn, mà lúc này, nhiệt độ cũng đã đạt đến điểm đóng băng, cánh tay cầm kiếm của Lâm Phong cũng cảm giác đông cứng.
38 - Ngươi dám giết ta?Vẻ mặt Lâm Thiên rét lạnh như băng. - Không dám?Lâm Hải cười lạnh, sát ý càng đậm. - Lâm Hải, ngươi biết ngươi đang làm gì không?Lâm Bá Đạo cùng mấy tên trưởng lão biến sắc, lên tiếng quát mắng.
39 Trời đất mịt mờ, từng hạt mưa không ngừng rơi xuống mặt đất, làm sạch không khí trong thành Dương Châu. Người đi đường nhanh chóng tới lui, tránh né trận mưa to này.
40 Đứng dậy, Lâm Phong đạp bước tiến về một bàn có nhiều người vui vẻ bàn luận nhất, lập tức làm cho nhiều người tập trung nhìn tới. Dù sao, vừa rồi Lâm Phong không biết điều, đắc tội Nạp Lan Phượng thì mọi người đều thấy.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50