101 Trên con đường lớn hoang vu, tuấn mã lao đi vùn vụt, trên lưng nó có hai người, một nam một nữ, nam thì tuấn lãng trẻ tuổi, mà nữ thì khăn lụa che mặt, nhưng mà khí chất xuất trần vẫn khiến người động tâm.
102 Lúc này Đoàn Phong cùng Tĩnh Vân cũng đã xuống xe, thấy một màn như vậy, hai người đều run rẩy, cơ hồ muốn nôn mửa. Quá tàn nhẫn, quá máu tanh rồi, nhưng tên mã tặc này, căn bản là coi mạng người như cỏ rác.
103 Đáng tiếc, loại thiên tài như ngươi vốn không nên chết sớm như vậy. Thủ lĩnh mã tặc nhìn Lâm Phong rồi khẽ lắc đầu. Thấy tuổi của Lâm Phong, dù có kiếm thế thì cũng không quá mạnh, mà bọn họ thì đôi tay đã nhuộm đầy máu tươi, sát khí vừa phóng ra là có thể chấn nhiếp lòng người.
104 Lâm Phong kinh ngạc nhìn Mộng Tình, không ngờ nàng sẽ mở miệng. Uông lão cũng sửng sốt, lập tức phẫn nộ nói: - Ngươi vốn cùng một giuộc với hắn, cần gì phải ngậm máu phun người! Các ngươi thực lực mạnh như vậy, muốn giết thì cứ giết, sao phải tìm nhiều lý do như vậy! - Ngươi muốn chết như vậy ư? Lâm Phong vốn bình tĩnh vẫn bị kẻ vô sỉ này làm cho tức giận không nhẹ.
105 - Hoàng thất nước Tuyết Nguyệt, tổ tiên Đoàn gia lại đạt tới cảnh giới bậc này! Trong mắt Lâm Phong lóe lên ánh sáng sắc bén, khó trách nhiều thế hệ Đoàn gia có thể làm vua, hóa ra thì có thể di truyền huyết mạch lực.
106 Ở mi tâm Lâm Hải từng xuất hiện Phong Ấn Chi Môn, cũng có nghĩa là phụ thân bị phong ấn thứ gì đó, phụ thân của hắn từng có xung đột với con cháu Đoàn gia.
107 Lâm Phong nhìn thiếu nữ với ánh mắt lạnh lùng, hắn chưa bao giờ cho là nói chuyện còn cần tư cách. Nhưng thiếu nữ này cứ luôn mồm nói người khác ngay cả tư cách nói chuyện cũng không có, như vậy cô ta thì sao? Động chút là vung roi quất người khác, tư cách của cô ta lấy từ đâu ra? Thiếu nữ dùng lực rút nhuyễn tiên ra khỏi tay Lâm Phong, khẽ run cổ tay, nhuyễn tiên lại thẳng thắp, như độc long xộc thẳng tới mặt Lâm Phong.
108 Thanh Tâm tửu lâu lập tức yên tĩnh hẳn. Mọi người đều nhìn lên má thiếu nữ, nơi đó có dấu bàn tay cực kỳ rõ ràng. Không ai ngờ Lâm Phong thật sự tát ả không chút lưu tình, không hề do dự.
109 Thật mạnh, thực lực chí ít phải là Huyền Vũ cảnh! Mọi người chỉ cảm thấy thân thể mình đều bị đóng băng, nhất là thiếu nữ kiêu ngạo ở gần Mộng Tình kia, trên người ả ta chậm rãi lan ra một tầng băng tinh, chính là vì khí thế lạnh lẽo này đóng băng người khác, loại thực lực này thật đáng sợ.
110 Trung tâm Hoàng thành là một tòa cung điện mênh mông, vô cùng rộng lớn, uy nghiêm. Bên ngoài cung điện là tầng tầng thủ vệ, không ngừng có quân sĩ đi lại tuần tra, so với bên ngoài Hoàng thành thì thủ vệ ở đây đông hơn nghiêm ngặt hơn không biết bao nhiêu lần.
111 Ánh mắt đám Lâm Phong lạnh lùng nhìn qua đôi nam nữ đang nói chuyện. chỉ thấy khóe miệng bọn họ mang theo ý cười giễu cợt. - Các ngươi nói cái gì? Đoàn Phong lạnh lùng hỏi lại.
112 - Hừ, cần gì nói nhảm nhiều như vậy, để cho hai người bọn họ đánh một trận chẳng phải sẽ biết ai mạnh ai yếu sao. Trong đám con dòng cháu giống, thanh âm lần thứ hai vang lên, trong bọn họ có người nhận ra Tả Khưu, hậu bối thiên phú tốt nhất xuất chúng nhất Tả gia, tu vi Linh Vũ cảnh tầng thứ hai, ở tuổi này của gã cực kỳ hiếm thấy, Lâm Phong chẳng qua chỉ mười sáu, mười bảy tuổi mà thôi, không có khả năng đạt tới loại cảnh giới này.
113 Bạch Trạch đứng ở trong đám người quý tộc, khí chất đẹp đẽ quý giá trên người không còn sót lại chút gì, lại thay thế bằng là một loại âm trầm lạnh lùng.
114 Trước đó không lâu, bọn họ đều dùng ánh mắt cao ngạo miệt thị nhìn Lâm Phong, khinh bỉ Lâm Phong là dân đen. Giờ đây dân đen trong mắt bọn họ không những chỉ cho Tả Khưu một cái tát mà lại còn dễ dàng đánh bại Bạch Trạch, người được xem là một thiên phú xuất chúng.
115 - Thưa thầy, thầy đừng nóng vội tức giận, để ta khuyên nhủ hắn. Vấn Ngạo Tuyết bước lên phía trước, trên người mang theo sự yên tĩnh trầm ổn, toàn thân không hề có một hạt bụi, quá mức sạch sẽ.
116 Đi ở trong Thiên Nhất học viện, Lâm Phong phát hiện ra, những người trong học viện khí chất không giống nhau, có một số người có khí chất rất kém. Nói thí dụ như Lâm Phong gặp một cô gái, trên mặt mang một nụ cười thật rạng rỡ làm mê hoặc lòng người, nhưng bên trong nụ cười kia lại cảm thấy ẩn chứa vẻ lạnh lùng với một hơi thở thật đáng sợ.
117 - Hình như bọn họ rất sợ ngươi! Lâm Phong cẩn thận tỉ mỉ ngắm nhìn Vấn Ngạo Tuyết, dường như muốn từ gương mặt xinh đẹp này nhìn ra được một cái gì đó, một người con trai có một khuôn mặt xinh đẹp giống như là thiếu nữ này thế nhưng lại làm cho người ta sợ hãi.
118 Tu sĩ võ đạo rất coi trọng thể diện. Nếu là Lâm Phong thực sự khảo nghiệm đã bị thất bại, đã bị điểm danh đến tên lẽ ra Lâm Phong phải rời đi, nhưng Lâm Phong lại không làm như thế.
119 - Xem ra sức hấp dẫn của Tuyết Nguyệt thánh viện đã vượt xa Thiên Nhất học viện rồi. Giữa đám đông, Lâm Phong đeo mặt nạ bằng đồng, quan sát biển người mênh mông, trong lòng thầm nghĩ.
120 Những người đến chúc mừng này đều là quý tộc của Hoàng Thành, điều này cũng là ám thị cho mọi người biết, thế lực đứng sau Tuyết Nguyệt thánh viện chính là hoàng thất.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50