41 Tang Vãn Cách cảm thấy ly sữa tươi nhẹ nhàng trong tay lúc này nặng không khác gì núi Thái Sơn, đôi mắt lung linh luống cuống chớp chớp, một hồi lâu mới ấp úng nói: " Cái này không được.
42 Bởi vì thời gian không cho phép để Hùng Thần Giai biểu hiện tài nấu nướng ưu tú hơn người của hắn, cho nên hắn chỉ có thể làm món mỳ Ý hải sản đơn giản lại ép một ly nước trái cây, thìa dao nĩa cái gì cũng chuẩn bị xong, ngay cả khăn giấy cũng thân thiết rút ra đặt ở bên cạnh đĩa, chỉ còn chờ giai nhân ngồi xuống.
43 Siết quần áo ở trước ngực, Tang Vãn Cách nhìn chằm chằm Hùng Thần Giai từng bước từng bước đi về hướng mình, cùng với trên khuôn mặt cương nghị nam tính── Xuất hiện một nụ cười có thể nói là dâm đãng.
44 Hiện đầy trên bàn tay thô ráp như cái kén là bọt sà phòng mềm mại lạ thường, cái bọt biển ẩm ướt lướt lên lớp da thịt trơn mềm nhẵn nhụi trơn mềm, nhìn bề ngoài thì có vẻ như đang tắm cho giai nhân một cách nghiêm túc, nhưng trên thực tế thiếu chút nữa chảy nước miếng đầy đất.
45 Ngón tay đang tung hoành trong cơ thể, thân thể mềm mại của Tang Vãn Cách không nhịn được cứng ngắc, cả thân thể không thể khống chế cứ run rẩy không thôi, hoa huyệt mềm mại ẩm ướt càng lúc càng xiết chặt, muốn đem đầu ngón tay tà ác từ trong cơ thể mình đuổi ra ngoài.
46 Trong mơ mơ màng màng, Tang Vãn Cách mở hai mắt ra, vừa đúng lúc đem bộ dáng sắc tình của Hùng Thần Giai toàn bộ rơi vào đáy mắt. Khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt đỏ bừng, cho dù xem qua rất nhiều lần trường hợp như vậy rồi, cô vẫn không cách nào thích ứng, người đàn ông này luôn luôn có nhu cầu khủng bố cùng tinh lực cực kì mạnh đối với cô, cũng đặc biệt yêu thích ở trên người cô in dấu đủ loại màu sắc hình dạng, mỗi lần thân thiết tuyệt đối muốn đem toàn thân cô sờ hết liếm hết mới bằng lòng bỏ qua.
47 Hùng Thần Giai nhìn của bộ dáng đáng thương của Tang Vãn Cách, trong lòng không khỏi mềm nhũn, hắn chỉ là muốn cô ướt nhiều thêm chút, một chút cũng không có muốn ngược ý nghĩ của cô.
48 Hùng Thần Giai từ từ dừng lại, tỉ mỉ cảm thụ mình bị cô mịn màng khít khao bao quanh. Thanh âm trầm thấp khàn khàn: "Thật chặt. . . Công chúa em có cảm nhận được anh không? Anh hiện tại đang ở trong cơ thể của em, trong hoa huyệt mềm mại của em, cảm giác thật thoải mái.
49 "Anh muốn em, anh muốn em,em có hiểu không?" Hùng Thần Giai không biết đã hỏi bao nhiêu lần, phía dưới càng không ngừng đụng chạm, cảm nhận được cánh cửa đang khép chặt lặng lẽ mở ra.
50 Hùng Thần Giai mặt say mê hưởng thụ sự mềm mại từ tử cung bao vây, bờ mông gầy gò vẽ nên các vòng tròn, dùng kình long của mình ở trong tử cung ngập nước mà thăm dò xung quanh, thỉnh thoảng đụng chạm nơi này, thỉnh thoảng chạm nhẹ chỗ kia, nghĩ đến cái miệng nhỏ nhắn ngậm chặt to lớn của chính mình hắn liền thấy thoải mái vui vẻ, ở nơi địa phương ấm áp này mà tận tình chơi đùa.
51 Bàn tay ngăm đen có lực nắm lấy eo nhỏ của Tang Vãn Cách, mỗi một bên đều vô cùng mềm nhẹ nhưng có lực vỗ về, vuốt ve cô, cố gắng làm cho hai người càng quấn quýt với nhau nhiều hơn.
52 Sẽ yêu thương, bảo hộ cô. . . . . Sao? Tang Vãn Cách kinh ngạc mà xem xét xem người đang ở nằm trên mình có nghiêm túc hay không, đáy mắt lại toát ra chút lo lắng nhìn người đàn ông, đôi môi hồng run rẩy, cuối cùng cũng không nói một chữ.
53 Hoan ái qua đi, Hùng Thần Giai ôm Tang Vãn Cách vào trong ngực, đem nước lạnh thoát đi hết rồi sau đó mở vòi hoa sen ra, ôm cô kéo về phía thân thể của hắn.
54 Hùng Thần Giai trước kia luôn phát ra tiếng ngáy lớn như sấm khi ngủ. Đừng nói là người khác, ngay cả chính hắn cũng có lúc sẽ bị tiếng ngáy như sấm của mình đánh thức từ trong giấc mộng.
55 Mắt tuy nhắm nhưng thần trí cô lại vô cùng thanh tỉnh, cho dù thân thể đã uể oải tới cực điểm. Cả phòng đang chìm vào yên tĩnh, điện thoại di động bỗng vang lên tiếng chuông thanh thúy phá vỡ sự yên lặng trong phòng.
56 Cả hai đều cùng lâm vào một trận tĩnh mịch trầm mặc. Tang Vãn Cách mở miệng, hồi lâu mới lẩm bẩm: "Em không phải đã nói. . . . . Em không có chuyện gì, vậy sao anh còn ── Cũng đã trễ thế này rồi, anh mau về nhà nghỉ ngơi đi.
57 Tang Vãn Cách không nhớ rõ mình đã ngủ đi lúc nào, cô chỉ biết cô mệt chết đi được, nhưng thần kinh trong đại não vẫn buộc thật chặt, từng sợi dây thần kinh trong đầu cứ căng lên làm thế nào cũng bỏ xuống không được.
58 Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại như ngọc trước mắt khó che được một tầng ngốc trệ, tâm tình Hùng Thần Giai thật tốt chống người dậy hướng lên mặt cô hôn một cái, cười hắc hắc nói: "Nhìn cái gì, có phải thấy anh rất đẹp trai phải không?" Tang Vãn Cách ngơ ngác nhìn hắn một hồi lâu mới "Phốc" bật cười.
59 Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tang Vãn Cách vừa đỏ lên lại không trả lời, Hùng Thần Giai hứng thú nhíu mày, không có ý tốt mà mon men tới gần, đôi môi mỏng cách cô càng ngày càng gần, thanh âm lại tràn đầy uy hiếp lập lại lần nữa: "Anh cũng thấy đói bụng nha, công chúa, em nói xem vậy thì phải làm thế nào mới tốt đây?" Dứt lời, liền cúi đầu ở trên môi hồng của cô nhẹ nhàng gặm một cái, cười đến thật xấu xa.
60 Nắm túi xách, Tang Vãn Cách nhúc nhích qua lại chỗ ngồi trong xe tâm trạng rối rắm không biết nên xuống xe hay không nữa. Nếu như bây giờ cô không xuống xe sẽ bị trễ giờ làm, nhưng nếu như bước xuống.