1 1. Ngày …tháng. . năm Chúng tôi có mặt tại khu vực khách sạn từ sớm để chuẩn bị cho buổi đấu thầu. Tôi chỉ ôm cặp tài liệu trong khi chị Tuyết thì nói liên tục qua điện thoại.
2 6. Ngày …tháng…năm… Khi đặt chân xuống sân bay Nội Bài, tôi chợt thấy se lạnh. Bây giờ là cuối tháng mười, giữa mùa thu. Cái lạnh lần đầu tiên làm tôi cảm thấy cô đơn.
3 11. Ngày 28 tháng 10 năm… 7h30 tối. Chị Tuyết gọi tôi khi tôi vừa tắm xong. Giọng hồ hởi, chị hỏi tôi rất nhiều thứ. “Đi được đâu rồi? Vui không? Có chụp nhiều ảnh không? Khách sạn thế nào?” “Vài nơi.
4 16. Ngày 29 tháng 10 năm… 12h30 Bao nhiêu à? Miễn phí, hoặc là tôi sẽ trả tiền để được đi cùng cô ấy. Nhưng dĩ nhiên là tôi không thể nói như vậy. “Bao nhiêu tùy khách.
5 23. Ngày 31 tháng 10 năm. . Tôi đã định ở đây đến tối, nếu cô ấy vẫn không đến. Có lẽ do sự chai lì của tôi, ông trời cũng chán mà không thèm thử thách thêm.
6 27. Ngày một tháng 11 năm. . Tôi lên máy bay khi trời còn mờ sương, Hà Nội đặc biệt thơ mộng vào những buổi sớm. Tôi đã để chiếc nón của Bằng lại khách sạn.
7 32. Ngày… tháng. . năm. . Tôi gọi địên bảo Tấn dắt bạn gái về nhà ăn tối, tôi làm vài món đặc biệt (để ăn mừng!). Thực ra tôi không giỏi chuyện bếp núc, mấy món tôi có thể làm đều là…mua trong siêu thị về nấu.
8 37. Ngày 24 tháng 12 năm. . Cuộc sống là một cuộc rượt đuổi. Không biết nó đúng trong trường hợp nào nhưng với tôi lúc này thì là thế. Tôi vào đây còn cô ấy ra kia.
9 42. Ngày 25 tháng 12 năm. . Điều đó thực sự khiến tôi bất ngờ đến…. sung sướng không thể tả. Cô ấy không xé nó, không đốt nó. Cô ấy giữ nó ở đó, luôn mang theo bên mình.
10 47. Ngày … tháng … năm. . Vội giật cái ống nghe trên tay Hằng, tôi quay mặt ra ngòai thì thào – “Alo?” “Thục à? Hãy nói chính là Thục đi. Sẽ có án mạng nếu đằng ấy không phải Thục!” “Bằng hả?” “Nó đây!” Không hiểu sao tôi lại bật cười.
11 52. Ngày … tháng … năm…- Mồng ba Tết. Mãi đến khi tôi đến ngã ba đèn đỏ ở đối diện nhà sách Nguyễn Văn Cừ, tôi mới nhận ra sao mình lại thế này? Vội vã ra đón một chàng trai? Vớ vẩn thật.
12 57. Ngày … tháng … năm…- Mồng bốn Tết. Lần đầu tiên, có người dám…cốc đầu tôi. Kể cả ba tôi cũng chưa bao giờ làm điều này. Nói đúng hơn, nó khác với kiểu cốc đầu dạy dỗ - không biết diễn tả làm sao nữa.
13 62. Ngày … tháng … năm…. -Mồng năm Tết 2h30 PM Câu hỏi làm tôi hơi giật mình, nhớ tới Thục. Tôi ngước lên đồng hồ - hai giờ 30 chiều. Chuyến bay của tôi lúc 7g30 tối.
14 67. Ngày … tháng … năm…. Lời của anh Trung nói làm tôi xấu hổ, miếng băng trên tay do Bằng dán đã ba ngày nay tôi không chịu thay ra, trông nó bẩn như con nít nghịch đồ hàng.
15 72. Ngày … tháng … năm…. Dần dà, tôi đánh mất cảm giác chơi trống bằng đam mê, mà chỉ như một công việc tôi đang làm và phải làm để tồn tại. Nghe đâu ngòai kia nhóm cũng tan rã, vì anh Khoa bảo tay trống mới không ăn ý được.
16 77. Ngày … tháng … năm…. Tôi phải xin nghỉ phép bốn ngày để cùng Bằng ra Hà Nội, lần thứ ba của tôi đến mảnh đất thủ đô chỉ trong có bảy tháng. Sếp Tổng ném cho cái chữ ký duyệt chỉ vì chị Tuyết đã ok, nhưng bộ mặt sếp giống như sẵn sàng còng tôi đem nhốt nếu tôi còn lảng vảng trước mặt ông ấy.
17 82. Ngày … tháng … năm…. “Em chỉ thấy mệt…và buồn quá. ” Thục thì thào, giọng cô ấy như lạc đi. Tôi đưa Thục tới giường và để cô ấy ngồi xuống, còn tôi thì ngồi đối điện.
18 87. Ngày … tháng … năm…. “Cậu uống nhiều rồi đúng không?” – An hỏi tôi giọng lo ngại. Tôi lừ đừ đứng không vững, chỉ có thể gật đầu một cái, rồi ngồi xuống chiếc ghế đá.