21 Hùng Thần Giai vĩnh viễn cũng không quên được tình cảnh lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy Tang Vãn Ly. Khi đó hắn cũng chỉ là một ông chủ của công ty chuyển nhà có chút gia sản, cả công ty từ trên xuống dưới cộng thêm hắn cũng chẳng qua mười mấy người, thật sự là khó coi ghê gớm.
22 Nếu như không phải là sắc trời đã tối, ánh trời chiều của hoàng hôn từ rèm cửa xuyên qua cả phòng ngủ, Hùng Thần Giai vẫn còn rất muốn tiếp tuc nữa. Bong dáng mảnh mai trong ngực không biết vì sao hơi run một chút, dọa hắn giật bắn cả mình, vội vàng cúi đầu xem kỹ, phát hiện cô vẫn đang ngủ, lúc này mới yên lòng lại, nặng nề thở ra một hơi.
23 Tang Vãn Cách mấp máy cái miệng nhỏ nhắn nửa ngày cũng không thể phát ra một thanh âm. Một bàn tay to lớn nắm lấy bàn tay cô, nhẹ nhàng lắc lắc, sắc mặt của Hùng Thần Giai nghiêm túc trước nay hề chưa có: "Công chúa, tin anh đi, em sẽ không phải hối hận đâu!" Thần sắc của hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng nếu như Tang Vãn Cách không nhận thấy bàn tay được hắn nắm tay của mình đang run rẩy, cô nhất định sẽ cho là hắn chỉ thuận miệng nói một chút, nhưng bàn tay kích động kia lại cho thấy hắn khẩn trương đến cỡ nào, và lại sợ bị cô cự tuyệt đến cỡ nào.
24 Edit: Nhan NhanBeta: Quảng HằngChương 24 24, đồng nghiệp mới là đầu gấu? !Tang Vãn Cách sinh ra trong gia đình một hết sức hạnh phúc mỹ mãn. Cha là tổng tài của một tập đoàn nổi tiêng, mẹ là tiểu thư ưu nhã tài trí, hai người như uyên ương ân ái tình thâm không dứt, làm ghen chết những cặp đôi trong giới thượng lưu.
25 Ngày gió êm sóng lặng đã qua được ba ngày. Bạn Hùng nào đó vẫn luôn duy trì chân thành cùng lễ độ làm người ta không dám tin, thế là Tang Vãn Cách cũng từng bước một từ từ buông xuống phòng bị, mà quên ông bà ta thường dạy chó sủa thì không cắn người, cắn người thì chó không sủa rồi.
26 Đang hôn lâng lâng say mê, Hùng Thần Giai trong lúc vô tình ngẩng đầu lên, sau đó chợt bị giật mình: Wow, ánh mắt công chúa của hắn, quả thật giống như có thể đem hắn ăn hết không còn xương cốt! Nhất thời không biết nên khóc hay cười, thật sự là không biết khóc tốt hay là cười tốt.
27 Đầu lưỡi tựa như linh xà, vây quanh quầng vú màu hồng nhạt chậm rãi liếm láp, từng chút, từng chút lại từng chút, chậm chạp, rồi lại tràn đầy lực lượng.
28 Thân thể nhạy cảm dưới sự đùa bỡn thành thạo của hắn đã sớm ướt rối tinh rối mù, quần lót thật mỏng cũng nhiễm dấu vết ướt át, mật hoa ngọt ngào theo bắp đùi trượt xuống, bị Hùng Thần Giai toàn bộ nuốt vào.
29 " Anh dừng không được. . . Công chúa của anh. . . Anh dừng không được. . . " Hùng Thần Giai cúi đầu nỉ non, thanh âm êm dịu, mỗi hơi thở thở ra đều phả vào bên trong hoa huyệt nhạy cảm của cô, làm thân thể mềm mại của cô càng thêm xiết chặt, " Anh dừng không được.
30 Hùng Thần Giai muốn cô thật lâu mới bằng lòng dừng lại. Hắn ngước đôi mắt thâm trầm lên, nhìn về phía cô gái trong ngực đã sớm không chịu nổi hoan ái triền miên ngất xỉu đi, hơi cười, cuối cùng cũng từ trong cơ thể cô lui ra ngoài, bàn tay yêu thương lau đi mồ hôi ướt trán cô, ở trên đôi môi đỏ hồng hôn một cái, thanh âm trầm thấp khàn khàn lại dịu dàng đến không thể tin nổi: ".
31 Từ phòng rửa tay vắt khăn lông ướt trở lại, đã nhìn thấy tiểu giai nhân mặt mờ mịt ngồi ở trên giường lớn trắng như tuyết, tóc dài đen nhánh như tơ lụa xõa ở trên giường đơn, càng thêm nổi bật lên thân thể nhỏ nhắn, như hoa như ngọc của cô.
32 Ba chân bốn cẳng đem bạn Gấu nào đó như không xương đang dán sát vào người mình đẩy ra, Tang Vãn Cách tay vội chân loạn mà từ trên giường bò dậy, đưa tay định với lấy chiếc túi xách đặt ở đầu giường.
33 Trợn tròn đôi mắt hạnh cẩn thận từng li từng tí liếc về hướng bạn Đại Hùng đang cắn răng nghiến lợi, Tang Vãn Cách đột nhiên có loại kích động khóc không ra nước mắt.
34 Làm Tang Vãn Cách sợ tới mức muốn đi rút về phía sau, nhưng bàn tay của bạn Hùng đã vững vàng nắm đầu gối của cô, làm cho cô tránh cũng không có nơi tránh, chỉ có thể che cái miệng nhỏ nhắn tăng cường khắc chế không phát ra tiếng kinh hô, nhưng tiếng thở dốc xinh đẹp nhưng không cách nào che giấu, cô chỉ đành phải dung tay che điện thoại di động, mắt to xấu hổ tức giận trợn trừng nhìn về hướng Hùng Thần Giai, nhưng đầu của bạn Hùng nào đó đã hoàn toàn vùi vào váy của cô, đối với cái trợn to mắt uy hiếp của bạn công chúa hoàn toàn không chút ảnh hưởng.
35 "Đợi, đợi chút ──" Đôi tay của Tang Vãn Cách toàn bộ dính vào trên mặt Hùng Thần Giai, ngũ quan thô kệch bị đôi tay nhỏ bé của cô ép tới biến hình, xem ra đặc biệt khôi hài.
36 Tang Vãn Cách khẽ nắm chặt quả đấm nhỏ, tình cảm không biết tên ở đáy lòng chợt dâng lên. Hùng Thần Giai nhẹ nhàng ngậm đầu vú mềm mại trong môi, mấp máy một lúc mới để nó rời đi, nụ hoa vốn là màu hồng bị hắn mút đến đỏ ửng, so sánh với bên kia hiển nhiên sưng to lên gấp đôi.
37 Tròng mắt đen từ khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm của cô một đường xem kỹ đi xuống, bàn tay ấm áp còn đang lưu luyến trên bộ ngực sữa của cô, cổ tay dùng sức, bàn tay ôm lấy eo cô từ dưới thân kéo lên, ôm vào trong ngực, lòng ngón tay thô ráp lưu luyến ở gò má phiếm màu hồng nhàn nhạt.
38 Đôi mắt tràn đầy linh khí trong nháy mắt híp lại, Tang Vãn Cách hung hăng nhìn chằm chằm bạn Hùng nào đó ở bên kia chết cũng không biết xấu hổ, không nhịn được đưa tay véo mạnh mặt của hắn: "Không cần giả bộ ngu với tôi, trả lại cho tôi nhanh lên!" Thanh âm mang theo chút quẫn bách, nhưng tức giận lại chiếm hơn phân nửa, cô thật sự đã tức giận.
39 Mắt xem mũi, mũi xem tâm, Tang Vãn Cách cuối cùng quyết định tỉnh táo. Đối phó này bạn Hùng vô sỉ này không thể cứng rắn, chỉ có thể dùng trí. Nếu dùng lời nói cứng rắn cuối cùng thua thiệt chịu tội tuyệt đối là chính cô, ai bảo cô nhu nhược chỉ một trận gió là có thể thổi bay chứ, đừng nói cùng hắn đánh, hắn nhảy mũi một cái cũng có thể đem cô châu từ Á phun đến bờ bên kia đại dương! "Đại Hùng ~" cô lấy nụ cười dịu dàng đối phó học sinh ra, mềm mại ngọt ngài gọi một tiếng.
40 Về nhà thì về nhà, nhưng tại sao lại về là nhà hắn! Tang Vãn Cách bám vào cạnh cửa nhà Hùng Thần Giai không chịu đi vào, một đôi mắt to chặt chẽ theo dõi hắn: "Nhà tôi không ở nơi này.