61 Vừa tức giận vừa đi thẳng vào trường, Tang Vãn Cách mím môi. Càng nghĩ càng giận, cô siết chặt quả đấm nho nhỏ chỉ sợ chính mình kích động đem đầu gấu đáng chết ấy ngũ mã phanh thây! Thế là cô cắm đầu xông về phía trước, hậu quả chính là không nhìn đường, không nhìn đường thật sự là rất nguy hiểm, và nguy hiểm hơn nữa là đụng phải người khác.
62 Sửng sốt một chút, Tang Vãn Cách do do dự dự vươn tay ra rồi gật đầu một cái, môi hồng khẽ mở nói: "Anh ──" chữ tốt còn chưa kịp nói ra, bàn tay gấu đã nhanh chóng nắm lấy tay cô rồi giống như đem cô thành bảo bối mà giấu đi, đồng thời cắt đứt luôn lời nói của Tang Vãn Cách, vô cùng không khách khí nói: "Cô ấy là cô giáo dạy ở đây cũng là bạn gái của tôi!" Dò xét giai nhân ở trong ngực ánh mắt không đồng ý, hắn mới miễn cưỡng thu lại bạo lực muốn giết người mới nổi lên, cười híp mắt khoe ra hàm răng trắng sáng của mình.
63 Đi vào phòng làm việc, Tang Vãn Cách vừa đem túi xách để xuống, Hùng Thần Giai nãy giờ vẫn nhắm mắt theo sát ở sau lưng cô liền đem cô bắt vào trong ngực, nắm lấy cằm cô rồi vuốt ve má phấn mềm mại.
64 Bàn tay thô to dễ dàng giải trừ phòng vệ của Tang Vãn Cách, đắc chí vừa lòng hướng về địa phương yêu thích của mình mà nhiệt tình tiến hành tiến công tàn bạo dũng mãnh nhất! Đôi kiều nhũ tuyết trắng bị hắn giữ trong lòng bàn tay tùy ý mà xoa nắn, một đôi mắt hổ còn chặt chẽ nhìn chằm chằm mãnh liệt vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Tang Vãn Cách một hồi cho đến khi thấy mặt giai nhân đã đỏ hồng giống như là tôm luộc mới thôi.
65 Thật lâu sau hắn mới run rẩy vươn tay sờ lên hai bầu vú đẫy đà nhẵn mịn. Xúc cảm mềm mại tỉ mỉ trong nháy mắt chiếm cứ các giác quan trong hệ thần kinh của hắn, Hùng Thần Giai khó khăn nuốt nước miếng, con ngươi trừng lớn như muốn rớt ra ngoài luôn vậy.
66 Tang Vãn Cách giương cái miệng nhỏ nhắn kêu "Y y a a", lại ngại đang ở trong trường học cho nên không dám phát ra âm thanh quá lớn, nhưng thần kinh thì lại càng khẩn trương cao độ hơn, thân thể cũng lại càng nhạy cảm hơn.
67 Nhưng, không, dạ, sao! Nếu như ý niệm có thể giết người thì cái tên truyền tới tiếng bước chân bên ngoài kia tuyệt đối đã bị vạn tiễn xuyên tâm ngũ mã phanh thây rồi bị lột da hủy thi diệt tích chết không nhắm mắt rồi! Trong lòng Hùng Thần Giai tràn đầy tức giận, lửa hận còn sâu hơn biển.
68 Vào lúc mắt Tang Vãn Cách đã sắp trầm luân thì đột nhiên một tràng tiếng gõ cửa truyền tới, cô bị dọa đến ngẩn ra, thân thể đột nhiên liền xoắn chặt lại, không chỉ như thế vốn Hùng Thần Giai đang ôm thân thể mềm mại như nước ở trong ngực giờ cũng bị tác động theo cô, làm cho trong lòng Hùng Thần Giai phải lớn tiếng kêu khổ.
69 Hùng Thần Giai nhất thời không chú ý liền bị Tang Vãn Cách tránh thoát được. Hắn ngơ ngác ở tại chỗ, đôi mắt hổ mang theo chút si ngốc sững sờ nhìn về thân ảnh mảnh mai phía trước đang ra sức bò đi, nhìn cái mông tròn nhỏ đáng yêu giãy dụa qua lại, bàn tay to vội bưng kín lỗ mũi ngăn không cho máu mũi chảy ra ngoài.
70 "Chủ nhiệm, ông xác định cô giáo Tang thật sự là ở trong phòng làm việc này sao?" Vào thời điểm Hùng Thần Giai đang ở trong cơ thể cô dùng biên độ nhỏ kéo ra đưa vào, bên ngoài lại truyền đến một giọng nói của phái nam vô cùng rõ ràng, Tang Vãn Cách cũng nghe được rất rõ ràng, đây chính là người đàn ông mà bọn họ vừa gặp ở cửa trường tên là Sào Văn Ngạn.
71 Nghe đối thoại bên ngoài của hai người, mặt Tang Vãn Cách càng trắng hơn. Ông trời ơi, đùa cái gì thế, Sào Văn Ngạn muốn dời vào đây sao? Chuyện này tuyệt đối là không được!! Lấy cái tính ở đâu cũng có thể nổi thú tính của đầu gấu như vậy, làm sao có thể chỉ vì có người ngoài ở đây mà hắn sẽ ngại không xuống tay với cô? Đến lúc đó.
72 Tiếng rên rỉ của Tang Vãn Cách càng lúc càng lớn, tiếng ưm kiều mỵ uyển chuyển vang bên tai làm Hùng Thần Giai cơ hồ muốn lập tức tháo giáp đầu hàng. Nhưng hắn vẫn cố khắc chế tinh thần để không buông thả dục vọng, bàn tay buông hai cổ tay của Tang Vãn Cách ra liền đổi chỗ trèo lên vòng eo mảnh khảnh mềm mại, thời điểm chạy nước rút liền nắm lấy eo của cô nhẹ nhàng bừa bãi động theo hắn, đồng thời để cho chính mình vào sâu trong cô hơn.
73 Vuốt cái mông đau của mình, Hùng Thần Giai uất ức từ trên đất đứng dậy dùng đôi mắt hổ vừa chột dạ vừa buồn bã nhìn chằm chằm cô gái đối diện mình, nhỏ giọng nói thầm: "Anh chỉ đùa chút thôi mà, em có cần phải đá xuống anh giường luôn không?" Xem ra sức lực của công chúa cũng không nhỏ nha, qua nhiều năm như vậy thể lực quả nhiên đã khá hơn nhiều rồi, cô lại có thể trong nháy mắt làm hắn đang hoàn toàn không có phòng bị gì mà đá thẳng chân xuống giường? Tiềm lực bộc phát này tuyệt đối không thể khinh thường nha! Nhưng trên thực tế thì sao? Tang Vãn Cách vô cùng hung hãn đá con gấu kia lọt giường xong mới phát giác lưng mình bị đau, nhất là mới vừa rồi dùng hai chân thon dài để đá hắn làm cô càng thêm bủn rủn vô lực toàn thân, nghĩ đến đây, mắt to mạnh mẽ trừng về phía Hùng Thần Giai, đều là do đầu gấu vô sỉ này làm hại mà! Cô thật không nên đá hắn, mà nên tìm cây đao lớn cắt hắn thành tám khúc luôn mới đúng! Cái tên xú nam nhân này, cư nhiên, lại dám lừa gạt cô, hơn nữa còn lừa gạt lâu đến như vậy! Thấy sắc mặt Tang Vãn Cách vẫn không được tốt, Hùng Thần Giai lúc này mới vuốt cái mông chột dạ lại thể hiện tràn đầy lấy lòng lại gần: "Công chúa.
74 Thế là Tang Vãn Cách đang cảm động bị Hùng Thần Giai đeo bám dai dẳng ôm vào trong ngực, vành tai và tóc mai chạm vào nhau một lúc lâu mới miễn cưỡng nguyện ý buông cô ra để cho cô lên lớp dạy học.
75 ". . . Không biết anh đang nói gì ở đây nữa. " Tang Vãn Cách quẫn bách xoay người bước đi, cô cảm giác hai gò má của mình tựa hồ nóng đến độ có thể luộc chín trứng gà luôn rồi.
76 Cũng không biết trợn mắt nhìn bao lâu, dù sao lấy độ mặt dày của đầu gấu mà nói thì một ít thời gian này không đáng kể chút nào, nhưng mà đối với Tang Vãn Cách mà nói là không giống nhau.
77 Đau, điều này có nghĩa là đây không phải ảo giác!! Hùng Thần Giai kích động muốn rống to ra tiếng, nhưng lại sợ hù đến Tang Vãn Cách. Thế là hắn thay đổi sang cười đến vô cùng dâm đãng nói lãng sang chuyện khác: "Nếu như anh thật là một con gấu như lời em nói, vây người phụ nữ của gấu thì gọi là gì chứ? Một con gấu có thể làm cho em lên cao triều liên tục nhiều lần như vậy sao? Em xem em mỗi lần ở trên giường đều là ── ưmh ưmh ưmh ưmh ưmh!!" Tang Vãn Cách mặt đỏ tới mang tai xông lên che che lại cái miệng rộng của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn mắc cỡ đỏ bừng liều mạng nhìn chằm chằm hắn, "Anh đến tột cùng là có biết mắc cỡ hay không?!" "Ưmh ưmh ưmh ──" Em phải buông tay ra anh mới có thể trả lời được chứ! Thấy gương mặt của bạn gấu nào đó rất ư là vô tội sám hối, Tang Vãn Cách mới từ từ thu tay lại.
78 "Như thế nào, có phải em rất động lòng hay không?" Hùng Thần Giai cười híp mắt lại đến gần Tang Vãn Cách, khuôn mặt hắn cười đến vô cùng rực rỡ, giống như hoa hướng dương đang đón lấy ánh nắng sáng lạn vậy, tràn đầy ấm áp như ánh mặt trời ── dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là phải bỏ qua đáy mắt lóe ra ánh sáng bỉ ổi của hắn.
79 Ở trong lòng Tang Vãn Cách, một người có thể không cần sinh mạng, có thể không cần quyền thế, nhưng chỉ có một thứ không thể vứt bỏ đó chính là lòng tự ái.
80 Tang Vãn Cách mím chặc cánh môi nhìn khuôn mặt thiếu niên bất cần đời trước mắt, lạnh lùng nói: "Bây giờ là thời gian lên lớp tại sao em vẫn còn ở bên ngoài làm loạn?" "Cái này mà còn phải hỏi sao?" Thiếu niên mở miệng ha ha vài tiếng cười hết sức phách lối khoát tay áo, lại chỉ tay về phía người phụ nữ đang bị hắn che khuất sau lưng, "Dĩ nhiên là đi tiêu dao khoái hoạt rồi.