81 Hùng Thần Giai ôm chặt lấy công chúa của mình, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào thiếu niên như muốn phun ra lửa giận hừng hực dã man, nếu không phải Tang Vãn Cách kịp thời kéo cánh tay của hắn lại, nói không chừng hắn sẽ trực tiếp bay lên đá một cước đem cái tên chướng mắt này văng xa rồi.
82 Dưới sự kiên trì của Hùng Thần Giai, hai người tay cầm tay trở lại phòng làm việc. Nhưng vừa vào cửa liền bị dọa sợ tới mức nghẹn họng nhìn trân trối, nhất là Tang Vãn Cách, cô nhìn chằm chằm vào đống quần áo nhăn nhúm mà lúc nãy bị đầu gấu đá vào dưới ghế sa lon, bàn tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt biến thành một khối đỏ thẫm, đôi mắt lung linh lập tức hung hăng trừng về phía Hùng Thần Giai: đều là lỗi của anh! Cô dùng ánh mắt lên án hắn.
83 Nếu như nói lúc ban đầu ở cửa trường học hắn thấy Hùng Thần Giai ôm Tang Vãn Cách hướng hắn thị uy hắn còn có thể cho là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, như vậy hiện tại Tang Vãn Cách lại chính miệng thừa nhận mối quan hệ của bọn họ chính là tuyệt đối hoàn toàn đem lòng của Sào Văn Ngạn hung hăng bóp nát! Nói tới đây, thật sự là không thể không bội phục bản lãnh nham hiểm của Tang Vãn Cách.
84 Con gấu kia cứ quẩn quanh Tang Vãn Cách hỏi lập đi lập lại mãi làm cô muốn hôn mê, lông mày cau lại, cô hơi mím môi, có chút bất đắc dĩ nói: "Anh rốt cuộc muốn làm cái gì hả?" Hùng Thần Giai cẩn thận từng li từng tí nhìn cô một chút, hồi lâu sau mới nhếch môi cười: "Chuyện em mới nói vừa rồi có thật không?" Rất dễ nhận thấy là cô vẫn chưa hiểu gì cả: "Em nói cái gì?" ".
85 . . . Trên thế giới này còn có thể tìm được người vừa vô sỉ vừa không biết xấu hổ hơn Hùng Thần Giai sao? Đáp án của Tang Vãn Cách dĩ nhiên là không. Cô bị hắn chặt chẽ đè ở dưới người, thân thể mảnh khảnh không thể động đậy, chỉ có thể dùng đôi mắt to liều mạng nhìn chằm chằm hắn.
86 Hai người trần truồng quấn quít ôm nhau, Hùng Thần Giai phát giác lòng mình tràn đầy vui mừng không nói hết được, dục vọng cũng bộc phát bành trướng sưng to lên, vô số tốt đẹp trong lòng hắn như muốn lên men lan tỏa đến mọi ngóc ngách cơ thể.
87 Hùng Thần giai với vẻ mặt vô tội nhìn cô: "Anh còn có thể làm cái gì?" Trừ cởi quần áo của cô ra hắn còn có thể làm cái gì? Tang Vãn Cách xấu hổ muốn chết trừng mắt với hắn: ".
88 Nếu không phải Hùng Thần Giai ôm bế cô lên xe cho bằng được thì khẳng định giờ này cô còn đang ở trong phòng làm việc, tiếp tục đỏ mặt giả vờ đà làm điểu không chịu ra ngoài.
89 Nghe cô nói, sắc mặt Hùng Thần Giai đã bớt giận, nhưng bộ dạng vẫn cực kỳ khó chịu: "Vậy sao em không nói. " Tang Vãn Cách im lặng, cô làm sao biết trong lòng hắn đang suy nghĩ gì! Đầu óc cô càng lúc càng mơ hồ, cơn buồn ngủ lại từ từ ập đến, không thèm nói chuyện với Hùng Thần Giai nữa, hai mắt hơi nhắm lại, nghĩ muốn chợp mắt một chút ── vốn là trước đó cô chỉ ngủ được chút xíu, hơn nữa lúc ở cửa trường tinh thần khẩn trương cao độ, cho nên hiện tại được thả lỏng cơn buồn ngủ lại trở về.
90 Tang Vãn Cách chớp đôi mắt to ngây ngốc nhìn mọi thứ trước mắt, có chút không dám tin, tuy vậy, cô vẫn cố gắng duy trì hình tượng ưu nhã của mình, trừ vẻ mặt có vẻ hơi chậm hiểu một chút, cùng đôi mắt mờ mịt không hiểu chuyện gì đang xảy ra biểu lộ ra bên ngoài, người bình thường tuyệt đối không thể nhìn ra tâm tình giờ phút này của cô là gì.
91 Hắn vừa nói xong, tất cả mọi người đều kinh hãi. Dương Ngạo trợn mắt há mồm dùng đôi mắt phong lưu hoa đào nhìn chằm chằm hai người, hết nhìn Tang Vãn Cách rồi lại đảo nhanh sang Hùng Thần Giai, hồi lâu sau mới sững sờ hỏi: "Lão đại anh không nói láo chứ?!" Đám người còn lại cũng gật đầu, nhất trí không tin lời Hùng Thần Giai, hình tượng đại ca cao lớn trong lòng họ nháy mắt sụp đổ.
92 Nhìn Tang Vãn Cách làm đâu vào đấy, thậm chí động tác lại vô cùng ưu nhã, chân mày Hùng Thần Giai càng nhíu chặt. Lúc cô xoay người lại muốn lấy thứ gì đó, đột nhiên nhìn thấy biểu tình trên mặt hắn như có thâm cừu đại hận, bị dọa giật cả mình.
93 Cứ như vậy, Hùng Thần Giai vừa ngẩn người vừa cầm thức ăn đưa vào miệng, ngay cả đũa cũng quên dùng, trực tiếp dùng tay bóc lấy, phóng khoáng thô lỗ tới cực điểm, tướng ăn của hắn nhất thời làm mặt và gáy của Tang Vãn Cách đầy vạch đen, thật sự không thể nhìn nổi, cô bất đắc dĩ bảo hắn: "Anh ăn chậm một chút, không ai giành với anh đâu.
94 Cho đến khi Tang Vãn Cách làm xong, muốn tự mình đem phần thịt bò bưng lên bàn cơm, Hùng Thần Giai vẫn ở trong trạng thái khiếp sợ cực độ như cũ, hắn một tay cầm bọt biển, một tay cầm cái đĩa, trên mặt vẫn tràn đầy khiếp sợ.
95 Ngại Tang Vãn Cách đang ngồi kế bên, Hùng Thần Giai đành miễn cưỡng át chế cơn giận của mình, rồi lại quay sang Tang Vãn Cách không ngừng cố gắng thuyết phục đề nghị thứ hai của mình, bởi vì hắn hiểu rõ phải có sự đồng ý của công chúa hắn mới có thể đuổi mấy thằng nhóc này đi: "Hay để cho bọn nó qua nhà đối diện ở đi, dù sao phòng ốc cũng rất sạch sẽ, mỗi tuần anh đều có quét dọn.
96 Kết thúc bữa tiệc sinh nhật phong phú khiến ai cũng phải vỗ bàn khen ngon, cuối cùng từng người chống tay ưỡn cái bụng lên rồi từ từ ngã xuống trên thảm trải sàn, đau xót kêu lên: "Chịu hết nổi rồi, chịu hết nổi rồi, chịu hết nổi rồi ~~", Trong đó tiếng kêu của Dương Ngạo là nghe dâm đãng nhất, trình độ dâm đãng cơ hồ đạt tới tiếng rên rỉ giống như phụ nữ, làm người nghe cũng phải lạnh xương sống một hồi.
97 Trên chiếc giường lớn mềm mại đã đổi lại ra giường màu xanh biển, thân thể trắng nõn mềm mại trần truồng bị thân thể ngâm đen tráng kiện áp đảo phía trên, chỉ còn lại đôi chân nhỏ trắng non mềm không an phận giẫy giụa đá loạn lên.
98 Loại cảm giác bị tiến vào thật sự quá sức phong phú và đầy đặn, giống như trái tim bị mất đi nhiều năm lần nữa trở về lồng ngực mình, cả người cô được ôm trong lồng ngực ấm áp an toàn, cảm giác không trọn vẹn trước đây cuối cùng cũng được lấp đầy.
99 Bàn tay lướt qua da thịt trắng như tuyết đang vương đầy những giọt mồ hôi, chiếm lấy hai bầu vú mềm mại, động tác ra vào của Hùng Thần Giai càng lúc càng nhanh, tròng mắtđen thẳm giống như mắt dã thú nguy hiểm đang nhìn chằm chằm con mồi, hắn hung ác ngậm lấy cùng khát vọng, mỗi một cái đều đâm thật sâu vào miệng tử cung nhỏ nhắn non mịn rồi mới toàn bộ rút lui ra khỏi, sau đó lại dốc toàn lực cắm vào, chỗ kín nơi hai người đang giao cấu chất lỏng chảy ra giàn giụa.
100 Sau đó trí nhớ của Tang Vãn Cách cũng trở nên mơ hồ. Cô chỉ nhớ cả người cô xụi lơ lại bị hắn dụ dỗ lừa gạt ôm vào phòng tắm, sau đó lại bi kịch bị hắn dụ dỗ áp đảo một lần nữa, sau đó nữa ── sau đó nữa thì sao nhỉ?! Cô từ trên giường chợt ngồi bật dậy, cái eo chua xót đau đớn khó nhịn lập tức nhắc nhở ngày hôm qua điên cuồng đến cỡ nào.