81 Minh nhi rất xa đã bắt đầu kêu lên, “Cha, nương, con đã về đây!”Thẩm Nghị cùng Trinh nương sửng sốt một chút, Trinh nương đẩy đẩy tay Thẩm Nghị, “Thiếp hình như nghe thấy tiếng Minh nhi…”Cẩn thận nghiêng tai lắng nghe một chút, Trinh nương trở lên cao hứng, “Là Minh nhi, là Minh nhi!” Trinh nương lập tức mở cửa, nghênh đón, quả nhiên thấy Minh nhi một thân nhung trang đang chạy về phía bọn họ.
82 Hoàng đế cười ha ha, “Thưởng! Đều thưởng!”Minh nhi mang theo Cẩm nhi quỳ xuống tạ ơn, hoàng đế thưởng cho Minh nhi bảo quyển, lại thưởng một bản danh họa cho Cẩm nhi.
83 Người tới nhà Thẩm Nghị làm mai với Minh nhi ngày càng nhiều, có người nhà quan to quý nhân, cũng có nhà các tiên sinh xung quanh hoặc thân thích của các phu nhân, Trinh nương sau đó đơn giản đóng cửa không tiếp khách, Minh nhi năm nay cũng mới mười tám tuổi, nàng hiện tại đang phiền não chuyện hôn sự của Diệu nhi, cũng chưa cần lo đến hôn sự của Minh nhi.
84 Minh nhi đóng quân ở biên quan năm năm, rốt cuộc được hoàng đế triệu về, thành võ quan ở kinh thần, không cần tiếp tục chịu khổ bão cát. Trinh nương cùng Thẩm Nghị tất nhiên rất vui mừng, năm năm này, Minh nhi chưa từng về thăm nhà lần nào, ở biên quan bảo vệ an nguy quốc gia, thường ngày không thể tùy ý trở về.
85 Hôn sự của Minh nhi định rồi, Thẩm Nghị cùng Trinh nương liền thương lượng chuyện phòng ở. Hiện tại phòng ở vẫn là phòng Thẩm Nghị được phân khi mới vào thư viện, phòng do thư viện phân đều thống nhất một gian nhà bốn phòng cùng một cái sân.
86 Ngày hôm sau, tân tức phụ cần tới thỉnh an công công bà bà, Thẩm Nghị cùng Trinh nương sớm đã thay bộ quần áo mới chờ tân tức phụ, Cẩm nhi cùng Trân muội cũng đã sớm chuẩn bị đón tẩu tử.
87 Minh nhi đi rồi, đến tận tận tháng sau mới trở về, buổi sáng Đan Khê thức dậy đi tới phòng bếp, quả nhiên thấy Trinh nương đã sớm làm việc trong bếp. Ở Thẩm gia mấy ngày nàng đã quen thuộc thời gian nghỉ ngơi của Thẩm gia, sáng phải trước khi thư viện vào học mà làm xong điểm tâm, Thẩm Nghị cùng Cẩm nhi ăn xong còn phải đi thư viện, giữa trưa hai phụ tử không trở lại, cho nên bữa trưa bình thường có chút giản đơn, tùy ý làm hai món ăn, nấu chút mì là xong.
88 Từ nương không trở về nữa, Trinh nương sau khi thấy, cũng không nói gì cả. Đan Khê cũng học làm những món ăn đơn giản, cũng sẽ tự giặt quần áo, không quá mấy tháng, bàn tay cũng không còn non mềm như trước nữa, Trinh nương mỗi lần không cho nàng làm, nàng đều cương quyết phải làm, Trinh nương cũng không còn cách khác.
89 Trong xe ngựa, có vài người Trinh nương, Đan Khê, Trân muội đang ngồi; còn có thêm Thẩm Tùy Tiếu không an phận, cứ xoay qua xoay lại, không phải vén mành xem bên ngoài, thì ngồi đến cửa xe ngựa, vén mành lên nói chuyện cùng Minh nhi.
90 Tục ngữ nói, một nhà có nữ bách gia cầu*. Nữ nhi trong gia đình đến tuổi luôn có rất nhiều đến đạp cửa cầu hôn. Đại sự hàng đầu khiến Trinh nương đau đầu nhất gần đây chính là chuyện hôn sự của Trân muội.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 21