81 Đào Chi Yêu không nhớ rõ mình đã uống bao nhiêu rượu, cô chỉ nhớ cô không ngừng nuốt những chỗ rượu đắng ngắt này xuống, như vậy lòng cô mới dễ chịu hơn.
82
83 “Ư……” Ý thức Đào Chi Yêu minh mẫn lại, nhưng vì buồn ngủ không muốn mở hai mắt, lẳng lặng cảm thụ độ ấm trong lồng ngực rộng lớn của một người khác. Chờ một chút… Đào Chi Yêu bỗng cảnh giác như mèo, hai mắt mở to, bàn tay đang chạm vào mông cô, hay xoa trên đùi cô là ai? Xấu hổ chết mất, Đào Chi Yêu căn bản không có tư cách nói người ta, vì chính cô cũng mờ ám đem chân kẹp giữa hai chân người ta, tay còn vô cùng thân thiết vuốt ngực người ta.
84
85 “Khế ước kia, em thắng. Tôi sẽ giao cho em số tiền như đã hứa. ” Mà hắn, sẽ đòi lại từ chỗ khác, Cung Nhã Thương nhìn người phụ nữ diện mạo tầm thường trước mắt, trên người cô, luôn có nhiều bí mật, giống như một bảo tàng đào mãi không thấy đáy.
86 Đào Chi Yêu khiếp sợ nhìn hắn, nghe lời nói không thể khống chế được của hắn, rõ ràng như vậy, điên cuồng như vậy. Cô từng nghi ngờ động cơ của hắn, cô từng phỏng đoán đứa trẻ và người phụ nữ trong miệng hắn là ai, cô từng tin hắn yêu Dạ Hoàng, cô từng nghĩ chỉ cần hắn bình thường, lấy tiền của cô liền rời đi.
87 Điện thoại trong tay theo tiếng trả lời mà rơi, đến mặt đất phát ra tiếng vang thật lớn. Khải Tư nhìn hành động của cô qua màn hình, khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh băng, nhưng lại lộ ra vẻ mặt hài lòng, xem ra hắn với cô mà nói, vẫn giống như trước đây, vẫn tiềm tàng một lực uy hiếp.
88
89
90 Trên màn hình, quạ đen cuộn mình trong góc nhà giam, khuôn mặt cô rất rõ ràng, mặt sưng đỏ biến dạng, nhiều vết thương chảy máu, hai mắt sưng húp như bánh bao chỉ hơi hé ra một ít, khiến Đào Chi Yêu biết cô đang mở mắt, lỗ mũi chảy máu, hơi khô lại, dáng vẻ xinh đẹp của cô đã không còn, tóc dài rối tung như cỏ khô, toàn thân chỗ nào cũng là màu xanh tím, trên quần áo còn dính nhiều vết máu.
91
92 “Hắc Đế, tôi tìm được cô ấy! Tôi tìm được cô ấy!” Dạ Hoàng kích động cơ hồ quên cả ngôn ngữ, quên cả thân phận của hai người, đi đến, vỗ nhẹ Cung Nhã Thương kích động nói.
93
94 Dạ Lang và Dạ Hoàng trong lòng hai người có điểm run sợ, cung kính đứng trước mặt Hắc Đế từ sau ngày ấy bỗng trở nên lạnh lùng vô tình, so với núi băng còn lạnh hơn, một lòng vùi người vào công việc của gia tộc hắc đạo.
95
96
97
98 Dưới bầu trời đầy sao ánh đèn trong thành phố ngày càng yếu ớt, giống như hạnh phúc ước ao, đã từng xuất hiện trong cuộc đời Đào Chi Yêu, nhưng lại thật nhanh, sợi tơ đã bị kéo ra khỏi guồng quay của nó.
99
100 “Đến đâu?” Đào Chi Yêu nhẹ giọng hỏi. Xuyên qua một đám người, Melissa vẫn cười như không có việc gì, nhẹ nhàng kéo cánh tay của cô, hai người bước đi nhìn rất thân mật, nhưng thật ra là Đào Chi Yêu vẫn do dự bị kéo đến gian phòng của bá tước Hắc Đế kia.