1 Luân Đôn Điện Buckingham đường cái số năm mươi mốtNơi này là trường học quản gia nổi tiếng nhất toàn Anh quốc, rất nhiều quản gia ưu tú hoàn toàn thụ huấn ở đây, huấn luyện dày đặc nghiêm khắc, trở thành một quản gia có năng lực siêu cấp.
2 Thời gian trôi qua tàn khốc, ở một khắc kia chưa phát hiện đã đi tới mà người cố ý quên lãng. Khâu tổng quản đã sớm chuẩn bị đem chuyện Phạm gia lớn nhỏ mà gánh vác vào trên vai, trước khi đi đối với Trí Đạc con độc nhất dặn dò mấy câu.
3 Thiên Thiên đối với Trí Đạc đã yêu thích, sau đó phát hiện kỹ thuật nấu nướng của hắn cao siêu, lại thêm một phần sùng kính. Khi buổi sáng cô tỉnh ngủ thì đã nhìn thấy hắn ôm đầy túi thức ăn bước vào cửa nhà, hắn như cũ là một trăm lẻ một vẻ mặt lạnh lùng, đối với cô không có sắc mặt tốt, ngay cả câu căn bản "sáng sớm" cũng keo kiệt mở miệng.
4 Thiên Thiên hối tiếc muốn cắn rớt lưỡi của mình, ôm chăn bông, cô khổ sở mà suýt khóc lên. Lúc xế chiều cô thật không phải là cố ý phát giận đối với hắn , nhưng.
5 "Tôi thật không hiểu nổi trong đầu cô ấy chứa những thứ gì?" Giọng người đàn ông cố giữ vững tĩnh táo không khống chế được tâm tình kích động, ngữ điệu vốn là vững vàng mà giọng lại phát run sai nhịp.
6 Thiên Thiên không có làm được sáu điều Lục Nhi nói cách thứ nhất sắc dụ, cô làm không được, cho nên không thể làm gì khác hơn là sử dụng chiêu thứ hai —— khổ nhục kế!Để cho hắn cảm động là cần phải mặt đối mặt mình.
7 "Hai ngày nữa mình có bảy chương trình muốn mở, sẽ tới nước Pháp một chuyến, thuận đường đến Anh quốc đem Thiên Thiên mang về, tránh cho cậu bị quấy nhiễu.
8 Thời gian cũng kết thúc, tới Anh quốc đã một tháng, hai người ở mấy tuần lễ ngắn ngủn mà tình cảm kéo dài tăng thêm. Bất quá Dương mẫu sốt ruột nhớ con gái, xuống mười hai đạo kim bài, muốn Thiên Thiên mau kết thúc hành trình trở về Đài Loan, còn nói cô không nên chơi quá.
9 Phụ nhân quý khí ưu nhã vén hai chân, cái eo thẳng, đoan chánh mà ngồi ở trên ghế sa lon, cử chỉ ưu nhã uống trà bá tước. Khi nghe thấy con gái mới từ Anh quốc trở về tuôn ra tin tức động trời, bà không có bị hù, chẳng qua là nhíu mày, cánh môi mang nụ cười, sau đó đem ly trà bằng sứ chậm rãi đặt lên bàn.
10 "Anh rốt cuộc muốn như thế nào đây?" Thiên Thiên tay xách eo, đỏ mặt tía tai đối với Phạm Đế Tư ngồi ở phía sau bàn đọc sách, mặt hứng thú mà gầm thét.
11 Đèn thủy tinh xinh đẹp treo rủ xuống treo ngược ở phía trên đại sảnh, phát ra màu vàng chói mắt, các tân khách trang phục lộng lẫy dự tiệc, cười nói tốp năm tốp ba, uống sâm banh thượng đẳng người hầu bàn đưa tới cùng rượu đỏ năm xưa, hoặc là thưởng thức chút thức ăn đầu bếp Phạm gia tỉ mỉ chế biến tinh xảo.