101 Cô không phải đứa ngốc, sẽ không nhìn ra hắn không giống người thường, hắn thần bí, không có ai biết bộ mặt thật của hắn cả. Trong một thời gian ngắn ở cùng nhau, căn bản cô không có cơ hội hỏi hắn, hơn nữa hắn đối với cô và Tiểu Đào rất tốt, cho nên cô không nghĩ nhiều.
102 Cung Nhã Thương, em rất nhớ anh. Cuộn mình, câu nói kia từ đáy lòng Đào Chi Yêu, theo đêm đó rong ruổi cùng chiếc xe, rồi biến mất trong làn gió lạnh một cách yên lặng.
103 Với sản nghiệp lớn nhất trong tay, làm chủ tịch tập đoàn đế quốc có rất nhiều công việc cần phải xử lý, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh Đào Tiểu Đào được.
104
105
106 Tôi sẽ cho em thứ mà em muốn, chỉ cần em rời khỏi hắn ta. Mắt Đào Chi Yêu khẽ lay động, tựa hồ mang theo nước mắt, lông mi chớp chớp, dùng sức mở to hai mắt để nước mắt trong hốc mắt khô cạn, để mình có thể quên đau thương và xúc động.
107 Đã sớm đặt chỗ ngồi ở tầng cao nhất gần cửa sổ, bữa tối dưới ánh nến ấm áp, nhưng các ngọn đèn ở San Francisco đều đã tắt. Đào Chi Yêu nhìn Lạc Ngọc Sanh ngồi ở một chiếc bàn cách đó không xa, sau đó quay sang Ayama cười thản nhiên nói: “Vệ sĩ của anh, ngay cả khi anh đi ăn cơm cũng theo sao?”Không phải cô ghét Lạc Ngọc Sanh, mà là khi mỗi lần quay đầu nhìn hắn, hắn luôn cười rạng rỡ như ánh mặt trời, cảm giác này làm cho bóng tối biến mất trong nháy mắt, đặt mình vào ánh sáng ban ngày một lần để rồi lại mãi mãi rơi vào bóng tốt, những chuyện nhơ bẩn đã làm khiến Đào Chi Yêu thấy mình như bị nhìn thấu, vừa khó chịu vừa đau khổ.
108
109 Trong tập đoàn đế quốc của Khải Tư có một hội đồng quản trị lớn, mà thành viên của hội đồng, có ba đổng sự là quan trọng nhất. Đầu tiên là đầu rồng tập đoàn sắt thép Âu Mĩ, lão đại Christ, chiếm 5% cổ phần, đây là cổ phần lớn thứ hai của công ty.
110 Ngày thứ hai, Đào Chi Yêu căn dặn Anna và gã cao to thu dọn căn phòng thật tốt, chuẩn bị một vị trí thật tốt cạnh cửa sổ vừa ngắm phong cảnh vừa dùng cơm.
111
112 Trong đại sảnh của biệt thự hoa lệ theo phong cách Châu Âu, tiếng gầm thét của người kia gần như có thể phá tan cả bầu trời. “Cậu vừa nói bọn họ đi đâu?!” Hắc Đế nghiến răng nghiến lợi nói.
113
114
115
116 Đào Chi Yêu đi đến trước gương, bóc hết lớp ngụy trang đi, nhìn khuôn mặt tuyệt sắc kia, Đào Chi Yêu cười trong trẻo, tăng thêm vài phần phong tình, mi mắt hơi mở ra, lại thêm phần hương vị.
117 “Cô ta đến đây còn nhanh hơn tôi tưởng. ” Cung Nhã Thương nhìn bức hình trong tay, biểu tình phức tạp nói. Dạ Lang cung kính nói: “Đúng là diệu kế, Hắc Đế đã nói vậy thì cô ta không thể không đến.
118
119
120 Sau khi Đào Chi Yêu trở lại khu nhà cũ, đúng như dự đoán, bức hình nhanh chóng rơi vào trong tay Khải Tư. Hơn nữa, Đào Chi Yêu cũng đoán được, sau khi Khải Tư lấy được món đồ sẽ không làm theo ước hẹn thả Tiểu Đào và quạ đen ra.